Hôm nay,  

Trước Thềm Xuân Mới

03/02/201914:19:00(Xem: 4336)

Trước Thềm XUÂN MỚI

 

Vĩnh Hảo

 

blank 

Mưa rơi, mưa rơi, ngập nước những con đường

Lá vàng trải thảm trên sân, ướt đẫm ngày cuối đông

Nắng trưa xiên qua những nhánh cây trơ xương khi mưa tạnh

Nơi góc cửa sổ, con nhện nằm ủ một cuộn tơ

Con tàu ký ức thuở thiếu thời xồng xộc lăn bánh quay về, kéo còi, nhả khói

Những chuyến phiêu du không bao giờ có thực

Cánh buồm lộng gió xa khuất sóng trùng khơi.

Hồn vô tư gửi cửa thiền thanh vắng

Sáng quét lá, chiều nghe kinh, cất cao mật ngôn Phạn ngữ

Đáy tâm sâu hun hút, chơi vơi những bóng hình, bồng bềnh những ẩn điệu

Mộng ban sơ, lặng lẽ, trôi đi những tháng ngày…

 

Bình minh xe hoa đi qua, sắc hương diễm lệ reo vui theo nắng

Hoàng hôn xe tang trở về, mắt buồn đượm một trời không

Hí trường lao xao giọng cười tiếng hát

Những tên hề đeo mặt nạ trắng, với những vòng mắt đen thui, nhào lộn nhảy nhót

Khoé miệng luôn kéo lên những nụ cười tươi mãi không phai

Lãnh tụ, lãnh đạo, chưa bao giờ lãnh hội được cùng đích của số đông

Rêu rao những chương trình, những chính sách ưu việt không bao giờ thực hiện nổi

Bán đất, bán biển, bán cả linh hồn cho tham vọng ngôi cao

Bầy tiểu yêu xúm xít nịnh nọt những kẻ mị dân, giả dối

Đẩy dân lành vào thảm cảnh đau thương

Thoáng chốc bể dâu, nhà đẹp vườn xinh trở thành bình địa

Xuân Tết về biết chào đón nơi đâu!

 

Chiều tha hương, bỗng nhớ con tàu năm ấy

Đưa viễn mộng hun hút chân mây

Xuân đến, xuân đi, bao lần trùng lặp

Mộng ban đầu u uẩn mắt xanh xưa

Mục đồng cỡi trâu vi vu cánh diều vương khói nhạt

Bướm vàng chui ngược vào kén, rụng đôi cánh mỏng phiêu du,

mơ làm con sâu trong giấc ngủ yên lành

Vườn xanh hoa nở trắng như mây

Gió lay chiếc phong linh hiên ngoài

Chim non giật mình quay cổ ngóng

Tiếng hót đầu mùa vọng mãi những xuân sau

Lật trang kinh, lòng an hòa

Thương nhân sinh thống khổ bao đời kiếp

Điểm nhẹ tiếng chuông khi mặt trời rực rỡ trên đại dương xanh

Xuân sang, mùa đã sang

Nghe sâu sóng vỗ nhịp chơn thường.   

California, ngày 18 tháng 01 năm 2019

www.vinhhao.info

 

Mời đọc Chánh Pháp 87 ở đây:

 ChanhPhap 87 (02.2019)

 

.

.

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lãnh đạo Việt Nam hô đổi mới nhiều bao nhiêu cán bộ đi giật lùi bấy nhiêu. Đảng chỉ đạo phải tuyệt đối kiên định Chủ nghĩa Mác-Lenin và trung thành với đảng thì càng có nhiều đảng viên “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” bỏ đảng, đòi bầu cử tự do và dân chủ nhân quyền.
Trận chiến mậu dịch giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc đang thu hút sự quan tâm của các thị trường vì hiệu ứng có thể gây ra cho thế giới. Tuy nhiên, khi trận chiến chưa bùng nổ, kinh tế Trung Quốc lại có triệu chứng suy yếu, nên người ta tự hỏi về kết cuộc. Diễn đàn Kinh tế sẽ tìm hiểu chuyện này, nhưng từ một giác độ khác.
-Yahoo News ngày 17/7/2018: “118 triệu dân Hoa Kỳ kể cả ba trong bốn tổng thống gần đây, thú nhận là đã hút cần sa (cannabis/marijuana) hoặc loại ma túy tương tự.”
Ngày 8 tháng 7 vừa qua, người viết được sư cô Pháp Tạng Lâm Mai Thy chia sẻ một sự kiện tâm linh hy hữu đã xảy ra, đáp ứng lời khẩn cầu của cô với Tam Bảo, Đức Liên Hoa Sanh (Guru Padmasambhava) và chư vị “Long vương.” Đây là một câu chuyện có thật đã xảy ra, mà người viết tin là “Cơn Mưa Của Long Vương” tại Tu Viện Liên Hoa Sanh trên độ cao 7000 bộ, thuộc thành phố Big Bear.
Nalanda Mahavihar được coi là một trong những trường đại học lớn nhất của thế giới cổ đại. Được thành lập bởi Kumaragupta (413 - 455 AD) thời đại Gupta, vua Harshavardhana của Kannauj (606-647 AD) và các vị vua Pala miền đông Ấn Độ (thế kỷ 8-12 sau công nguyên) tiếp tục bảo trợ mở rộng trung tâm này. Ngài Huyền Trang (Xuan Zang) của Trung Quốc học tại đây vào thế kỷ thứ 7. Ông mất 17 năm để mang kinh tạng Phật Giáo từ Ấn Độ về Trung Quốc.
Tôi được biết Nhân qua những năm tháng sống ở trại tỵ nạn Garlang, Indonesia. Hơn ba năm trời nằm chờ đợi được nhận để định cư ở một xứ Tự Do, tôi quen và biết không biết bao nhiêu hạng người, đủ từng lớp, đủ thành phần trong xã hội trước bảy lăm. Hình như đa số khi đến được đảo sau khi thoát khỏi ngục tù đều chỉ lo và chờ mong đến ngày được lên đường rời đảo. Nhân thì không phải như vậy.
người muốn có được một quốc tịch thứ hai thường phải trả nhiều tiền - điều này áp dụng cho những quốc gia tự do "rao bán" quyền công dân của nước họ. Các quốc gia này đã được kê tên ra dưới đây bởi "Bloomberg
Hình ảnh “tăng già hòa hợp, tứ chúng đồng tu, tuổi trẻ vươn lên” đã biến sự ám ảnh mù mịt của cái chết thành niềm cảm khái tươi vui của sự sống hiện tiền. Phép lạ của hướng thiện và hành thiện
Thế giới hôm nay không có kẻ thù chỉ có đối tác làm ăn tin cẩn lẫn nhau để phát triển kinh để cùng có lợi để cùng hưởng thụ, một thế giới không có chiến tranh, chỉ có cạnh tranh trong tinh thần tự do dân chủ bình đẳng và huynh đệ.
“Tôi đã bỏ nửa cuộc đời cho lý tượng Cộng Sản. Hôm nay tôi đau lòng mà nói rằng: “Đảng Cộng Sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá” (Gorbachev)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.