Hôm nay,  

Nhứt Vợ Nhì Trời…

06/08/201608:19:00(Xem: 10288)
NHỨT VỢ NHÌ TRỜI…
 
Nguyễn Thượng Chánh, DVM


Làm trai, rửa bát, quét nhà- Vợ gọi thì dạ, bẩm bà có tui đây



                                                          ***



Đây là một bài phỏng dịch và tóm tắt các điểm chánh yếu của tác phẩm nổi tiếng thế giới“Pourquoi les hommes ont peur des femmes”(Tại sao đàn ông sợ đàn bà), viết bởi cố Giáo sư Jean Cournut, một nhà phân tâm học (psychanalyste) lỗi lạc của Pháp.

Tác phẩm được Quadrige/Presses Universitaires de France xuất bản năm 2006.

Từ một tác phẩm vô cùng phức tạp và khó hiểu người gõ cố gắng diễn đạt lại bằng lời văn...giản dị, tếu, với hy vọng giúp cho bạn đọc có thêm một cái nhìn và cách suy nghĩ mới về người đàn ông và người đàn bà.


                                                               http://ecx.images-amazon.com/images/I/414K76JM9JL._BO2,204,203,200_PIsitb-sticker-arrow-click,TopRight,35,-76_AA300_SH20_OU15_.jpg


                                                                                  ***


            

                                                                      




Thuở khai thiên lập địa (Néo - Génèse)


Adam hoàn toàn hạnh phúc. Có nơi ăn chốn ở, nhưng trần truồng như nhộng. Anh ta thỏa mãn với cuộc sống tại địa đàng riêng biệt của mình. Nhờ biết cách tự túc nên Adam không cảm thấy thiếu thốn cái gì hết.

Đối với cuộc vui xác thịt, anh ta nhờ « chị năm ».

Đối với cuộc vui tinh thần thì anh ta tự nói một mình ên để anh ta nghe.

Vì chưa có một siêu ngã (surmoi) dẫn dắt, Adam phải tạo ra Chúa qua hình ảnh của mình để được phù hộ và duy trì những gì tốt đẹp nhất trong đời. Vườn địa đàng (Eden) có đó, Niết bàn (Nirvana) cũng có đó nhưng chẳng đem ích lợi gì thêm hơn nữa.

Adam mới nói với Chúa: «Hãy tạo cho tôi một cái khác biệt (altérité)».

Chúa bèn lấy một phần nhỏ trên thân thể Adam để tạo ra một người khác, theo kiểu nhân bản vô tính (clôner). Chúa có thể tạo ra hằng hà sa số người giống Adam như đúc, anh ta có thể nhìn vào gương và sẽ thấy muôn ngàn hình ảnh của mình trong đó.

Nhưng không, chỉ có Chúa mới hiểu tại sao. Thay gì tạo ra copy của Adam, Chúa lại tạo ra một sự khác biệt.



                                   http://www.vietbao.com/Images/Upload/2010_2/TAI-SAO-SO_Adam-400.jpg

                                 Thuở khai thiên lập địa(photo internet)


Eva xuất hiện trước mặt Adam. Hai người nhìn nhau bở ngỡ... Người nầy thấy mình không hoàn toàn giống y người kia.

Adam không hiểu mô tê gì hết!

Cái vật đó, hay sự thiếu vật đó trên thân thể Eva làm Adam hết sức bối rối. Ngược lại, hình như Eva cũng dùng cái vật kia để làm cái gì đó...

Thôi thì đành phải chấp nhận sự khác biệt vậy.

Adam mới nói với Eva hãy lo việc nội trợ đi. Để tui lo phần suy nghĩ cũng như lo việc bảo vệ em.

Tuy thế, Adam vẫn cảm thấy không được yên tâm cho lắm.

Adam không bao giờ hiểu được nên anh vẫn lo sợ.

Chúa bèn nói với Eva: «Adam sẽ điều khiển con và con phải đẻ trong sự đau đớn (ton homme te gouvernera et tu enfanteras dans la douleur)».

Eva không nói gì hết, nhưng hình như lúc vui đùa với các phụ nữ khác, thỉnh thoảng Eva la hét lên trong niềm cực cảm tột cùng của chín tầng mây. Bằng cách nào, và tại sao?

