Hôm nay,  

Hãy Thức Dậy!

12/06/202518:35:00(Xem: 1568)
Alex Padilla
Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla trả lời báo chí sau khi bị mật vụ tấn công. 

Khoảng 4 giờ chiều thứ Năm 12/6, khoảng vài chục dân biểu đảng Dân Chủ Hạ Viện cùng đi đến văn phòng Thượng Nghị Sĩ John Thune (Cộng Hòa – South Dakota), lãnh đạo khối đa số Thượng Viện, ở Washington DC. “Cuộc tuần hành” – theo cách gọi của các dân biểu – yêu cầu phải ngay lập tức điều tra và buộc Bộ Nội An (DHS) chịu trách nhiệm về vụ tấn công và giam giữ Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla vừa xảy ra ở California.

Hình ảnh từ video cho thấy đoàn người bước đi nhẹ nhàng, như đang tiến vào một cuộc họp khác sau cuộc bỏ phiếu vừa xong ở Hạ Viện. Tờ Politico tường thuật, cuộc gặp không thành công. Cả Mike Johnson lẫn John Thune đều vắng mặt.  

May mắn, bên ngoài tòa nhà văn phòng các dân biểu, là một số tiếng nói giận dữ, mạnh mẽ có thể nhất trong sáu tháng qua. Dân biểu Eric Swalwell đứng trước ống kính, và nói:

“Bộ trưởng DHS Kristi Noem phải từ chức. Bà ta đã trục xuất một đứa trẻ bốn tuổi bị ung thư, giam giữ (lầm) một cảnh sát liên bang Hoa Kỳ và bắt giữ hai thành viên của Quốc hội. Người dân Mỹ đã mất lòng tin vào bà ấy. ICE phải ngừng khủng bố vào cộng đồng của chúng ta. Và người dân, các bạn có thể làm gì? Đó là thứ Bảy này, 14/6, ngày No King Day, khoảng 2,000 cuộc biểu tình diễn ra khắp cả nước. Người dân Mỹ, hãy lên tiếng, hãy xuống đường. Nếu chúng ta không lên tiếng, nền Dân Chủ sẽ chết.” 

Bên cạnh ông cựu Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi và những vị dân biểu khác. Trong đó có Dân Biểu gốc Việt Derek Trần. Trước đó, tại Hạ Viện, ông Derek Trần đã đặt câu hỏi khá thẳng thắn cho Bộ trưởng Quốc Phòng Pete Hegseth, sau khi biết sự việc.

“Đây có phải là cách ông sẽ đối xử với một thành viên Quốc Hội tham dự sự kiện báo chí của ông không?”

Bộ trưởng Hegseth trả lời: “Tôi đã ở đây suốt 5 giờ đồng hồ, tôi không biết việc đó. Tôi sẽ không suy đoán... Tôi chắc chắn là câu chuyện có những bối cảnh khác nữa.”

“Tôi nhận câu trả lời này như một lời đồng ý,” Dân Biểu Derek nói.

Câu hỏi của Thượng Nghị Sĩ Elizabeth Warren tại Quốc Hội chiều nay cũng thực tế và nhức nhối nhất không kém: “Nếu đây là cách các đặc vụ liên bang đối xử với một Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ đang tại nhiệm, chỉ vì ông đặt câu hỏi một cách ôn hòa, thì họ sẽ đi xa đến mức nào?”

Xa mức đến nào? Đã có quá nhiều lằn ranh mà chúng ta cứ tưởng đó đã là lằn ranh đỏ cuối cùng. Từ việc giải tán các cơ quan chính phủ, cắt ngân sách của các tổ chức thuộc thẩm quyền Quốc Hội, vi phạm Hiến Pháp Hoa Kỳ khi nhận phi cơ siêu sang trị giá $400 triệu của Qatar, trục xuất hàng loạt di dân dù tòa liên bang đã ra lệnh dừng lại, cho đến vượt quyền thống đốc tiểu bang khai triển Vệ Binh Quốc Gia…Tất cả đều chưa phải là lằn ranh cuối cùng.

