Hôm nay,  

Hội Đồng Hương và Thân Hữu Thừa Thiên Huế & bữa cơm nhân ái mùa Lễ Tạ Ơn năm 2018

26/11/201809:06:00(Xem: 5603)

Hội Đồng Hương và Thân Hữu Thừa Thiên Huế

& bữa cơm nhân ái mùa Lễ Tạ Ơn năm 2018

  
Kim Thư ghi nhanh
 
blank

     Vào ngày 20 tháng 11 năm 2018, khi những đám cháy vùng Bắc Cali đang hoành hành thiêu rụi toàn bộ thị trấn Paradise. Những làn khói độc theo gió bao phủ xuống Thành Phố San Jose một màu xám buồn man mác. Thì cũng trong chiều hôm đó, tại khu nhà ở của những người vô gia cư, số 2011, đường Little Orchard, những bàn tay của các Đồng Hương và Thân Hữu Thừa Thiên Huế đã rộng mở, chia sẻ đến những người thiếu may mắn một bữa ăn tối đầy ắp tình người. Để nói lên lời cám ơn đến các bạn, đến nước Mỹ đã mở rộng tấm lòng cho chúng tôi có được cuộc sống an bình và hạnh phúc cho đến ngày hôm nay. Bao nhiêu năm ấy, bấy nhiêu tình chúng tôi mãi mãi không quên.

blank
 

     Bữa cơm nhân ái lần này mang một ý nghĩa đặc biệt sâu sắc là được sự đóng góp hiện kim của rất nhiều nhà hảo tâm, các đồng hương và thân hữu xa gần từ Saccramento, Hayward, Freemont… Số hiện kim quyên góp ấy được các anh chị trong Ban Tổ Chức của Hội chuyển thành những món quà để xử dụng cho từng cá nhân: khăn mặt, kem đánh răng, dao cạo râu, vớ, và xà-bông. Tất cả 5 món đó được phân phối vào 200 túi giấy màu sắc có quai xách rất đẹp. Đó là những món quà đong đầy tình nghĩa. Những món quà được góp nhặt từ những tấm lòng bác ái của bà con.  

blank
 

      Hiện diện trong lần đãi cơm kỳ này, Ban Tổ Chức Hội Huế rất vinh dự được đón chào các vị trong Ban Chấp Hành Khu nhà ở cho người Vô Gia Cư, Ông Victor Dương, Bà Cao Ánh Nguyệt chủ bút tuần báo Phụ Nữ Cali cùng phu quân, Văn Phòng di trú và đầu tư định cư Robert Mullins International, USA Touch-up Auto Body Inc., đại diện hệ thống tiệm vàng Thành Tín và Victory Jewlery, EV Princess và Cosmetics và một số đồng hương thân hữu Huế.

     4:30 PM  Các chị trong đồng phục T-Shirt trắng, tay mang găng đã sẵn sàng. Trước mặt mỗi người là một khay thức ăn có nắp đậy kín. Khi cánh cửa được mở, từng tốp 10 người đi ra và mỗi người được nhận trước tiên là túi quà với vật dụng cá nhân cho mình. Trong nụ cười hân hoan nồng ấm tình người, họ đi tiếp đến quầy nhận phần thức ăn của mình.



blank

Phần ăn lần này cũng đặc biệt hơn so với những bữa ăn trước mà Hội Huế thường đãi: Một bánh croissante; khoai tây nghiền với nước xốt; meatloaf, bánh ngọt, và các loại rau củ, nước uống. Bữa ăn diễn ra trong không khí ấm áp đầy tình thân. Một số đồng hương nam sẵn sàng tình nguyện đưa thức ăn đến tận bàn giúp những người già yếu, tàn tật. Bà giám đốc xã hội quận hạt Santa Clara Stephanie Demos, và người quản lý trung tâm Home First bà Jaclyn Salinas dành hai bàn đầu tiên để hội viên Home First được tiếp xúc và chụp hình lưu niệm với ban tổ chức và các cơ quan truyền thông báo chí.   Những tràng vỗ tay và lời chúc tụng cám ơn làm cho không gian nhà ăn trở nên rộn ràng:

“Happy Thanksgiving…”

“Have good dinner…”

“Thank you for remembering us…”
 
blank

     Một dĩa cơm được trao ra để rồi có một bàn tay đón nhận, cho và nhận trong khung cảnh này không có nghĩa là ban phát mà chính là chúng tôi muốn được nói những lời cám ơn chân thành nhất đến với tất cả quý vị, những con người kém may mắn. Những tràn pháo tay được vỗ lớn liên tục thay cho những lời khen tặng gởi đến chúng tôi.

     6:30 PM Bữa cơm chấm dứt. Sau hết là phần chụp hình lưu niệm.    

     Ban Tổ Chức bữa cơm nhân ái trong dịp Lễ Tạ Ơn này thành thật ghi nhận công đức của tất cả quý anh chị đã bỏ công sức đến để hoàn thành tốt đẹp công việc đầy lòng nhân ái. Điều đó đã nói lên được tấm lòng “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”.