Một ngày nọ,vì không chịu nổi nữa, Adam mới nói với Chúa: «Hãy cho tôi biết được niềm hoan lạc (béatitude) của đàn bà». Và Chúa đã cho Adam biết được điều đó…



Tại sao đàn ông sợ đàn bà (dịch 100%)

                                                

-Đàn ông sợ đàn bà, vì họ nghĩ đàn bà là hiện thân cho một loại tình dục đầy thú tính và man rợ (page 08)

«Les hommes ont peur des femmes parce qu’elles incarnent, pensent ils, la sexualité animale, sauvage»


-Đàn ông sợ đàn bà, vì họ nghĩ đàn bà là hiện thân cho sự chết chóc (nhưng đồng thời cũng đem đến sự sống và những giá trị thật sự của nó (page 09)

«Les hommes ont peur des femmes parce qu’elles incarnent, pensent –ils, la mort (mais aussi la vie et les «vraies valeurs)»


-Đàn ông sợ đàn bà, và vì sợ đàn bà, nên đàn ông do dự mỗi khi muốn xáp đến họ, có thể tại vì các ông lý tưởng hóa các bà, hoặc các ông nghĩ rằng đàn bà quá nguy hiểm (page 09)

«Ayant peur des femmes, les hommes hésitent à les aborder soit parce qu’ils les idéalisent, soit parce que, pensent-ils, elles sont dangereuses»


-Đàn ông sợ đàn bà, vì họ lo ngại không có thể thỏa mãn được các bà và sẽ bị các bà trả thù chết luôn (page 10)

«Les hommes ont peur des femmes parce qu’ils ont peur de ne pas pouvoir les satisfaire (et qu’elles se vengen


-Đàn ông sợ đàn bà, vì theo họ nghĩ đàn bà rất quỷ quái (page 11)

«Les hommes ont peur des femmes parce que, pensent –ils, elles sont diaboliques»


-Đàn ông sợ đàn bà, vì họ nghĩ đàn bà là hiện thân cho sự thụ động để bị hay để được  xỏ trong lúc làm tình (page 14)

«Les hommes ont peur des femmes parce qu’elles incarnent, pensent-ils, la passivité pénétrée»

-Đàn ông sợ đàn bà, vì các bà có nhiều bí mật và có bùa hộ mệnh (page 16)

«Les hommes ont peur des femmes parce qu’elles ont des secrets et des talismans»


-Đàn ông sợ đàn bà, vì họ sợ các bà không chung thủy (page 19)

«Les hommes ont peur des femmes parce qu’ils ont peur qu’elles ne soient pas fidèles»


-Đàn ông sợ đàn bà, vì họ không bao giờ dám đoan chắc rằng mình là tác giả của cái bào thai (page 20)

«Les hommes ont peur des femmes parce qu’ils ne sont jamais parfaitement certains de leur paternité»


-Đàn ông sợ đàn bà, vì họ nghĩ rằng đàn bà thèm muốn dương vật của họ (page 21)

(theo Freud đàn bà không có duơng vật nên bị mang mặc cảm bị thiến complexe de castration ?)

«Les hommes ont peur des femmes parce qu’ils pensent qu’elles ont envie de leur pénis à eux les hommes»


Mối quan hệ giữa đàn ông với đàn bà theo cha đẻ ngành phân tâm học Sigmund Freud (1856-1939)


Theo Freud, đàn bà đáng ngại thật về phương diện tình dục.

Trả thù là ý tưởng sâu kín họ thường xuyên ôm ấp và mong muốn.

Đối với đàn bà, bị phá trinh (défloration) không những chỉ được xem như bị hiếp dâm (viol) đau đớn, nhưng đây còn là một vết thương ái kỷ (blessure narcissique) mà chị ta rất hận thù đối với người đàn ông đã gây ra việc đó.

Bởi lẽ nầy, ngày xa xưa, thường có những nghi lễ, tập tục phá trinh được tổ chức để tránh cho người chồng khỏi bị vợ trách móc sau nầy (page 62).

Đàn ông xem sự khác biệt về bộ phận sinh dục ở đàn bà như hình ảnh họ đã bị thiến đi (castration). Không có dương vật có nghĩa là đàn bà đã bị thiến.

Bởi lý do trên, người ta nghĩ rằng bằng mọi cách, và bằng bất cứ giá nào, trong vô thức, người đàn bà cũng phải tìm cách thu hồi lại từ người đàn ông bộ phận mà chị ta đã mất.

