Hôm nay,  

Sinh nghề tử nghiệp: Phóng viên, Nhiếp ảnh gia chiến trường

17/03/202220:01:00(Xem: 6719)

blank Brent Renaud - Hình (screengrab)

  
 

Sinh nghề tử nghiệp:

Phóng viên, Nhiếp ảnh gia chiến trường

 

Trịnh Thanh Thủy dịch thuật và biên tập

 

Gần đây nhất, cái chết của Nhiếp ảnh gia, Nhà làm phim Pierre Zakrzewski tại chiến trường Ukraine ngày 14 tháng 3 năm 2022 đã làm rúng động trái tim thế giới. Ông là người quay phim của đài Fox News đã bị giết khi đang đưa tin ở Ukraine trong một vụ tấn công của quân đội Nga. Người đi cùng ông là phóng viên chiến trường Benjamin Hall cũng bị thương phải nhập viện, mất một chân, nhưng may mắn thoát chết. Cả hai lúc ấy đang di chuyển trên một chiếc xe và bị tấn công bằng bom lửa trong một vùng chiến sự, Horenka, là một ngôi làng bên ngoài thủ đô Kyiv, Ukraine.

 

Giám đốc điều hành Fox News Media Suzanne Scott cho biết: "Ông là một phóng viên nhiếp ảnh gia kỳ cựu, người đang sống ở London cùng gia đình. Ông đến Ukraine để tường trình cuộc chiến từ tháng Hai. Tài năng của ông rất lớn và không có vai trò nào, trong bất cứ lãnh vực nào, mà ông ấy không đảm nhận- từ nhiếp ảnh gia đến kỹ sư, biên tập viên và cả đến việc sản xuất phim ảnh. Ông ấy đã làm tất cả mọi việc dưới một áp lực khủng khiếp và kỹ năng cực kỳ uyên bác.”.

 

Bà thêm, "Khi thuật chuyện chiến trường, ông rất tận tâm và kể câu chuyện với mọi khả năng chuyên nghiệp với  đầy bản lĩnh. Đạo đức làm việc của ông ấy đã nổi tiếng trong giới phóng viên ở mọi phương tiện truyền thông." Bà nhấn mạnh, "Ông vô cùng nổi tiếng, tất cả mọi người trong ngành truyền thông, những người đã đưa tin quốc tế đều biết và tôn trọng ông. Ông “được yêu mến” và đã đóng một vai trò quan trọng trong việc đưa các cộng sự tự do người Afghanistan cùng gia đình của họ rời khỏi đất nước sau khi Hoa Kỳ rút quân ​​vào năm ngoái.".

 

Jay Wallace, chủ tịch của mạng lưới tin tức, phát biểu “Pierre là một nhân vật luôn có mặt trong tất cả các tin tức quốc tế của chúng tôi. Tôi cũng như vô số người khác, luôn cảm thấy yên tâm hơn khi đến hiện trường và nhìn thấy anh ấy với chiếc máy ảnh trên tay ”. Wallace thêm  “Di sản về tinh thần tích cực, năng lượng vô biên và con mắt của anh ấy đối với câu chuyện sẽ được tiếp tục”. Trong cuộc họp báo hàng ngày của cô vào thứ Ba, Thư ký báo chí Nhà Trắng Jen Psaki đã bày tỏ sự chia buồn với gia đình của Zakrzewski và cộng đồng Fox đã để tang cái chết của ông ta. Psaki nói, “Ông ấy là người đã từng phục vụ ở nhiều vùng chiến sự, người đã đưa tin gần như mọi câu chuyện quốc tế cho Fox News từ Iraq, Afghanistan đến Syria trong suốt thời gian dài làm việc ở đó. Vì vậy, những suy nghĩ của chúng tôi, những lời cầu nguyện của chúng tôi đều dành cho gia đình anh ấy và cả cộng đồng nữa”.

 

Hôm Chủ nhật, ngày 12 tháng 3, 2022, nhà làm phim và nhà báo người Mỹ Brent Renaud cũng bị giết ở Ukraine, trong một cuộc tấn công ở ngoại ô Irpin của Kyiv. Renaud đang thực hiện một dự án video cho tạp chí Time cùng với Juan Arredondo, một nhà báo người Mỹ khác, khi chiếc xe mà hai người đang di chuyển bị tấn công từ lực lượng Nga. Arredondo sống sót, nhưng Renaud 50 tuổi đã bị giết trong cuộc tấn công dữ dội. Nhà báo này được Ann Marie Lipinski, giám đốc của Nieman Foundation for Journalism tại Harvard, mô tả là “tài năng và tốt bụng, và công việc của anh ấy mang đậm tính nhân văn”. Renaud là sinh viên Harvard Nieman năm 2019. Theo Liên hợp quốc, 691 dân thường đã thiệt mạng và hơn 1.000 người khác bị thương kể từ khi Nga xâm lược Ukraine ba tuần trước. Tuy nhiên, văn phòng nhân quyền của Liên Hợp Quốc cho biết số người chết thường dân được cho là “cao hơn đáng kể”. Liên Hợp Quốc cũng báo cáo rằng chiến tranh đã buộc hơn 3 triệu người tị nạn phải rời khỏi đất nước.

