Hôm nay,  

Đôi mắt người xưa

06/07/201918:02:00(Xem: 4956)

Hồ Thanh Nhã

 

 

                Đôi mắt người xưa

 

Đôi mắt nầy từng gặp đâu đây?

Bàn kia..ai lén ngó bên nầy

Đồng hương sum hợp mừng Xuân mới

Đất khách còn vui một bữa nầy

 

Em có phải là em năm xưa?

Nắng vui màu áo lụa sang mùa

Là em…mau quá đôi hàng lệ

Dưới mái trường xưa lúc cợt đùa

 

Em có phải người xưa Bến Tre?

Trong xanh màu mắt dáng Thu về

Đùa chi cơn gió vô duyên quá

Để tóc vương đầy mấy lá me

 

Mới quen anh cũng tập làm thơ

Ôm hết trăng sao dệt mộng hờ

Thì ra anh đã hư từ nhỏ

Cho đến ngàn sau vẫn dại khờ

 

Mùa Xuân về trên sông Hàm Luông

Nắng không đủ sáng cả khu vườn

Long lanh đôi mắt nhìn trong tối

Chỉ rõ lòng anh một nẻo đường

 

Mùa Hạ về sương đọng lá sen

Là em son phấn đủ làm duyên

Là em trinh bạch từ đôi guốc

Lòng ấm qua từng đợt gió lên

 

Mùa Thu về trên hàng me xanh

Thương em áo lụa màu thiên thanh

Điểm trăm cánh nhỏ hoa hàm tiếu

Khéo một đường may sợi chỉ mành

 

Mùa Đông về trên cành sê ri

Đỏ tươi chùm trái…ước mơ gì?

Cánh thư thay một lời tâm sự

Lặng lẽ bên đời nỗi biệt ly

 

Ba mươi năm mỏi cánh làm chim

Vẫn như ngày ấy vẫn đi tìm

Tóc xanh một thuở bồng trong gió

Nay muối trên đầu…điểm điểm thêm

 

Tìm đâu ra đôi mắt người xưa?

Lắm khi chợt nhớ lúc giao mùa

Nửa đêm thức giấc làm tan mộng

Thì cứ coi là gió thoảng đưa

 

Có phải là em buổi gặp nầy?

Chân trời xa một cánh chim bay

Trông quen mà tưởng chừng xa lạ

Cách biệt nhau bằng…một với tay

 

                 Hồ Thanh Nhã

 

 

 

Sông Hàm Luông và Tỉnh Bến Tre.

 

Hàm Luông là con sông lớn chảy trọn vẹn trên đất Bến Tre, là ranh giới tự nhiên giữa 2 cù lao Bảo và cù lao Minh, sông dài 70 km. Lòng sông sâu từ 12 đến 15 mét, rộng trung bình từ 1,200 đến 1,500 mét, riêng đoạn gần cửa biển rộng đến hơn 3,000 mét.Chính vì thế sông Hàm Luông có lưu lượng nước dồi dào nhất so với các sông khác của tỉnh Bến Tre. Nó góp phần tạo nên sự trù phú của các huyện Chợ Lách, Châu Thành, Mõ Cày, Giồng Trôm, Ba Tri và Thị xã Bến Tre, nay là thành phố Bến Tre. Trên sông có những cù lao hoặc cồn đất nổi tiếng như cù lao Tiên Long, cù lao Thanh Tân, cù lao Lăng, cù lao Ốc, cù lao Đất, cồn Hố, cồn Lợi …

                        

Địa hình tỉnh Bến tre :

Bến Tre là 1 trong 13 tỉnh đồng bằng sông Cửu  Long có diện tích tự nhiên là 2,360 km vuông. Được hình thành bởi 3 cù lao : An Hóa, cù lao Bảo và cù lao Minh và do phù sa 4 nhánh sông Cửu Long bồi đắp mà thành. Gồm có các sông Tiền dài 83 km, sông Ba Lai dài 59 km, sông Hàm Luông dài 71 km và sông Cổ Chiên dài 82 km.

Địa hình tỉnh Bến Tre bằng phẳng, rải rác những giồng cát xen với ruông vườn, không có rừng cây lớn. Chỉ có một số rừng chồi và những dãy rừng ngập măn ở ven biển.

Bến Tre có một hệ thống kinh rạch chằng chịt khoảng 6,000 km, đan vào nhau chở nặng phù sa chảy khắp 3 dãy cù lao, tạo thành một lợi thế phát triễn giao thông đường thủy, phát triển kinh tế biển, kinh tế vườn và trao đổi hàng hóa với thành phố Sài Gòn và các tỉnh lân cận

                           Còn đâu thấp thoáng buồm no gió

                           Xuôi ngược trường giang những mảnh đời.

Song song với hệ thống đường thủy, thì hệ thống giao thông đường bộ cũng có một vị trí rất đặc biệt Bây giờ tỉnh Bến Tre đã được nối liền thông suốt với thành phố Sài Gòn và các tỉnh lân cận miền Tây bởi các cây cầu bắc ngang qua các sông lớn. Đó là cây cầu Rạch Miễu, một công trình thế kỷ, là niềm mơ ước của nhiều thế hệ từ xưa đến nay, nối liền 2 bờ sông Tiền từ Mỹ Tho sang Bến Tre.Đó cũng là cầu Hàm Luông nối liền cù lao Bảo và cù lao Minh..Hệ thống đường bộ thông suốt nầy là những điều kiện giúp cho những tiềm năng kinh tế, văn hóa, xã hội của tỉnh Bến Tre được khơi dậy và phát triễn càng ngày càng mạnh mẻ hơn và cũng giúp cho đời sống người dân Bến Tre phong phú hơn. Sau đây mời độc giả thưởng thức tiếp một bài thơ khác của tác giả :

 

                Hải âu

 

Cuối cùng rồi cũng chia tay

Cà phê giọt ngắn giọt dài nhớ thương

Anh về trong cõi mù sương

Đèn đêm xa lộ chập chờn bóng em

Hải âu mỏi cánh đi tìm

Mùa tôm chưa tới im lìm biển xanh

Giòng xe về Bắc quanh quanh

Đằng sau bỏ lại cuộc tình dở dang

Gặp nhau giờ quá muộn màng

Chào em…chim biển từng đàn ăn đêm

Chào em áo mỏng môi mềm

Vòng tay lái cũng còn thèm thịt da

Anh về Santa Ana

Sau lưng còn vẳng lời ca giã từ

Anh về trong lớp sương mù

Giòng xe chạy ngược đêm chừ mỏi mê

Chào em hai lối đi về

Đời hai lối rẽ đam mê hết rồi

Có ngôi sao tắt lưng trời

Anh như chim biển trọn đời lẻ loi …

 

                   Hồ Thanh Nhã

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.