Ngày hôm nay, cũng thế. Hình ảnh Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla bị còng tay, lôi cổ ra khỏi cuộc họp báo của Bộ trưởng Nội An Kristi Noem gây bàng hoàng cho cả nước. Những nhà lập pháp, các thượng nghị sĩ, và chắc chắn, có cả những đồng minh thân cận của Trump như Mike Johnson, Macro Rubio, những đảng viên đảng Cộng Hòa khác, chắc chắn họ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này trong cuộc đời chính trị của họ. Lịch sử Mỹ chưa có cơ hội để ghi chép lại trong trang sử câu chuyện này, mãi cho đến ngày hôm nay, dưới thời đại của Donald Trump.

Buổi họp báo của Bộ trưởng Nội An diễn ra tại Los Angeles, như một buổi phô bày chiến tích của chiến dịch bố ráp bắt bớ di dân vừa qua ở California. Kristi Noem nói rằng chính quyền liên bang sẽ không rời đi, và sẽ tăng cường các hoạt động để “giải phóng thành phố khỏi sự lãnh đạo xã hội chủ nghĩa.” Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla mặc thường phục, bước vào và nói: "Tôi là Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla. Tôi có câu hỏi cho bà bộ trưởng Bộ Nội An… bởi vì sự thật là một nửa trong số tội phạm đó…”

Ông thượng nghị sĩ không thể nói hết điều ông muốn nói và hỏi điều ông muốn hỏi. Những người mặc đồng phục, có vẻ là mật vụ Bộ Nội An đã đẩy ông ra khỏi cuộc họp báo. Bên ngoài cửa, cảnh sát FBI đã chờ sẵn. “Nằm xuống đất. Đưa hai tay ra sau,” họ vừa nói, vừa đè ông thượng nghị sĩ nằm rạp xuống đất. Họ khóa chặt hai tay ông, như những người biểu tình bị ICE và LAPD bắt giữ trên đường phố Los Angeles những ngày qua.



Kristi Noem vẫn tiếp tục khoe chiến tích trước một rừng ống kính báo giới. Dĩ nhiên, tất cả những hình ảnh cho thấy “quyền tự do ngôn luận” của nước Mỹ vừa diễn ra đã truyền đi khắp thế giới.

Thượng Nghị Sĩ Padilla vừa có buổi trả lời trực tiếp trên truyền hình với CNN. Ông cho biết thêm chi tiết: “Ngay từ khi tôi bước vào tòa nhà, một thành viên của Lực lượng Vệ binh Quốc gia và một đặc vụ FBI hộ tống tôi. Tôi hỏi, vì chúng tôi đang đợi, chúng tôi có thể vào nghe buổi họp báo không? Họ hộ tống tôi đến buổi họp báo. Họ mở cửa cho tôi vào.”

Ông không biết rằng, từ khi ông bước chân vào buổi họp báo của Bộ trưởng Bộ Nội An, thì quyền tự do ngôn luận của ông, một thượng nghị sĩ đang tại nhiệm, đã bị khóa chặt.

Toàn bộ cuộc tấn công Alex Padilla diễn ra chưa đầy 3 phút nhưng nó là một chương trình truyền hình thực tế về một đất nước Hoa Kỳ từng hùng mạnh nhất, từng là ngọn hải đăng về khoa học, nhân quyền, là nền tảng dân chủ cho thế giới. Tất cả những nhà lập pháp Dân Chủ đã dùng sàn Hạ Viện làm phiên tòa kết tội một chính quyền đang đập nát những gì nước Mỹ đã xây dựng trong 250 năm qua.  
Sarah Longwell của The Bulwark nói với truyền thông: “Các thượng nghị sĩ Cộng Hòa cần phải rất cẩn trọng lúc này. Nếu họ không bước ra bảo vệ cho quyền được đặt câu hỏi của Thượng Nghị Sĩ Padilla, họ đang tạo ra một tiền lệ vô cùng nguy hiểm về cách đối xử với các thượng nghị sĩ khác trên quốc gia này.”

