Hôm nay,  

Ai Thắng? Ai Thua?

06/06/202523:34:00(Xem: 580)

GettyImages-2218066530
Tổng Thống và Tỷ Phú cứ ồn ào đấu đá, còn người dân như Nadine Seiler đến từ Waldorf, Maryland cứ  lặng lẽ cầm tấm biển biểu tình có dòng chữ "Trump là đồ khốn nạn." (Trump's a dick) bên ngoài Bạch Ốc. (Ảnh của Kevin Carter/Getty Images)



Tàn Kiếm, một trong bốn kiếm khách lừng danh của nước Triệu, đã tặng cho tráng sĩ Vô Danh hai chữ “Thiên Hạ.” Vì hai chữ này mà Vô Danh đã không giết Tần Thủy Hoàng khi có cơ hội trong tay. “Thập bộ nhất sát” chỉ đánh Tần Vương bằng đuôi kiếm, để rồi ngay sau đó hiên ngang bước ra khỏi cung điện, hứng trận mưa tên của quân Tần.

Vô Danh sẽ là người chiến thắng nếu giết được Tần Thủy Hoàng, nhưng “Thiên Hạ” trong nước chính là người chịu cảnh khổ ải, gian truân. Vì Tàn Kiếm tin rằng, Tần Vương là người duy nhất có thể thống nhất thiên hạ, và đem đến thái bình cho dân chúng.

Đặt sang một bên quan điểm chính trị từng gây tranh cãi của phim “Anh Hùng” thì hai chữ “Thiên Hạ” của Tàn Kiếm, dưới bàn tay phù thủy điện ảnh của Trương Nghệ Mưu, vẫn là nguyên tắc trị vì muôn đời cho bất kỳ một lãnh thổ, quốc gia nào. Nó đúng từ ngàn xưa đến nay, đến muôn ngàn năm sau, đến cả thời đại của con người bước lên cung trăng hoặc phóng phi thuyền lên Sao Hỏa.

Có vẻ như phi thuyền Space X của Donald Trump và Elon Musk đã tạm đáp xuống sau một ngày bay vút lên không trung bằng ngọn lửa kinh hoàng. Một ngày khá yên ắng cho truyền thông và mạng xã hội Truth Social Media cũng như Twitter (X), theo nghĩa là không có gì mới trong “cuộc ly hôn” ồn ào này.

Những tờ báo thuộc tập đoàn lớn của Mỹ, đã có một ngày cập nhật không mệt mỏi nội dung tin nhắn công kích nhau, vạch trần nhau một cách đau đớn, công khai giữa tổng thống Mỹ và tỷ phú giàu nhất thế giới. Người dân Mỹ cũng không dấu được nỗi bàng hoàng trước những gì họ đang chứng kiến. Họ theo dõi trong một cảm xúc lẫn lộn, thích thú, phẫn nộ, ngạc nhiên, bình thản vì “trước sau gì cũng xảy ra.” Những cảm xúc này, phải chăng là một gương mặt thứ hai của sự ê chề đau đớn khi xem một hài kịch, nhiều hơn là sự thảng thốt khi xem một phim kinh dị?

Thượng nghị sĩ Chris Murphy của Connecticut viết trên Twitter: “Khi 15 triệu người Mỹ mất bảo hiểm chăm sóc sức khỏe và rơi vào khủng hoảng, không ai trong số họ sẽ quan tâm đến cuộc chiến tạo ra bằng cách nhấp chuột giữa hai tỷ phú đang tranh cãi xem ai nhận được phần lớn hơn trong chiến lợi phẩm tham nhũng.”