 

Chính phủ Ukraine cho biết nhà sản xuất Oleksandra Kurshynova cũng thiệt mạng trong vụ tấn công. "Sự an toàn của toàn bộ đội ngũ phóng viên của chúng tôi ở Ukraine và các khu vực xung quanh là ưu tiên hàng đầu và là điều quan trọng hàng đầu của chúng tôi". Bà Scott, giám đốc đài Fox News nhấn mạnh. "Đây là một lời nhắc nhở nghiêm khắc cho tất cả các nhà báo, những người đang hàng ngày đặt tính mạng của mình để đưa tin từ một vùng chiến sự."

 

Đối đầu với hiểm nguy và tính mạng như "chỉ mành treo chuông" là số phận của những phóng viên, nhiếp ảnh gia, nhà làm phim chiến trường. Họ hiện diện trong các trận chiến mà trong tay không một tấc sắt, ngoài chiếc máy ảnh, máy quay phim và ngòi viết. Nhiệm vụ của họ vô cùng quan trọng trong việc đưa tin tức và hình ảnh của cuộc chiến đến cộng đồng thế giới về sự tàn bạo của chiến tranh. Với kỹ thuật liên mạng vô cùng nhạy bén và cực nhanh ngày nay, những gì xảy ra chỉ trong tích tắc, người người trên thế giới đều được chứng kiến tận mắt qua lời tường thuật, hình ảnh và video clip của họ.

 

Định mệnh và số phận mỏng manh của một phóng viên hành nghề trong cuộc chiến là 1 thách thức to lớn của nghề truyền thông vô cùng nguy hiểm này. Thế mà vẫn có những người hết sức can đảm, chịu hy sinh mạng sống của mình để xông pha vào những nơi đang có giao tranh khốc liệt. Không chỉ có nam nhân, các nữ phóng viên chiến trường cũng có mặt cùng lăn lộn ở các chiến trường Trung Đông hay những nơi quyền làm người của người phụ nữ bị áp bức và xem rẻ. Họ quả cảm, yêu nghề, đầy lòng nhiệt huyết và thể hiện tinh thần trách nhiệm cao độ, vượt qua hiểm nguy để truyền tin khẩn cấp để thế giới hiểu rõ bộ mặt thật của chiến tranh.

 

 blank

 Benjamin Hall- Hình (screengrab)

 

 

Những phóng viên nam hay nữ bị giết, bắt cóc, hành hạ, chịu tổn thất rất lớn về thể chất và tinh thần vẫn xảy ra từ xưa đến nay qua nhiều cuộc chiến. Điển hình là cái chết của phóng viên Hoa Kỳ, James Foley thuộc hãng tin AFP làm cho tờ Time đã bị IS bắt cóc, hành hạ và hành hình chặt đầu khi anh đang ở đỉnh cao của sự nghiệp năm 2014.

 

Để sống và hành nghề phóng viên chiến trường, Theo Viện An toàn Tin tức Quốc tế (INSI), một phóng viên chiến trường cần phải có kế hoạch và sự chuẩn bị chu đáo cả về mặt thể chất và tinh thần. Người phóng viên phải:

- có khả năng ít nhất là chạy, trốn, chịu đựng những điều kiện khắc nghiệt, nắm rõ thông tin về khu vực mà mình đến, tìm hiểu các ngôn ngữ cử chỉ địa phương cũng rất quan trọng. Nên mang theo những công cụ phòng thân hợp lý cùng một bộ đồ sơ cứu cơ bản. Trang phục, phải được trang bị quần áo chống đạn, mũ bảo hiểm và những trang phục thích hợp khác. Nên hợp tác và có sự đồng ý của lực lượng quân đội trước khi chụp hình hay quay phim và nắm rõ tính nhạy cảm địa phương trong mỗi bức hình của mình.

