Hôm nay,  

Là Biết Thôi

26/09/201900:00:00(Xem: 5195)

Nhận được thẻ xanh là Minh đi làm ngay, ngày đầu vào hãng làm phụ tùng ô tô về nhà bỏ cơm luôn. Minh rên rỉ:

  “Cực thế này, chịu sao nổi?”

  Ráng cày hết tuần rồi bỏ, sau đó có người giới thiệu tiệm neo (nails) thân quen. Minh được chủ nhận vào học việc. Ban đầu thì ai cũng vậy, tay chân vụng về lóng ngóng lắm! nhưng cũng may là chủ dễ chịu:

  “Em ráng tập sẽ quen thôi, anh chấp nhận mất một số khách.”

  Ban đầu chỉ làm tay, dần dần tập đắp bột… vài tháng sau cũng ổn, cứ thế làm tới. Công việc dẫu tẻ nhạt nhưng không nhọc như làm hãng vả laị tiền bạc cũng rủng roẻn hơn. Nửa năm sau thì Minh đã khác, quần áo toàn hàng hiệu, nói năng cũng “ Shit”, “yeah”… mặc dù tiếng Anh ăn đong không đầy đấu.

  Tuần rồi Minh gặp một con khách trời ơi, làm sao nó cũng hổng vừa ý. Nó bảo cắt móng ngắn, cắt xong nó lật lọng và chối không có bảo. Sơn xong thì nó nói xấu bắt sơn laị, làm tới làm lui đến mấy bận mà nó vẫn nằng nặc chê:

  “Tuị bay có biết làm không? Có bằng không?”

  Bây giờ anh chủ tức giận quát:

  “Mầy không phải là cảnh sát nên không có quyền hỏi bằng của tiệm, đây là công việc dịch vụ. Mầy phải trả tiền, bằng không tao kêu cảnh sát!”

  Cuối cùng nó đuối lý và chịu trả tiền nhưng trước khi ra đi nó chửi bới ầm ĩ và còn xô đổ cái bàn hơ móng tay. Anh chủ khuyên:

  “Thôi kệ, trăm người đục chục người thanh.”

  Tiệm có chừng tám thợ, không biết vì con số tám hay do nghề nghiệp mà ai trong tiệm cũng tám có hạng. Chuyện vợ chồng, chuyện khách khứa, chuyện thời trang, chuyện nhà thờ- chùa, chuyện ông nọ bà kia… thôi thì hầm bà lằng như một cái lẩu thập cẩm. Có người còn ví von:

  “Tiệm nail cũng là một thông tấn xã đấy! cập nhật tin tức mọi lúc mọi nơi”

  Tám người thợ nhưng chia ra ba phe, năm ba bữa là cũng có một trận cãi vã, còn chuyện lườm nguýt, đá xéo… là chuyện thường ngày, lúc thì chiến tranh lạnh. Có lần một người thợ trong tiệm mở hộp cơm trưa ra và thấy có mấy cộng lông. Chị ta chửi đổng:

  “Bà mẹ nó, muốn chơi tao hả? đứa nào có ngon thì ra mặt, đừng có chơi hèn, chơi bẩn! ăn mặc toàn đồ hiệu mà chơi lầy, chơi dơ…”.

  Anh chủ tiệm cũng đau mình lắm, phần thì khách quậy, phần thì thợ quậy, phần thì lo lắng tuị an toàn vệ sinh… Thế mới biết làm chủ không dễ đâu, đừng tưởng bở thấy người ta ăn khoai mà vác mai đi đào!

   Không biết nghề neo (nails) nó thế hay do bản tính người Việt? Ở cái tiểu bang này người Việt chừng mười vạn ấy vậy mà có mấy cộng đồng, hội cao niên cũng có hai hội,… Quanh năm kèn cựa chụp mũ nhau, đấu đá nhau triền miên, nhiều lúc Minh cũng thấy ớn chè đậu nhưng nghĩ kỹ thì Minh thấy mình cũng may mắn lắm, qua Mỹ tiếng Anh tiếng u không biết, nghề ngỗng kỹ năng không có, trình độ không bao  nhiêu… nhưng rồi gặp anh chủ tiệm tử tế và cũng rất khí khái chứ không phải hạng chỉ chăm chăm lo túi tiền và công việc. Cuối tuần anh còn kéo cả bọn về nhà nhậu. Anh bảo thằng Minh:

  “Ai hỏi thì bảo đi làm neo( nail) chứ đừng có nói học neo ( nails).”

  cả đám còn ngơ ngác chưa hiểu ý anh muốn noí gì thì anh cười khì khì nói:

  “ Nói lái chữ học neo ( nails) là biết thôi!