Nhận định này bị chìm sâu giữa một rừng thông tin tung ra từ cá nhân và cơ quan báo chí do tập trung vào cuộc đấu khẩu của Trump-Musk và phản ứng từ những người thân cận trong chính quyền. Báo chí Mỹ dẫn lại không sai một từ những gì hai kẻ quyền lực ấy thốt ra ngày hôm qua. Không khó, vì cả hai “đánh” với nhau trên võ đài mạng xã hội. Những tờ báo lớn chạy tít hàng đầu “Musk đòi luận tội Trump”; “Musk: Nếu không có tôi, ông ta đã thất cử”…

Và báo chí dừng lại ở đó. Trên mạng xã hội Mỹ, người dân kêu gào “chúng tôi muốn biết sự thật.”

Báo chí đăng ngay một tin khác: “Musk nói Trump có tên trong hồ sơ Epstein.” Và dừng ở đó.

Người dân lại khản cổ gào lên “công bố hồ sơ.”

Cũng không ít những bài phân tích độc lập, đi sâu về cái gọi là thuyết âm mưu – một thuật ngữ trở nên quen thuộc kể từ khi Donald Trump từ một tay tài phiệt bước vào chính trường, rồi trở thành tổng thống. Các cây viết cho những tờ như The Bulwark, Wired viện dẫn lý do chặt chẽ về một kế hoạch ly hôn. Họ đưa ra nhiều giả thuyết về kết quả của cuộc chiến này, thậm chí “phải chăng đây là một kế hoạch ly hôn sắp đặt sẵn?” Họ phân tích xem Trump ở thế thượng phong như thế nào và Musk có bài tẩy gì trong tay?

Duy nhất hai điều mà Elon Musk công khai trên mạng xã hội, nhưng truyền thông gần như “quên mất” và bỏ lơ. Đó là “nếu không có tôi, ông ta đã không thắng cử, Đảng Dân Chủ đã kiểm soát Thượng Viện và Hạ Viện” và “Trump có tên trong hồ sơ Epstein.”

Kết quả bầu cử 2024 là một cái tát nhức nhối vào những cử tri dành lá phiếu của họ để bảo vệ một nền dân chủ lâu năm, hùng mạnh của Hoa Kỳ. Bảo vệ nền Dân Chủ, không nhất thiết phải thuộc về đảng Dân Chủ. Như ông Joe Biden từng nói trong bài diễn văn ngày 7/11 tại Vườn Hồng, sau khi Kamala Harris chính thức thừa nhận thua cuộc: “Các bạn không thể chỉ yêu đất nước của bạn khi là người chiến thắng.”

Nhưng nguyên tắc mà ông Biden nói không đồng nghĩa với việc người dân chấp nhận bị lừa dối. Câu tweet của Elon Musk là sự xúc phạm to lớn đến niềm tin của cử tri về một bầu cử đại diện cho quyền công dân trong Hiến Pháp của nước Mỹ.

Tháng đầu tiên sau kết quả bầu cử, nhiều giáo sư điện toán, trưởng khoa công nghệ, phần mềm máy tính từ các trường đại học đã tích cực đưa ra các phân tích rành rẽ, thuyết phục lên các diễn đàn. Họ viết thư gửi đích danh tổng thống, phó tổng thống khẩn nài các vị ấy hãy kiểm phiếu.

Nhưng đã không có gì xảy ra. Ông Joe Biden, với nụ cười thật rạng rỡ, đón Donald Trump vào Tòa Bạch Ốc với câu: “Chào mừng ông trở về nhà.”

Hình ảnh, phim ảnh, bản thu âm về sự xuất hiện của Donald Trump bên cạnh Jeffrey Epstein, người được cho là đã tự tử trong nhà giam khi chờ ngày ra tòa về các tội danh liên quan đến tấn công tình dục trẻ vị thành niên, đã xuất hiện trên truyền hình, báo chí nhiều năm, ít ra là ¼ thế kỷ.

Nó chỉ chưa chính thức do Bộ Tư Pháp Mỹ công bố đầy đủ. Giờ đây, cũng chính Elon Musk là người chỉ ra tử huyệt thứ hai của Donald Trump.