Cuối cùng, cuộc tấn công nhân viên liên bang vì quyền được hỏi vẫn chưa phải là lằn ranh đỏ. Những người Cộng Hòa vẫn chọn bám lấy chiếc ghế quyền lợi và nỗi sợ hãi không dám rẽ sang con đường tử tế. Ông Padilla nói với MSNBC: “Có hai thượng nghị sĩ Cộng Hòa gửi tin nhắn hỏi thăm tôi, đó là Sheedy của Montana và Curtis của Utah.”

Lời kêu gọi của Hillary Clinton như tiếng kêu yếu ớt của con chim bị kẹt trong rừng gai nhọn, “thật lạnh người khi chứng kiến ​​và hoàn toàn không thể chấp nhận được ở Hoa Kỳ. Là một cựu thượng nghị sĩ, tôi kêu gọi tất cả các thành viên hiện tại lên tiếng thay mặt cho Thượng Nghị Sĩ Padilla và bảo vệ ông ấy trước những cuộc tấn công vô lý này.Hãy chấm dứt hành động vi phạm trắng trợn hệ thống kiểm tra và cân bằng Hiến Pháp này trước khi quá muộn.”

Những gì chúng ta chứng kiến ngày hôm nay sẽ tiếp tục là chiều hướng nguy hiểm của chính quyền này, đe dọa bất kỳ ai đứng lên và bất đồng quan điểm với họ. Khi gần như toàn bộ thành viên Cộng Hòa ủng hộ hành động tấn công một thượng nghị sĩ vì quyền đặt câu hỏi thì điều này cho thấy, “đây không còn là nước Mỹ mà tôi biết,” như lời Thượng Nghị Sĩ Lisa Murkowski của Alaska thốt lên.

“Padilla đã xông vào một cuộc họp báo, không mang huy hiệu Thượng Viện hoặc không xác định danh tính trước với lực lượng an ninh, ông ta hét lên và lao về phía Bộ trưởng Noem. Padilla không muốn câu trả lời; ông ấy muốn được chú ý. Padilla đã làm xấu hổ bản thân và các cử tri của mình bằng trò hề trẻ con, kiểu trẻ con này,” phát ngôn viên Abigail Jackson nói.

Khi phát ngôn viên của Tòa Bạch Ốc nhìn nhận sự có mặt của Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla tại cuộc họp báo của Krsiti Noem là trò hề, thì gánh xiếc của Donald Trump đã thành công dù ra mắt khán giả với một dàn diễn viên hạng bét.

Có ai còn nhớ hình ảnh hai người phụ nữ, thuộc hai chủng tộc khác nhau nhưng có cùng một đất nước, nét mặt đau đớn, thẫn thờ trong đêm kết quả bầu cử 5/11/2024? Có lẽ họ đã cùng nhìn thấy đất nước của họ một ngày như hôm nay.

Mọi chuyện rồi sẽ qua, nếu người dân và các vị dân cử muốn nó trôi qua, như rất nhiều những lằn ranh đã vượt qua. Rồi sẽ có một lằn ranh khác, và sự bàng hoàng khác. Rồi ngày 14/6 này, xe tăng vẫn lăn trên những con đường nhựa trong thủ đô. Donald Trump đã làm xong bài kiểm tra lòng người. Kết quả thế nào, ông ta tuyệt đối biết và rất hài lòng. Bây giờ, là bài toán thử cho người dân, cho những vị dân cử của lưỡng đảng. Hãy thức dậy! Hãy làm bài kiểm tra! Đừng để 250 năm tuổi của nước Mỹ phải lặng lẽ chìm vào “The Rule Of Don.”

