Hôm nay,  

Lòng Mẹ

12/05/201800:00:00(Xem: 6292)
Mỗi người sống trên đời này ai cũng có một người mẹ. Không có mẹ thì không có mình. Mẹ là tất cả của tôi. Không có bút mực nào có thể viết lên hết được lòng mẹ thương con. Nhất là người mẹ Việt Nam thì sự hi sinh nuôi nấng con cái, chăm sóc gia đình lại càng gian nan hơn.

Khi tôi được sanh ra đời thì lúc đó chiến tranh đã có từ bao giờ. Cha tôi thì đi lính và nhiều lần ba bốn tháng mới về nhà. Mẹ tôi tảo tần, vất vả nuôi năm anh chị em tôi khôn lớn. Mẹ tôi là một người mẹ gương mẫu, kiên cường và đẹp nhất trần gian này. Mẹ luôn sống hi sinh cho con của mình sống. Khi mẹ có cái gì tốt, có cái gì ngon cũng để dành chia cho con của mình hết. Tôi còn nhớ lâu lâu mẹ có chút tiền mua một hộp trái vải chia ra cho cả nhà ăn, mỗi người được vài trái và chút nước ngọt ăn sao thấy ngọt ngào chứa đựng đầy tình yêu thương của mẹ.

Khi tôi được lên 4 tuổi cha tôi đã hi sinh trên chiến trận, tôi còn nhớ lần ấy khi mẹ nghe được tin buồn là cha tôi đã ra đi và họ đã đến nhà trau cho mẹ chiếc lá cờ tổ quốc ghi ân được quấn lại. Mẹ đã khóc rất lớn trước sự ra đi quá đột ngột của cha và tưởng chừng như mẹ không thể tiếp tục sống nữa. Anh em chúng tôi chỉ biết quây quần bên mẹ cùng nhau ôm mẹ mà khóc.

Chúng tôi dọn về ở với bà ngoại và từ đó cũng được các cậu các dì giúp đỡ và chăm sóc cho gia đình chúng tôi. Mẹ đã hi sinh cả cuộc đời cho chúng tôi. Mẹ đã dành tất cả tình thương để che chở, bảo vệ và chăm sóc chúng tôi.

Sau chiến tranh lại có nhiều sự khó khăn hơn đến với gia đình chúng tôi và mẹ đã khôn khéo sắp xếp cho cả nhà ra đi tìm đường tự do. Và khi đến được đất nước Hoa-kỳ thì mẹ lại một mình tần tảo nuôi bầy con và lo cho chúng tôi tiếp tục đi học. Mẹ đã hi sinh quá nhiều cho chúng tôi mới có được như ngày hôm nay. Lòng mẹ thật bao la thật vĩ đại và con xin ghi ơn mẹ.


Nhân Mùa Lễ Mẹ, tôi muốn viết một vài cảm nghĩ về mẹ của tôi và cảm ơn tất cả các bà mẹ Việt Nam luôn luôn hi sinh cho con của mình. Ngày nay mẹ tôi đã về yên nghĩ nơi nước Chúa. Khi qúy vị là con cái Chúa và khi người thân của qúy vị qua đời thì niềm hi vọng lớn nhất là quý vị sẽ gặp lại họ mai sau. Vì qua Chúa Giê Xu Đấng cứu rỗi Ngài sẽ cho quý vị có cơ hội lần thứ hai và được sống đời đời trong thiên đàng tốt đẹp của Ngài.

Nếu quý vị không còn cha hay mẹ như tôi thì hôm nay quý vị sẽ có được một sự an ủi lớn nếu quý vị bằng lòng trau cuộc đời của quý vị cho Chúa. Ngài là Cha Thiên thượng sẽ nhận quý vị và yêu thương quý vị như con của Ngài kể từ đây. Quý vị sẽ không còn cô đơn nữa nhưng quý vị sẽ có được sự an ủi, yêu thương và chăm sóc của Ngài. Chúa Ngài muốn sẽ trở thành người cha người mẹ tinh thần để vùa giúp quý vị.

Chúa yêu thương lúc nào cũng chờ đón quý vị đến với Ngài.

“Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi, hầu cho ngươi được sống lâu trên đất mà Chúa Trời ngươi ban cho.”

Gia đình của chúng tôi đang sinh hoạt tại Điểm Hẹn KC tại Kevin’s Auto Body 9265 Bishop Place, Westminster CA 92683.

Chúng tôi có thì giờ Trà đàm. Cầu nguyện và Học Lời Chúa vào Mỗi Sáng Chúa Nhật lúc 10 giờ và Mỗi Tối Thứ Ba lúc 6:29pm. Chúng tôi Kính Mời quý vị dành thì giờ quý báu ghé qua cùng thông công với chúng tôi trong không khí ấm cúng thân tình của Người Việt tha hương. Mọi thắc mắc và tìm hiểu thêm về Lẽ thật và sự an ủi tinh thần sẽ được hướng dẫn một cách rỏ ràng.

Gia đình của chúng tôi đã từng làm việc trong các trại tị nạn tại Á châu trên 20 năm. Chúng tôi thông hiểu nổi khó khăn mà quý vị đã trải qua. Chúng tôi muốn dành thì giờ để chào đón và làm bạn với qúy vị.