 

Kim Thư ghi nhanh
 

Hình ảnh:

 

  “Đón lễ “Ghi Ơn” rộn khắp nơi,

  “Hồn Thu đã khuất, lạnh bầu trời. 

  “Shelter tạm trú thân tiều tuỵ, 

  “Homeless lang thang cảnh tả tơi.

  Xót kẻ bần cùng nay đổi phận, 

  Thương ai nghèo khổ chợt thay đời. 

  Tha phương hội Huế giàu ân nghĩa, 

  Quý tặng quà, cơm, ấm tiếng cười.

  Thơ Minh Thúy.

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không rõ ABC có lường trước được phản ứng của cộng đồng, khán giả đối với hành động cúi đầu trước áp lực và quyền lợi, dẫn đến dừng ngay lập tức Jimmy Kimmel Live! hay không, nhưng thực tế đã cho thấy một làn sóng tức giận đã bùng nổ. Viên đạn dường như quay ngược lại, xé gió, đâm thẳng vào ba ký tự khổng lồ của đế chế truyền thông. Các cuộc tẩy chay Hulu và Disney+ bắt đầu. Trang mạng Disney+ bị sụp đổ vì lượng khán giả đăng nhập để “cancel subcription” trong đêm họ ra lệnh tắt đèn sân khấu; Disney mất gần $4 tỷ trên thị trường. Hàng loạt cuộc biểu tình phản đối trước trụ sở của ABC và Disney. Về phía các nhà báo, nghệ sĩ giải trí, các nhà lãnh đạo chính trị – từ Stephen Colbert đến David Letterman đến cựu Tổng thống Barack Obama – cùng lên án việc làm của ABC, coi đó là sự đầu hàng nguy hiểm trước áp lực chính trị và là phép thử đối với quyền tự do ngôn luận.
Nhìn vào những gì đang diễn ra tại nước Mỹ hiện nay, người ta không thể không liên tưởng đến cuộc cách mạng văn hóa tại Trung Quốc như vậy. Cũng là cuộc tấn công vào những gì bị cho là khuynh tả, là sự tập trung quyền lực vào một cá nhân qua phong trào cuồng lãnh tụ với những vệ binh trung thành chưa từng thấy tại Hoa Kỳ.
Người ta thường có nhiều cách định nghĩa về hy vọng. Hy vọng là một cảm xúc lạc quan, một niềm tin tươi sáng rằng mọi thứ chắc chắn sẽ được cải thiện. Hy vọng có thể đến từ một tiếng nói cá nhân xa lạ nào đó trong triệu triệu người trên thế giới này. Hy vọng có thể đến từ một bản tuyên bố chung của hai phong trào đối lập. Hy vọng là phải nhận ra rằng cái ác và sự bất công có thể chiếm ưu thế ngay cả khi chúng ta đang đối đầu với nó. Hy vọng là khi nhìn thấy rõ một bên sáng và một bên tối, thấu hiểu rằng vòng cung của vũ trụ đạo đức có thể không uốn cong về phía công lý – nhưng chúng ta không tuyệt vọng. Hy vọng, là khi một đêm vinh danh nghệ thuật trở thành nơi hàng trăm người giơ cao ngọn đuốc tôn vinh sự kiên cường, tiếng nói dũng cảm, như một lời nhắc nhở với thế giới rằng nghệ thuật và nhân văn là không thể tách rời.
Donald Trump từng bóng gió rằng mình xứng đáng được khắc tượng trên núi Rushmore, sánh vai cùng những bậc khai quốc công thần nước Mỹ. Bên kia Thái Bình Dương, Tập Cận Bình chẳng màng đá núi, nhưng ôm mộng lọt vào sử xanh, đặt mình ngang hàng những “đại thánh đế vương” của đảng và đất nước. Bởi thế, cuộc duyệt binh rùm beng ở Thiên An Môn vừa rồi không chỉ là phô trương cờ trống rình rang, mà là lời tuyên cáo giữa chiến địa, là tiếng trống thúc quân của một kẻ đang gấp gáp thúc ngựa đuổi theo bá mộng thiên cổ.
Bạn, tôi, chúng ta, không ai an toàn trước bạo lực súng đạn ở Mỹ. Chắc người Mỹ chưa kịp quên hình ảnh người mẹ tất tả chạy trên đôi chân trần, tìm con trong vụ xả súng mới nhất ở Annunciation Catholic School in Minneapolis tháng vừa qua. Những đứa trẻ xứng đáng có đời sống an toàn để đến trường mỗi ngày và trở về an toàn trong vòng tay cha mẹ. “Thay vì kích động thêm bạo lực, các nhà lãnh đạo chính trị nên tận dụng thời điểm này để đoàn kết chúng ta hướng tới những thay đổi hợp lý về súng đạn mà đa số người Mỹ ủng hộ,” Giáo sư Robert Reich đã nói như thế.