Hôm thứ Năm, khi một phóng viên hỏi Karoline Leavitt, thư ký báo chí Tòa Bạch Ốc về các cáo buộc liên quan đến Epstein, cô ta đã bác bỏ chúng như thể đó là “một tập phim không đáng xem của Elon.”

Có vẻ như với truyền thông, sự thật về kết quả của cuộc bầu cử tổng thống không quan trọng bằng những chuỗi tin tức về cái tôi quá lớn của hai kẻ giàu có và quyền lực. Sự thật về những lá phiếu của cử tri không quan trọng bằng khi nào diễn ra cuộc điện thoại hòa giải giữa hai người đã bắt tay nhau đưa nước Mỹ trở về thời cổ đại.

Những tờ báo lâu đời ở Mỹ không thể điều tra cho người dân sự thật ẩn sau công bố của Elon Musk. Quan chức lãnh đạo đảng Dân Chủ cũng tê liệt hoàn toàn, dù đó chỉ là một câu hỏi.

Giữa lúc báo chí tập trung vào cuộc đấu khẩu của hai kẻ quyền lực đang vờn nhau vì không thỏa mãn quyền lợi cho nhau, thì Vladimir Putin mở đợt không kích lớn bằng drone và hỏa tiễn nhắm vào Kiev, Lutsk và vùng Ternopil ở Tây Bắc Ukraine vào sáng sớm thứ Sáu 6/6.

Giữa lúc Tòa Bạch Ốc đang tìm mọi cách cứu vớt mối quan hệ Trump-Musk thì các cựu quan chức an ninh y tế cho biết chính quyền Trump hủy bỏ $766 triệu trong các hợp đồng nghiên cứu phát triển vaccine mRNA để chống lại các loại đại dịch cúm. Với họ, đây là đòn giáng mới nhất vào quốc phòng quốc gia. Họ cảnh báo rằng Hoa Kỳ có thể phải nhờ đến lòng trắc ẩn của các quốc gia khác trong đại dịch tiếp theo.

ABC News dẫn lời Beth Cameron, cố vấn cao cấp của Trung tâm Đại dịch thuộc Brown University Pandemic Center, và là cựu giám đốc Hội đồng an ninh quốc gia Tòa Bạch Ốc, cho biết: “Các hành động của chính quyền đang làm suy yếu khả năng phòng ngừa của chúng ta đối với các mối đe dọa sinh học. Việc hủy bỏ khoản đầu tư này là một tín hiệu cho thấy chúng ta đang thay đổi lập trường về công tác chuẩn bị ứng phó với đại dịch. Và điều đó không tốt cho người dân Mỹ.”

Giữa lúc truyền thông đang tập trung vào tâm trạng của Donald Trump và nội dung đăng tải của Elon Musk, thì nguy cơ ngân sách quốc gia thâm hụt thêm $2,400 tỷ, hàng chục triệu người dân Mỹ sẽ mất bảo hiểm y tế trong nhiều năm tới đang cận kề.

Donald Trump đang ở thế thượng phong hay không? Ai sẽ là người giảng hòa trước? Cả hai còn bài tủ nào trong tay? Tất cả đều vô nghĩa. Vì chế độ đầu sỏ ở Mỹ đang thắng lớn. Truyền thông Mỹ đang hưởng lợi từ những gì chính quyền “TACO” muốn cho người dân biết. Như tráng sĩ Vô Danh năm xưa, chúng ta đang đón nhận “trận mưa tên” từ các tập đoàn truyền thông lớn và quyền lực.

Kẻ thua trận, không ai khác, chính là “Thiên Hạ” trong nước Mỹ.