 

  Steven Nguyen

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Giữa những cuộc tranh luận sôi nổi về các yếu tố khiến Nga xâm lăng Ukraine vào ngày 24 tháng 2 năm 2022, nó giúp phân biệt giữa các nguyên nhân sâu xa, trung gian và trực tiếp. Nhưng trong khi mỗi nguyên nhân có thể gây ra vấn đề theo những cách riêng của nó, chiến tranh không cần phải được coi là không thể tránh được, ngay cả khi tất cả các nguyên nhân đều hiện diện...
✱ The Moscow Times: Người đứng đầu Ủy ban Quốc phòng Hạ viện, lên tiếng kêu gọi quân đội nên "ngừng nói dối” - Ông Putin đã xúc động thừa nhận "sai sót" trong nỗ lực huy động quân dự bị sau một cuộc đụng độ lớn ✱ SCMP, HK: Truyền hình nhà nước Nga gần đây đã thông tin về các cuộc rút lui và thất bại của Nga tại Ukraine - vì lo ngại rằng tuyên truyền tích cực không ngừng sẽ làm gia tăng sự nghi ngờ của công chúng. ✱ El Pais, Spain: Khi quân đội Nga vội vàng rút đi … bỏ lại số lượng xe bọc thép tương đương với gần một nửa tổng số xe mà quân đội Ukraine có trong tháng 9, trước khi xảy ra các cuộc tấn công gần đây. ✱ Al Jazeera, Qatar: Putin mù quáng trước thực tế bi thảm của cuộc giao tranh - một số quốc gia mà ông Putin có lẽ coi họ là đồng minh - tuy họ từ chối "cúi đầu" trước áp lực của Mỹ, nhưng họ lại không thiết tha với Điện Kremlin. ✱ Global Times, TQ: (16.10) Bộ Ngoại Giao Trung Quốc kêu gọi tất cả công dân Trung Quốc khẩn cấp rời Ukraine...
Trong khi phương Tây đang ‘đứng ngồi không yên’ trước nguy cơ Tổng thống Nga Vladimir Putin sử dụng vũ khí hạt nhân trong cuộc chiến Ukraine, thì nguy cơ tương tự từ một chú ‘cừu đen’ khác của thế giới lại không được nhìn nhận nghiêm túc – nhà lãnh đạo Kim Jong Un của Bắc Triều Tiên.
Về mặt ngoại giao, Trung Quốc đóng một vai trò quan trọng bên cạnh Nga trong cuộc chiến Ukraine. Điều này đưa tới những hậu quả chính trị nào cho Trung Quốc, trong nước cũng như toàn cầu, và người khổng lồ châu Á rút ra bài học gì từ cuộc chiến tranh này? Một đánh giá của nhà khoa học chính trị Zhang Junhua.
Trước khi ngưng đọc vì cho rằng chúng ta đã nói rất nhiều về những điều tương tự trong nhiều tháng qua, xin hãy để tôi nói rõ: Tôi không nói về Nga. Không, đây là một vấn đề lớn hơn. Nó mang tên Trung Quốc...
Trong mọi tình huống “tự diễn biến, tự chuyển hóa” không đâu nguy hiểm bằng trong hai lĩnh vực an ninh và quốc phòng, vì sự tồn vong của chế độ CSVN hoàn toàn lệ thuộc vào Công an và Quân đội...
Chính sách đối ngoại của Trung Quốc trên hết là để phục vụ chính sách đối nội và đặc biệt là củng cố quyền lực của Đảng....
Chung cuộc, may thay, ông Trường Chinh cũng đã cứu được chính mình. Ông qua đời vì tai nạn chứ không phải vì bị đầu độc – như rất nhiều đồng chí khác...
Bài này sẽ nói tới đoạn tận xan tham, và sẽ ghi lại những lời dạy của Đức Phật ít được chú ý tới. Xan tham là gốc từ “ái” nên sinh ra cái “khả ý” và “bất khả ý” tức là ưa/ghét. Đoạn tận xan tham cũng là lìa ba độc tham, sân, si. Tức là giải thoát.
Tỷ phú Elon Musk với những công trình vĩ đại, ông muốn tạo ra con người thông minh nhất, một siêu nhân bằng cách cấy một con chip vào bộ óc con người. Để thực hiện tham vọng đó, ông thành lập công ty Neuralink, đang trên đường phát triển. Công ty SpaceX của ông lập ra công ty Starlink nhằm mục đích phủ sóng internet toàn cầu với tốc độ thật nhanh. Công ty SpaceX sẽ phóng lên vũ trụ với 7,518 vệ tinh truyền thông. Đồng thời xây dựng một triệu (1,000,000) trạm vệ tinh cố định trên mặt đất để kết nối với Starlink...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.