Kalynh Ngô

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhiều người California là thành viên Medi-Cal lại không biết họ đủ điều kiện nhận dịch vụ chăm sóc nha khoa và nhãn khoa miễn phí, những dịch vụ được tạo ra để giúp các gia đình sống vui, khỏe.
Mamdani không bán mộng. Anh bán khả thi. Và cử tri, sau nhiều lần bị dọa nạt, có vẻ đã chọn đúng thứ cần mua. Hy vọng, khi ấy, không phải lời hứa. Nó là hóa đơn thanh toán mỗi cuối tháng, nhẹ hơn một chút — và là bằng chứng rằng lý trí vẫn chưa bị bôi xóa.
Cử tri California đã thông qua Dự luật 50, cho phép vẽ lại bản đồ bầu cử quốc hội theo hướng có lợi cho Đảng Dân Chủ – một thắng lợi lớn nhất của đảng này trong cuộc chiến tái phân chia khu vực bầu cử trên toàn quốc trước kỳ bầu cử giữa nhiệm kỳ 2026.
Mikie Sherrill, cựu phi công Hải quân và Dân biểu liên bang đắc cử lần đầu năm 2018, sẽ trở thành Thống Đốc kế tiếp của tiểu bang New Jersey.
Zohran Mamdani đã trở thành tân thị trưởng của thành phố New York, ghi tên mình vào lịch sử với tư cách là người Hồi giáo đầu tiên, người gốc Nam Á đầu tiên và cũng là người trẻ nhất trong hơn một thế kỷ qua đảm nhận chức vụ này.
Câu chuyện khởi đi từ một tấm ảnh tưởng chừng vô hại: tám giáo viên toán ở trường trung học Cienega, miền nam Arizona, mặc áo phông trắng vấy máu giả, trên ngực in dòng chữ “Problem Solved” – “bài toán đã giải xong.” Nhưng trong thời buổi một cú nhấp chuột có thể đốt cháy cả cộng đồng, chỉ vài giờ sau, họ nhận được hàng trăm lời đe dọa tính mạng. Bức ảnh được Andrew Kolvet, phát ngôn viên của tổ chức bảo thủ Turning Point USA và là nhà sản xuất chương trình Charlie Kirk Show, tung lên mạng X sáng thứ Bảy. Ông viết rằng nhóm giáo viên “chế nhạo vụ ám sát Charlie Kirk” và kêu gọi “họ đáng bị lôi ra ánh sáng – và bị đuổi việc.” Chỉ trong vài giờ, bài đăng lan rộng gần mười triệu lượt xem, được các nhân vật MAGA như Benny Johnson chia sẻ lại, kéo theo hàng ngàn lời bình luận giận dữ.
Trong một đất nước tự nhận là văn minh, hiếm ai tưởng tượng cảnh nhân viên liên bang dùng hơi cay đối với trẻ con đang sửa soạn dự lễ hội Halloween. Nhưng đó chính là điều đã xảy ra tại Chicago hôm 28 tháng 10.
Chicago — Hai thành viên Vệ binh Quốc gia Illinois cho biết họ sẽ không tuân theo lệnh điều động của chính quyền liên bang đến Chicago trong khuôn khổ chiến dịch cưỡng chế di trú của Tổng thống Donald Trump, một hành động hiếm hoi thể hiện sự phản đối công khai từ trong hàng ngũ quân đội. “Thật đau lòng khi bị buộc phải quay lưng lại với cộng đồng và hàng xóm của mình,” Trung sĩ Demi Palecek, một nữ quân nhân gốc La-tinh kiêm ứng cử viên vào cơ quan lập pháp tiểu bang Illinois, nói với CBS News. “Cảm giác như điều này là bất hợp pháp. Đây không phải là lý do chúng tôi khoác lên bộ quân phục.”
Cuộc hội thảo “California Connects” (Kết Nối California) có sự tham gia của các tổ chức cộng đồng, tổ chức từ thiện, các nhà lãnh đạo địa phương và giới truyền thông báo chí.
Vẽ lại bản đồ bầu cử không chỉ là các lằn ranh địa lý, mà là sự đại diện tại quốc hội liên bang, là quyền lợi của các cộng đồng có đông dân số tại các tiểu bang.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.