Đó là lý do tại sao người đàn bà bị hoạn hay thiến (castratrice) rất ư là nguy hiểm…

Mối quan hệ giữa đàn ông và đàn bà vừa có vẻ lãng mạn và gợi tình, nhưng cũng vừa bao gồm một thứ tình cảm tiêu cực (page 63).

Người đan ông rất sợ tình dục sexualité như một xung năng tràn đầy (poussée pulsionnelle débordante), khó khống chế được (maitriser), và hơn nữa khó làm cho thăng hoa lên (sublimer).

Họ sợ tình dục như một chức năng tạm bợ (fonction précaire), yếu đuối (vulnérable), không thể kiểm soát nổi trong mọi hoàn cảnh tốt cũng như xấu.

Họ sợ tình dục như một thôi thúc không được thỏa mãn theo bản chất, vì các lý do cấm kỵ làm cản trở sự bộc phát của nó.

Đàn ông sợ tình dục vì nó đặt họ trước sư hiện diện của những người đàn bà và trong bối cảnh Ơ Đíp (contexte oedipien), mối quan hệ nầy phải chịu sự chi phối của mặc cảm bị thiến (complexe de castration).


Theo Freud, mối ưu tư huyết mạch của người đàn ông là nỗi lo âu bị thiến (angoisse de castration).


Chú giải thêm của người gõ


http://esoterophilie.com/wp-content/uploads/2012/08/oedipe-se-creuvant-les-yeux.jpg

                          Œdipe tự móc mắt vì hối hận


1-Complexe d’Œdipe-Oedipus complex là gì? (Mặc cảm Ơ Đíp, Phức cảm Ơ Đíp)


Chính Freud là người đầu tiên, năm 1910, đã mượn huyền thoại Cổ Hy Lạp để mô tả hiện tượng tình dục ở thiếu nhi (sexualité enfantine).

Đây là hiện tượng tâm lý và hormone ở nhóm trẻ em từ 2 đến 6 tuổi trong mối quan hệ với cha mẹ.


Chuyện được rút ra từ bi kịch Sophocle...

Œdipe là một hài nhi bị cha mẹ vứt bỏ khi sanh ra.

Lý do là, thầy bói nói đứa bé chỉ mang đến điều bất hạnh cho cha mẹ nó sau nầy: «nó sẽ giết cha nó và sẽ lấy mẹ nó»

Khi lớn lên, Œdipe rời bỏ cha mẹ nuôi. Trên bước đường lưu lạc nó gây sự với một người đàn ông tên Laios và giết chết người nầy. Điều mà Oedip không biết: người đó chính là cha ruột của mình. Và sau đó, Oedip chiếm lấy Jocaste, vợ của người bị giết mà không mảy may biết rằng người đàn bà đó cũng chính là mẹ ruột của mình.

Khi Œdipe khám phá ra sự thật thì anh ta bị dày vò và vô cùng hối hận. Để tự trừng phạt, anh ta bèn tự móc bỏ hai con mắt cùa mình.


Thảm kịch nầy nói lên trong bất cứ mọi hành động của chúng ta đều có vô thức (inconscience) dự phần vào.


Cho dù đối với bất kỳ một nền văn hóa nào, một xã hội nào, tất cả trẻ em đều phải trải qua cơn lửa ham muốn nhục tính (sensuel), hay là hưng phấn (érotique) trước mặt cha hoặc mẹ khác phái tính. Có cháu thì biểu hiện ra rất rõ rệt (chim chào cờ ở bé trai), có đứa thì biểu lộ ra một cách kín đáo hơn…nên cũng khó nhận biết được.


Đây là một cơn «khủng hoảng» tạm thời chỉ kéo dài 3 năm (từ 3 đến 6 tuổi) mà thôi.


2-Mặc cảm bị thiến hay mặc cảm hoạn (complexe de castration)


-Do vô thức điều khiển, hiện tượng nầy phải được cảm nhận dưới gốc độ của những cảm xúc. Được gầy dựng từ biểu tượng một dương vật thẳng đứng (phallus).  

Mặc cảm hoạn biểu lộ ra dưới nhiều cách khác nhau ở các bé trai và các bé gái. Cháu trai thì sợ đánh mất đi cái hình ảnh mà cậu ta thấy từ bố. Cháu gái thì bù đấp lại sự thiếu thốn của mình bằng cách chơi poupée.