Kalynh Ngô

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trước khi trở thành Chủ tịch Ủy ban Quốc gia Đảng Dân chủ (Democratic National Committee, DNC), Ken Martin đã dành cả đời làm việc trong đảng, qua mọi cấp độ – từ cơ sở đến trung ương. Chặng đường ấy bắt đầu với một người mà Martin luôn kính trọng: cố TNS Paul Wellstone – một chính khách cấp tiến, luôn kiên định với các lập trường táo bạo như việc phản đối cuộc chiến tại Iraq, điều từng khiến ông đối đầu với nhiều nhân vật quyền lực.
Hoa Kỳ từ trước đến nay vẫn luôn có một mối quan hệ phức tạp với người di dân và tị nạn, mặc cho một phần trong huyền thoại quốc gia luôn khắc họa chúng ta là một xứ sở của những người mới đến. Trong huyền thoại đó, họ — những người di dân — là một phần của chúng ta. Song song với điều đó, nước Mỹ cũng từng nhiều lần trải qua những cơn bùng phát dữ dội của tâm lý bài ngoại.
Trong buổi nói chuyện tại Economic Club of Chicago cách đây hai ngày, Chủ Tịch Jerome Powell của Cục Dự Trữ Liên Bang (Federal Reserve) đã cảnh báo rằng các khoản thuế nhập cảng có phạm vi và quy mô rộng lớn mà Tổng Thống Trump đang theo đuổi rất có thể sẽ dẫn đến lạm phát cao hơn và tăng trưởng chậm hơn so với dự kiến ​​ban đầu – Tình trạng này gọi là TRÌ TRỆ LẠM PHÁT (stagflation).
Khi ngồi vào chiếc ghế tổng thống Mỹ, 100 ngày làm việc đầu tiên là biểu hiện để được đánh giá những xu hướng và mục tiêu trong bốn năm tại nhiệm. Sự tích này bắt đầu từ tổng thống thứ 47, Franklin D. Roosevelt (nhiệm kỳ đầu tiên 1933). “Ông đã hứa sẽ thực hiện những cải cách lớn trong 100 ngày đầu tiên làm tổng thống Hoa Kỳ trong bối cảnh cuộc Đại suy thoái. Sau khi ông đưa ra nhiều chính sách quan trọng trong giai đoạn đó, các sự kiện của "100 ngày đầu tiên" đã trở thành tiêu chuẩn chung để đánh giá các tổng thống tương lai trong nền chính trị Hoa Kỳ.” (Wikipedia.) Nhiệm kỳ đầu tiên của ông Trump, năm 2016-2020, Wikipedia viết “Donald Trump đã đưa ra một loạt các lời hứa trong 100 ngày đầu tiên của nhiệm kỳ tổng thống đầu tiên của mình, bắt đầu vào năm 2017. Trump đã phải vật lộn để thực hiện nhiều lời hứa trong số này do sự phản đối của Đảng Dân chủ và đấu đá nội bộ giữa Đảng Cộng hòa tại Quốc hội, mặc dù ông đã bác bỏ chuẩn mực "100 ngày đầu tiên" là một cột mốc nhân tạo
Chính quyền Trump vào đầu tuần, thứ Hai (17/3), đã đẩy mạnh nỗ lực đóng cửa Viện Hòa Bình Hoa Kỳ (U.S. Institute of Peace, USIP) – một tổ chức nghiên cứu chính sách được Quốc hội Hoa Kỳ bảo trợ, dẫn đến cuộc đối đầu đầy căng thẳng giữa lực lượng cảnh sát liên bang và các thành viên hội đồng quản trị của tổ chức này. Năm thành viên hội đồng quản trị của tổ chức này đã đệ đơn kiện vào thứ Ba, ngày 19/03, cáo buộc họ đã bị sa thải bất hợp pháp khỏi vị trí của mình. Họ kêu gọi phục chức cho họ, cũng như chấm dứt nỗ lực giải thể viện của chính quyền Trump.