Ngoài ra còn có "Luật quốc tế bảo vệ phóng viên chiến trường" Tuy nhiên, ngày càng nhiều nhà báo chuyên nghiệp đứng trước nguy cơ bị thương, bị giết, bị giam cầm hay bắt cóc khi đang hành nghề tại những khu vực chiến sự. Công ước Hague và Geneva đã đề cập đến quyền và nghĩa vụ của “các phóng viên chiến trường”. Theo đó, họ được gửi đến các khu vực chiến sự để đưa tin và phải được đối xử như các tù binh dân sự khác nếu bị một trong các bên tham chiến bắt giữ. Những quy định này có lẽ chỉ phù hợp với thời đại chiến tranh quy ước quốc tế khi các chính phủ còn kiểm soát các nhà báo, còn ngày nay các quy định này khó có thể được chấp nhận, vì đa số các nhà báo làm việc cho các công ty tư nhân độc lập với các chính phủ. Vả lại, trong cuộc chiến, bom đạn vô tình ...và lòng người cũng...vô tình... thì ... Xưa nay những người đi vào cuộc chiến, mấy ai hẹn được ngày về ..

 blank

 James Foley - Hình Wikipedia.

 

Trên trang Wikipedia có liệt kê tên tuổi các nhà báo, phóng viên đã hy sinh lúc đang hành nghề tại các cuộc chiến khác nhau như Ukraine, Iraq, Syria, Vietnam.. v..v... Tuy nhiên, đó chỉ là 1 con số nhỏ nhoi tên tuổi nổi tiếng được nhắc nhở, còn con số thực sự đã thật sự thiệt mạng không được báo cáo trong cuộc chiến vì lý do chính trị, chắc chắn lớn hơn con số liệt kê rất nhiều.

 

Trịnh Thanh Thủy dịch thuật và biên tập.

 

Tài liệu tham khảo

 

 - Fox News cameraman Pierre Zakrzewski killed while reporting in Ukraine

https://www.yahoo.com/entertainment/fox-news-pierre-zakrzewski-ukraine-killed-reporting-160141465.html

  