Theo các nhà phân tâm học, mặc cảm Œdipe kéo theo sự lo âu bị thiến (angoisse de castration) tạo nên một cú sốc quan trọng cho đương sự.

Sự lo sợ trên có thể bộc phát ra khi bệnh nhân mắc phải bệnh lý rối loạn thần kinh vào lứa tuổi trưởng thành.


-Mặc cảm hoạn được xem như nền mống trong thuyết phân tâm học về sự sinh sản (génèse) ra bệnh lý rối loạn thần kinh hay rối nhiễu tâm (névrose) trong đó bao gồm:

* sự lo sợ mất nam tính, không còn là đàn ông nữa (dévirilisé) đồng nghĩa với một sự trừng phạt *hoặc nói rộng ra là sự ngăn chặn (blocage) khả năng xác nhận bản ngã (affirmation de soi) của mình và sự giải phóng (émancipation) tư tưỏng gắn liền vào một tình cảm huyễn tưởng (fantasme) của mặc cảm tội lỗi.


http://lich.mobi/blog/wp-content/uploads/2015/07/chi-so-so-vo-cua-12-cung-hoang-dao-nam-1.jpg

                                                             Tranh không lời

.
Kết luận

Trong bất kỳ một thời đại nào, trong bất kỳ một xã hội nào, đàn ông cũng đều chiếm thế thượng phong đối với đàn bà.

Nhưng họ lại sợ. Tại sao?

Hay tại vì đàn bà là hiện thân của một nữ giới gợi dục (sexuel), man rợ (sauvage), hưởng khoái lạc (jouissant), nguy hiểm, không thỏa mãn (insatiable), chết chóc (mortel), gây tử vong (mortifère), lạnh lùng (glacial), đồng tính nữ lesbien, không chung thủy (infidèle), bí mật, ham muốn (envieux), loạn luân (incestueux), chiếm lĩnh (possessif), ngột ngạt (étouffant), độc đoán (castrateur), bị thải trừ (exclu), đòi hỏi (exigeant), thụ động (passif), khổ dâm (masochisme), hoạn (châtré), không tiêu biểu (irreprésentable)...

Giới tính nữ là mối đe dọa thường trực cho nhóm dương vật (ordre phallique), tức là nhóm đàn ông.

Người ta không hiểu tại sao đàn bà cũng đồng thời vừa có dâm tính, và vừa có tình mẫu tử (érotico maternel) một cách cuồng nhiệt được!

Constat historique et culturel: partout et de tout temps, les hommes dominent les femmes. Pourquoi ? parce qu'ils en ont peur.
Pourquoi ? Parce qu'elles incarnent selon eux un féminin sexuel, sauvage, jouissant, dangereux, insatiable, mortel, mortifère, glacial, lesbien, infidèle, mystérieux, envieux, incestueux, possessif, étouffant, castrateur, exclu, exigeant, passif, masochiste, châtré, à tout le moins irreprésentable.
Ce féminin menace selon eux en permanence l'ordre phallique, il est surtout incompréhensiblement et follement érotico-maternel. Ils ne savent pas ou ne veulent pas admettre ou reconnaître, dans leur approche unique et dominatrice du monde, que c'est aussi leur "part de féminin" à eux qui les perturbe et les angoisse.

Các ông sợ các bà nhưng đồng thời có thể các ông cũng ham muốn chiếm đoạt các bà.

Thông thường thì đàn ông chiếm lĩnh các vị trí cao hơn đàn bà.

Trong mọi trường hợp, các ông thường viện ra được đủ các lý lẽ xác đáng, nhưng họ lại không thể nói rõ lý do tại sao vậy.

Các ông sợ các bà nhưng cũng không hiểu thật sự tại sao họ lại phải lo sợ như vậy.

Dựa vào kiến thức sâu rộng về tư tưởng Freud, đồng thời kèm theo nhiều bổ túc tham chiếu văn học rất giá trị, Giáo sư Jean Cournut đã phân tách các khía cạnh của sự «khác biệt», bao gồm Oedipe, nỗi lo sợ bị thiến, sự thống trị và sự từ chối nữ giới./.