Một nhóm vài người bạn quây quần bên chiếc bàn nhựa, dưới tầng hầm của ngôi nhà cao tầng nằm rìa phía Nam thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Bữa tiệc thân tình của gia chủ, người đang dung thân ở Mỹ với diện tỵ nạn cộng sản, tạm trú dưới “basement” của gia đình bằng hữu. Khách mời là bạn bè – những di dân, những người mang trong mình căn cước “thanh niên đấu tranh” đã chịu cảnh bắt bớ, đánh đập của chính quyền trong nước vì tiếng nói đối lập. Ngày họ đặt chân đến Hoa Kỳ, là ngày họ nghĩ rằng họ đã có thể tiếp tục cất tiếng nói cho tự do dân chủ trong nước. Nhưng tất cả đã bị thổi bay như “Một Cơn Gió Bụi” chỉ chưa đầy ba tháng. Một chiến lược “úp sọt” không chống đỡ nổi. Một cuộc càn quét từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới. Một sự tàn phá không thương tiếc từ bản sắc lịch sử đến thể diện quốc gia.
"Là cha của ba đứa con nhỏ, tôi vô cùng phẫn nộ trước tuyên bố sai sự thật rằng vaccine gây ra chứng tự kỷ. Trẻ em sẽ chết vì lời nói dối này. Tôi không thể đứng đó để nghe thêm một phút nào nữa những lời nói dối của tổng thống Trump"
Chiến thắng rõ rệt của ông Trump trong kỳ bầu cử tháng 11 đã khiến đảng Dân Chủ phải tự nhìn lại mình. Thống kê cho thấy những thành phần cử tri trước đây từng là thành trì của Đảng Dân Chủ, nhưng trong năm 2024 đã bỏ phiếu cho ứng cử viên Cộng Hòa. Họ là những người nghèo, đang hưởng trợ cấp an sinh xã hội. Họ tin rằng ông Trump sẽ tạo ra công ăn việc làm, làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại, giúp họ thoát nghèo. Nhưng họ cũng mong chính phủ mới đừng cắt đi sự trợ giúp mà họ đang được hưởng.
Ở trong thời đại “Fake News” ngày nay, nhiều người chỉ nhìn người khác bằng những định kiến có sẵn, hoặc dựa trên những thông tin dễ tìm trên các trang mạng xã hội mà không cần kiểm chứng. Thí dụ như thông tin về người Mỹ gốc Mỹ Latin. Nhiều người trong cộng đồng Việt khi nghĩ về “người Mễ” thì thường dùng những từ ngữ như “cắt cỏ”, “làm việc chân tay không trí tuệ”, hay “kiếm tiền đủ để đi uống bia chứ không cầu tiến”… Còn những người cực hữu chống di dân thì rêu rao “người di dân Nam Mỹ cướp đi việc làm của người Mỹ trắng!”
Khi số lượng di dân vượt biên bất hợp pháp qua biên giới Hoa Kỳ-Mexico tăng cao kỷ lục, câu hỏi quan trọng được đặt ra là: Làm thế nào mà Hoa Kỳ lại rơi vào tình trạng này, và Hoa Kỳ có thể học hỏi những gì từ cách các quốc gia khác ứng phó với các vấn đề an ninh biên giới và nhập cư. Chào đón công dân nước ngoài đến với đất nước của mình là một việc khá quan trọng để giúp cải thiện tăng trưởng kinh tế, tiến bộ khoa học, nguồn cung ứng lao động và đa dạng văn hóa. Nhưng những di dân vào và ở lại Hoa Kỳ mà không có thị thực hoặc giấy tờ hợp lệ có thể gây ra nhiều vấn đề – cho chính bản thân họ và cho cả chính quyền địa phương bởi tình trạng quá tải không thể kịp thời giải quyết các trường hợp xin tị nạn tại tòa án nhập cư, hoặc cung cấp nơi ở tạm thời và các nhu cầu cơ bản khác. Mà tình trạng này hiện đang xảy ra ở rất nhiều nơi ở Hoa Kỳ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.