Tôi là Mục sư Cao Mỹ Phượng 714 603 4481 và nhà tôi là

Mục sư Cao Hữu Trí 714 657 9726

Hẹn gặp lại quý vị.

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trương Chi tên thật là Nguyễn Duy Sơn, sinh trưởng tại thành phố Phan Thiết - Việt Nam (sau năm 1975), ngay “giữa lòng Cộng Sản”, nhưng lúc nào trong anh cũng ấp ủ một tình yêu nước với hoài bão về một Việt Nam dân chủ, tự do và phú cường, sớm thoát khỏi ách thống trị độc tài đảng Cộng.
Từ hơn 4000 năm nay, giới trẻ Việt Nam vẫn là trụ cột, là sức mạnh, và là sự vẻ vang của dân tộc. Từ Hai Bà Trưng, Bà Triệu, đến các đời vua Đinh, Lê, Lý, Trần, Hậu Lê, rồi sau đó đến thời Quang Trung Nguyễn Huệ, thanh niên nam nữ Việt Nam luôn chứng tỏ tinh thần Con Rồng, Cháu Tiên hùng hùng, dũng dũng một tay chống Bắc Phương xâm lăng, một tay mở đường Nam Tiến cùng cản phá những đợt tấn công từ mấy nước phương đông.
Nhà báo Lưu Trọng Văn và tôi, Hoàng Hưng, vừa làm xong một việc có ý nghĩa ở Lisbon, thủ đô Bồ Đào Nha, coi như mở đầu cuộc tôn vinh Chữ Quốc Ngữ (CQN) mà một nhóm người yêu tiếng Việt khởi xướng từ tháng 3 năm nay (2018).
Trong những bài thơ thể loại haiku, nhà thơ Basho - sinh năm 1644, tỉnh Inga, Nhật bản - diển tả thế giới thiên nhiên cách thật là giản dị và với cảm xúc tinh tế. Khi ông viết tập The Narrow Road to the Deep North, ông là một đệ tử đầy nhiệt tâm của phái Zen Phật giáo, khởi bước trên những chuyến du hành nhằm tước bỏ đi những cạm bẩy trói buộc của thế giới vật chất để mang lại cho mình sự giác ngộ về tinh thần.
Đức Phật sanh ra tại Lumtini, ngôi nhà của đức Phật nằm trong một tòa nhà vó đại màu trắng, trên noùc tòa nhà là một cái tháp hình tròn, trên cái tháp tròn có một cái trụ nhỏ hơn màu vàng và một cặp mắt đen huyền được vẽ rất sắc sảo. Có người nói đó là cặp mắt của đức Phật, Ngài quáng chiếu khắp bầu trời bao la và cập mắt củng là biểu tượng của nước Nepal huyền bí. Quan trọng hơn là cái trụ đá hình tròn bên hoâng tòa nhà, cái trụ này do đĐại Đế A-Dục (Asoka) sau khi ông đem quân đi xâm chiếm nước láng giềng Kalinga, giết chết 200,000 quân địch ông hối tiếc rồi cải hóa theo đạo Phật.
Trong các binh chủng chiến đấu anh dũng và hào hùng của Quân lưc/VNCH nếu không kể đến một đơn vị cũng chiến đấu rất oanh liệt tuy đơn lẻ nhưng có nhiều hiệu quả: đơn vị Thám Sát Tỉnh là một điều thiếu sót. Đây là một đơn vị chiến đấu kiểu tam tam chế,hoạt động giống như biệt kích Mỹ, truy lùng tìm bắt địch tại chỗ, công tác thật vô cùng khó khăn và nguy hiểm nếu không may bị VC phát hiện được thì tính mạng khó bảo đảm an toàn.
Cụ Giáo Sư Ninh, bậc thầy của tôi, người đã ký nghị định cho tôi vào ngạch thầy giáo Trung học Đệ Nhị Cấp thời xưa, 1965, với vốn kiến thức văn học, ngữ học bao la, thính giả chúa nhựt hôm đó ra về chắc chẳng còn nhớ bao nhiêu vì đề tài quá bao la
World Cup 2018 tại Nga đang tới hồi chót trong tuần này với 2 trận bán kết giữa Bỉ - Pháp vào Thứ Ba và Croatia- Anh vào Thứ Tư. Trận chung kết vào Chủ Nhật và trận hạng ba vào Thứ Bảy.
tôi có dịp tư vấn cho 2 vụ án chung thân (Life Sentence) cộng thêm với điều kiện khắc nghiệt, là mãn đời sống chết trong tù đều là người Việt Nam, gồm 1 người nam và 1 người nữ VN duy nhất tại tiểu bang Oklahoma
Tôi năm nay 29 tuổi, đã từng sống ở hai đất nước, phục vụ cho Hải Quân Hoa Kỳ từ 18-24 tuổi, từng đi đây đi đó thấy và học được nhiều điều. Có những bạn trẻ ở đất Việt sẽ nghĩ tôi là phản động, mất gốc vì có những suy nghĩ chống lại chế độ hiện tại. Nhưng không phải


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.