Si les hommes ont peur des femmes et que peut-être ils les envient, en tout cas ils les dominent, toujours en se donnant de bonnes raisons mais sans trop savoir pourquoi.
ils croient le savoir un peu, ils l'avouent parfois, ils le nient presque toujours. en fait les hommes ont peur des femmes parce qu' ils ne savent pas vraiment pourquoi ils en ont peur. " s'appuyant sur une bonne connaissance de la pensée freudienne complétée de nombreuses références littéraires, jean cournut analyse les aspects de cette " altérité " engendrant oedipe, peur de la castration, domination, refus du féminin.


Tham khảo:

-Œdipe et complexe d’Œdipe

http://psychiatriinfirmiere.free.fr/infirmiere/formation/document/psychologie/oedipe.htm

 -Nguyễn Thượng Chánh-Nể vợ hay sợ vợ

     http://nguoivietboston.com/?p=9991


-Nguyễn Thị Cỏ May-

Ôi Đàn Bà

http://vietbao.com/a205136/oi-dan-ba

Có thiệt các ông sợ …?

http://vietbao.com/a196429/co-thiet-cac-ong-so-p4


-Thầy Chạy Sydney  -Đạo thờ bà

   http://www.danviet.de/doc/muc56/b1386d.htm


Montreal


.
.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một nghiên cứu mới cho thấy thiếu ngủ không chỉ ảnh hưởng đến tâm trạng và hiệu suất làm việc trong ngày, mà còn có thể làm tăng nguy cơ mắc bệnh tiểu đường loại 2. Theo nghiên cứu được công bố trên tạp chí JAMA Network Open, so với những người ngủ từ 7 đến 8 tiếng mỗi ngày, những người ngủ ít hơn 6 tiếng/ngày có nguy cơ mắc bệnh tiểu đường type 2 cao hơn khi về già.
Khi nói đến việc giữ cho xương khỏe mạnh, nhiều người sẽ nghĩ ngay đến vitamin D, chất dinh dưỡng giúp cơ thể hấp thụ lượng canxi cần thiết để giúp cho bộ xương chắc khỏe. Nhưng dù rằng vitamin D đúng là một chất dinh dưỡng thiết yếu, trong những năm gần đây, các nhà nghiên cứu đã nhận thấy tầm quan trọng của các loại vitamin khác trong việc chống gãy xương (fractures) và bệnh loãng xương, hay bệnh xương xốp (osteoporosis).
Không thể nhìn thấy bằng mắt thường, không có mùi và cũng chẳng có vị, những lượng nhỏ chì (lead) hiện diện trong các vật dụng mà chúng ta sử dụng hàng ngày, trong nhà chúng ta ở, và cả trong nước chúng ta uống. Thậm chí, chì còn xuất hiện trong các bình nước tái sử dụng, như việc phát hiện ra chì trong đáy ly Stanley. Vụ việc đã làm dấy lên nhiều tranh cãi và khơi dậy sự chú ý của người tiêu dùng đối với một vấn đề đã tồn tại từ rất lâu.
Hôm cuối tháng Hai vừa qua, Tòa Tối cao của bang Alabama phán quyết rằng: “Phôi đông lạnh là trẻ em.” Tuyên án này tuy chỉ có uy lực theo Hiến pháp và luật pháp ở Alabama, tuy nhiên, sự bắt đầu này tạo ra tiền lệ cho tất cả những vụ án vế sau của tất cả các bang khác và kề cả hiến pháp Hoa Kỳ, ảnh hưởng đến thời kỳ cho phép phá thai. Nhiều người và nhiều cơ quan sẽ phải chịu trách nhiệm, sẽ bị trừng phạt nếu làm hỏng phôi thai, như một tội giết trẻ em. Phán quyết của Alabama, được công bố hôm thứ Sáu, bắt nguồn từ hai vụ kiện của ba nhóm cha mẹ đã trải qua thủ tục thụ tinh trong ống nghiệm (IVF) để sinh con và sau đó chọn đông lạnh số phôi còn lại. Giáo sư Nicole Huberfeld của Trường Luật Đại học Boston cho biết, đó cũng là một quyết định có thể gây ảnh hưởng lan rộng đến việc sử dụng các phương pháp điều trị sinh sản như thụ tinh trong ống nghiệm (IVF).