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thế giới chưa an toàn và sẽ không an toàn chừng nào các lực lượng khủng bố trên thế giới vẫn còn tồn tại, một nhà báo, cựu phóng viên đài VOA từ Washington D.C. nói với BBC News Tiếng Việt hôm thứ Năm. Sự kiện nước Mỹ bị tấn công vào ngày 11 tháng 09 năm 2001 đã thức tỉnh thế giới về một chủ nghĩa khủng bố Hồi giáo cực đoan đang tồn tại trong lòng các nước Trung Đông. Giờ đây, sau 20 năm, liệu người Mỹ có cảm thấy an toàn hơn hay họ vẫn lo sợ về một cuộc tấn công khủng bố khác trên đất nước Hoa Kỳ hay nhằm vào công dân Mỹ ở nước ngoài.
Vào ngày 11 tháng 9 năm 2001, những kẻ khủng bố Hồi giáo thuộc tổ chức mạng lưới Al-Qaida đã dùng bốn phi cơ dân sự làm thành một loại vũ khí quân sự để tấn công vào Trung tâm Thương mại Thế giới ở New York và Lầu Năm Góc ở Washington D.C. Các sự kiện không tặc loại này là lần đầu tiên trong lịch sử chiến tranh của nhân loại và đã có hậu quả nghiêm trọng nhất trong lịch sử cận đại.
Thứ Bảy, ngày 11/09/2021, nước Mỹ tưởng niệm 20 năm vụ tấn công khủng bố thảm khốc nhắm vào tòa tháp đôi World Trade Center ở New York, bộ Quốc Phòng Mỹ ở gần Washington và ở Shanksville tại Pennsylvania. Gần 3.000 người chết, hơn 6.000 người bị thương. Hai mươi năm đã trôi qua, vẫn còn hơn 1.000 người chết đã không thể nhận dạng. Chấn thương tinh thần vẫn còn đó. Mối họa khủng bố vẫn đeo dai dẳng. Lễ tưởng niệm 20 năm vụ khủng bố gây chấn động thế giới diễn ra như thế nào, nhất là trong bối cảnh Hoa Kỳ triệt thoái toàn bộ binh sĩ khỏi Afghanistan sau đúng 20 năm tham chiến ? Mời quý vị theo dõi cuộc phỏng vấn với nhà báo Phạm Trần từ Washington.
Những em bé tò mò, lần đầu tiên ngước mắt lên trời, thấy trăng sao, lập tức nảy sinh ước muốn thám hiểm cõi mênh mông ở cuối, ở xa hơn tầm mắt mình. Lớn lên, ý thức được kích thước Vũ Trụ và giới hạn của đời người, biết đường dài dẫn tới một tinh cầu có thể đòi hỏi sự nối tiếp của muôn triệu kiếp người. Tỉnh ra và thất vọng. Ước muốn chỉ còn là ước mơ vương vấn nơi những truyện khoa học giả tưởng huyền hoặc vẽ ra hình ảnh một con tàu kỳ diệu: một ngày kia khoa học tiến bộ, hành khách đáp phi thuyền du lịch tối tân sẽ lọt vào cõi thời gian ngừng trôi, có cuộc đời dài vô tận, tha hồ chu du khắp cùng vũ trụ.
Như vậy, Chủ nghĩa Xã hội Cộng sản là của riêng ông Hồ và đảng CSVN. Nhân dân chưa bao giờ có cơ hội bỏ phiếu hay đồng thuận dưới bất kỳ hình thức trưng cầu ý kiến nào về sự chọn lựa này. Do đó, không làm gì có chuyện nhận dân “đã lựa chọn” nó mà sự thật là đảng CSVN đã áp đặt và tròng vào cổ người dân thứ Chủ nghĩa ngoại lai này. Đó là lý do tại sao đã có chống đối về mối họa Cộng sản từ bên trong hàng ngũ đảng và của một bộ phận không nhỏ quần chúng thuộc mọi thành phần trong xã hội.
Tờ New York Times dẫn lời một giáo sư đại học Berkeley về giáo dục và chính sách công là Bruce Fuller phát biểu rằng, "Newsom đã làm trước tổng thống Biden ba năm nếu nói về chính sách giúp đỡ các gia đình. Bất cứ những phụ huynh hay người ông bà nào ủng hộ việc bãi nhiệm là đang bỏ phiếu chống lại quyền lợi của chính họ". Hay có thể nói thêm rằng, họ đang chống lại những chính sách an sinh và y tế mà họ đang được thụ hưởng, những sự đầu tư vào giáo dục, vào công ăn việc làm cho chính con cái họ.
Bỉnh bút Thái Thanh (Tạp Chí Luật Khoa) kết luận: “ Trong đại dịch lần này hay các đợt khủng hoảng không thể biết trước trong tương lai, tôn giáo có thể trở thành một bàn tay vững chắc để trợ giúp, nâng đỡ tinh thần của người dân. Và điều đó chỉ thành hiện thực khi nhà nước tháo bỏ các chính sách kiểm soát khắc nghiệt dành cho các tổ chức tôn giáo.” Tôi thì (trộm) nghĩ khác, bi quan hơn thế: “Điều đó chỉ thành hiện thực” khi chế độ hiện hành ngưng hiện hữu. Đảng tắt thở thì cuộc đời mới thở (NCT).
Sau khi các nước ngoài rút quân ra khỏi Afghanistan, lực lượng Hồi giáo cực đoan Taliban đã lên nắm quyền. Ngay trong lễ mừng chiến thắng, Taliban lo ráo riết chuẩn bị thành lập chính phủ và thành phần các nhân vật tham gia có thể được công bố trong thời gian tới. Nhưng có nhiều suy đoán cho là trong nội các mới nữ giời sẽ có ít và nắm giử các chức vụ khiêm nhường, điều chắc chắn đặc biệt nhất là những người đã phục vụ trong chế độ củ sẽ không còn được trọng dụng. Nhưng vụ đánh bom tại phi trường Kabul hôm 26/8 khiến cho ít nhất 180 người thiệt mạng, trong đó có 13 binh sĩ Mỹ cho thấy một sự thật khác hẳn: Tổ chức "Nhà nước Hồi giáo" (IS) chủ động khủng bố và đã lên tiếng nhận trách nhiệm. Mỹ đã đáp trả bằng các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái ở tỉnh Nangarhar, miền đông Afghanistan, và kết quả là nhà lảnh đạo IS trong "Tỉnh Khorasan" (IS-K) đã bị giết.
TÓM TẮT Thị trường hữu hiệu vì tổng hợp mọi quyết định trong xã hội để đạt đến mức giá chung phù hợp nhất với các dữ kiện đang có (efficient market theory.) Ngược lại nếu giá cả do nhà nước đơn phương quyết định sẽ sai lệch. Giá cả trong thị trường, giống như bãi đấu thầu, không phải lúc nào cũng hợp lý do mỗi người dự đoán giá sẽ còn tăng hay giảm. Tâm lý hùa theo đám đông và tên khờ cuối cùng (Last Fool Theory) rất tai hại trong Kinh Tế Hành Vi (Behavioral Economics) Kinh Tế Phức Tạp (Complexity Economics) tìm hiểu những tác động từ bên ngoài như đại dịch, chiến tranh, phát minh…lên nền kinh tế.
Trước những nghi ngại “Hoa Kỳ có còn là đồng minh đáng tin cậy hay không?” thì chúng ta có thể khẳng định rằng Mỹ hay bất kỳ quốc gia nào trong khối tự do đều vẫn là những người bạn đồng hành tốt trong hành trình đi tìm tự do và canh tân đất nước, miễn là chúng ta không quên những bài học đã nêu để phát huy tiềm năng của chính mình, bảo vệ quyền lợi quốc gia, và đạt tới mục tiêu tự do, ấm no, hạnh phúc cho dân tộc.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.