Trong bối cảnh thế giới đang trải qua những biến động nghiêm trọng về kinh tế, chính trị và công nghệ, toàn cầu hoá – vốn từng được xem là động lực chính thúc đẩy cho tăng trưởng và thịnh vượng – đang đứng trước những thách thức chưa từng có. Tiến trình công nghiệp hoá và toàn cầu hoá đã đem lại nhiều thành tựu vượt bậc trong suốt thời gian dài qua, từ thế kỷ XX sang thế kỷ XXI, đặc biệt là thông qua sự chuyên môn hoá, tự do thương mại và tiến bộ công nghệ. Tuy nhiên, các cuộc khủng hoảng tài chính, đại dịch toàn cầu, chiến tranh và cạnh tranh chiến lược giữa các cường quốc đã khiến mô hình toàn cầu hoá truyền thống bộc lộ nhiều tình trạng bất ổn...
Nhiều thế hệ sống ở Sài Gòn những năm của thập niên 80-90, khi con gà trống của Thương Xá Tax chưa bị bức tử, khi những hàng cây cổ thụ trên đường Tôn Đức Thắng vẫn là nét thơ mộng của Sài Gòn, có lẽ đều quen thuộc với câu “Chương Trình Truyền Hình Đến Đây Là Hết…” Nó thường xuất hiện vào cuối các chương trình tivi tối, khi chưa phát sóng 24/24. Thời đó, mỗi ngày truyền hình chỉ phát sóng trong một số khung giờ nhất định (thường từ chiều đến khuya) nên hầu như ai cũng có tâm lý chờ đợi đến giờ ngồi trước màn ảnh nhỏ, theo dõi vài giờ giải trí. Đó cũng là chút thời gian quên đi một ngày cơ cực, bán mồ hôi cho một bữa cơm độn bo bo thời bao cấp. Nhắc nhớ chút chuyện xưa, để nói chuyện nay, đang diễn ra ở một đất nước văn minh hàng đầu, từng là niềm mơ ước của biết bao quốc gia về quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận.
Trên mạng gần đây lan truyền một bức tranh chuỗi tiến hóa ngược nhại kiểu Banksy - vẽ hình ảnh tiến hóa quen thuộc từ khỉ tiến tới người, nhưng đến giữa chặng đường, một gương mặt ai cũng nhận ra quay lưng đi ngược lại về phía khỉ. Cái dáng ngoảnh đầu ấy khiến tôi chạnh lòng nghĩ đến hình ảnh nước Mỹ hôm nay. Giữa thế kỷ XXI, lẽ ra phải tiếp tục đi tới, nhưng thay vì mở rộng tự do học thuật – ngọn nguồn của sáng tạo – chúng ta lại thấy những dấu hiệu nước Mỹ thoái lui theo một quỹ đạo lạ lùng: thử nghiệm một kiểu “tiến hóa ngược”.
Từ khi Tối Cao Pháp Viện lật đổ Roe v. Wade, chúng ta đều biết câu chuyện không dừng lại ở đó. “Để tiểu bang tự quyết” chỉ là cái cớ. Và Texas, tiểu bang bảo thủ dẫn đầu, vừa chứng minh điều đó bằng một luật mới: trao cho bất kỳ ai quyền săn lùng và kiện những người dính dáng tới thuốc phá thai. Texas vốn đã có một trong những lệnh cấm khắc nghiệt nhất: phá thai bị cấm hoàn toàn, trừ vài ca y tế khẩn cấp. Không ngoại lệ cho thai dị tật chết non. Không ngoại lệ cho hiếp dâm. Không ngoại lệ cho loạn luân. Thế nên, nhiều phụ nữ Texas chỉ còn con đường tìm đến thuốc phá thai qua mạng, thường từ những nhà cung cấp ở ngoài tiểu bang. Luật mới nhắm thẳng vào cánh cửa mong manh ấy.
Suốt 250 năm, người Mỹ đồng ý rằng cai trị bởi một người duy nhất là sai lầm, rằng chính quyền liên bang vốn cồng kềnh, kém hiệu quả. Lẽ ra hai điều ấy đủ để ngăn một cá nhân cai trị bằng mệnh lệnh từ Bạch Ốc. Nhưng Trump đang làm đúng điều đó: đưa quân vào thành phố, áp thuế quan, can thiệp vào ngân hàng trung ương, chen vào quyền sở hữu công ty, gieo nỗi sợ để buộc dân chúng cúi đầu. Quyền lực bao trùm, nhưng không được lòng dân. Tỉ lệ chấp thuận của ông âm 14 điểm, chỉ nhỉnh hơn chút so với Joe Biden sau cuộc tranh luận thảm hại năm ngoái. Khi ấy chẳng ai lo ông Biden “quá mạnh”. Vậy tại sao Trump, dù bị đa số phản đối, vẫn dễ dàng thắng thế?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.