Thử tưởng tượng rằng chỉ cần uống một viên thuốc là quý vị sẽ tràn trề năng lượng, da dẻ mịn màng, và tim mạch khỏe re? Các viễn cảnh hấp dẫn này vẫy gọi mãnh liệt mỗi khi chúng ta dạo quanh qua các quầy hàng bán các loại thực dược phẩm bổ dưỡng trong hiệu thuốc, từ các loại viên uống dầu cá (fish oil), bột collagen (collagen powder), kẹo bổ sung ma-giê và muôn hình vạn trạng các loại vitamin.
Hơn một thập niên từ sau cái chết bất ngờ của mẹ, Sehrish Sayani mắc chứng rối loạn tâm thần hậu chấn (PTSD). Suốt những năm đó, những cơn hoảng loạn dữ dội nhất đã giảm dần, nhưng các triệu chứng như nghi ngại thái quá (hypervigilance), trở nên đặc biệt nhạy cảm với một số yếu tố và những giấc ngủ chập chờn đã trở nên quen thuộc trong cuộc sống của cô.
Trong cuốn tiểu thuyết Chuyện Hai Thành Phố (A Tale of Two Cities) của Charles Dickens, được xuất bản năm 1859 và lấy bối cảnh thời Cách Mạng Pháp, có đoạn viết: “Đó là thời đại tốt đẹp nhất, cũng là thời đại tồi tệ nhất, đó là thời đại của sự khôn ngoan, cũng là thời đại của sự ngu xuẩn.” Đại dịch COVID-19 cũng là một thời đại như thế. Một mặt, khoa học đã cứu sống được nhiều người. Chưa đầy một năm sau khi phát hiện virus, Hoa Kỳ đã tạo ra và thử nghiệm vắc xin, rồi cho sản xuất, phân phối và triển khai tiêm chủng hàng loạt miễn phí cho người dân. Ước tính vắc xin COVID đã cứu được ít nhất 3.2 triệu người chỉ riêng ở Hoa Kỳ. Những thành tựu này tạo ra hy vọng về việc chúng ta có thể nhanh chóng ứng phó với đại dịch trong tương lai.
Hơn một thập niên trước, Shria Kumar, bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa và là chuyên gia nghiên cứu tại Đại học Miami, bắt đầu chú ý đến một dấu hiệu đáng lo ngại. Có một số bệnh nhân ung thư dạ dày đến gặp bà ở độ tuổi rất trẻ, và rất nhiều người là phụ nữ. Khuynh hướng này vẫn tiếp diễn cho đến ngày nay. Các khoa học gia đang nỗ lực tìm hiểu tại sao điều này lại xảy ra. Vào mùa xuân năm ngoái, họ đã xác nhận rằng hiện tượng này đang diễn ra ở Hoa Kỳ. Sau khi kiểm tra hệ thống các cơ sở dữ liệu chứa các thông tin chi tiết về các trường hợp ung thư ở nhiều tiểu bang trên toàn quốc, các nhà nghiên cứu nhận thấy ung thư dạ dày đang gia tăng nhanh hơn ở phụ nữ trẻ.
Wegovy, Ozempic và Mounjaro là các loại thuốc giảm cân và điều trị tiểu đường đã gây được tiếng vang lớn trong lĩnh vực tin tức y tế. Chúng nhắm vào các con đường điều tiết liên quan đến cả bệnh béo phì và tiểu đường, và được nhiều người coi là bước đột phá trong việc kiểm soát cân nặng, đường và huyết áp. Nhưng liệu những loại thuốc này có giải quyết được nguyên nhân gốc rễ của hội chứng chuyển hóa (metabolic disease) không? Điều gì đã thúc đẩy sự phát triển của chúng từ ban đầu?
Gần đây quý vị vừa bị cảm lạnh, cúm, RSV hoặc COVID, bệnh đã qua nhưng mãi vẫn không thể hết ho? Rất nhiều người bị giống như vậy. Triệu chứng này có thể tồn tại trong nhiều tuần sau khi cơ thể chúng ta đã loại bỏ vi-rút. Michael Shiloh, một bác sĩ chuyên nghiên cứu bệnh truyền nhiễm tại Trung tâm Y tế UT Southwestern cho biết những bệnh nhân bị ho thường kể là họ đã bị bịnh từ 8 tuần trước khi đến gặp ông. Ông nói: “Chúng tôi thực sự không thể phát hiện thấy vi rút gì ở những người này nữa nhưng họ vẫn bị ho.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.