Hôm nay,  

Bệnh Bò Điên

28/12/200300:00:00(Xem: 7981)
Vào cuối thế kỷ 20, trước khi bàn giao nhân loại cho thiên niên kỷ thứ ba, tạo hóa còn cố tặng cho loài người, nhất là cho dân châu Âu, một vấn đề y học nhức nhối : Bệnh Bò Điên.
Rồi mấy ngày trước Giáng Sinh 2003 thì một trự bò ở nước Mỹ được xác định là DẠI, khiến dư luận Mỹ lại xôn xao , nhất là giới sản xuất thịt bò bán sang các nước trên thế giới.
Nhiều người điên
Chẳng biết con bò nó có điên tới mức độ nào hay không, nhưng từ thập niên 1980, người ta thấy có thêm dăm bẩy loại điên :
*-Bò bị điên vì khi không bị bỏ lò tiêu hủy hàng triệu con một cách vô tội vạ. Theo các nhà khoa học thì chứng bò điên có thời kỳ tiểm ẩn khá lâu trước khi triệu chứng bệnh xuất hiện, nên cuối năm 1999, ở Âu châu cả mấy chục chú bò tuổi tữ 30 tháng trở lên đều được hỏa thiêu. Báo chí đăng hình ảnh mấy chú bò mang bảng chữ “Xin đừng làm thịt tôi. Tôi chưa tới 30 tháng”, nom rất thương tâm.
*-Người nuôi bò điên vì nuôi được một bầy bò nom có vẻ tốt lành mà bây giờ vì nghi là có bệnh nên được lệnh mang hỏa thiêu thì sao chẳng đau lòng, sót của và sao chẳng điên cho được .Trại chủ bên Anh và bên Pháp chịu ảnh hưởng nhiều nhất. Năm 1996, nhiều quốc gia tẩy chay thịt bò từ Anh khiến dân nuôi bò xứ này lâm vào tình trạng khốn đốn.
*-Dân tiêu thụ thịt bò điên vì thịt bò khi không bị khan hiếm, muốn ăn miếng bíp tếch không biết mua ở đâu; mua được thịt mà không biết thịt có tốt lành không; ăn xong miếng bíp tếch mà cứ lo cả mấy năm sợ lây bệnh Bò Điên, vì theo mấy thầy khoa học, có khi cả mười năm sau mới có triệu chứng bệnh.
Thị trường thịt bò giảm tới 50%. Lò sản xuất thịt bò bị nhiều người gán cho danh hiệu “nhóm đầu độc dân chúng”. Dân không biết tin ai mặc dù thịt bầy bán đã được ghi nhận là an toàn. Chính quyền khuyên dân chúng chỉ mua thịt từ những lò đáng tin cậy. Nhưng liệu giới tiêu thụ có tin tưởng được ở ai không. Chẳng may mua phải miếng thịt làm từ lò không có giấy phép hoặc mấy anh giết bò lậu, thì nguy hiểm lắm. Chỉ mấy vị cao niên là không quan tâm, cứ vô tư ăn cho đã miệng. Vì có khi ra đồng nằm đắp chăn cỏ chán chê rồi bệnh mới xuất hiện.
Bên Anh có trên một trăm trường hợp người bị lây bệnh Bò Điên. Các chuyên viên dịch học ước lượng có từ 1000 tới 136, 000 trường hợp bệnh sẽ được chẩn đoán trong tương lai. Trong mấy chục triệu thần dân của vị Nữ hoàng khả kính, không biết ai sẽ là một trong những người bất hạnh đó.
*-Giới chức hữu trách điên đầu để đối phó với bệnh và bị dân chúng la làng chỉ trích. Bệnh từ trên trời rơi xuống quá đột ngột khiến các khoa học gia không biết giải thích nguyên nhân, hậu quả, chữa trị ra sao. Chính trị gia, chính quyền cuống cuồng đối phó để tránh sự phẫn nộ của dân chúng, nhưng vì khoa học chưa soi sáng vấn đề nên chỉ biết ra lệnh giết bò nghi có bệnh, cấm bán thịt bò nghi có bệnh, cấm nhập cảng bò từ nơi nghi có bệnh, rồi ngồi chờ, cầu nguyện sao cho tai mau qua, nạn mau khỏi.
*Dân đóng thuế điên vì phải đóng thuế để trả tiền bồi thường cho trại chủ có bò bị thiêu hủy mà bên Âu châu tính ra có cả vài tỷ mỳ kim.
*Nhà sản xuất thực phẩm cho bò cũng điên luôn vì được lệnh phải hủy bỏ sản phẩm nghi là có nhiễm trùng gây bệnh. Thực phẩm cho bò thường được chế biến từ lục phủ ngũ tạng, xương, óc của động vật nhai lại.Thiệt hại lên cả vài tỷ mỹ kim cộng thêm tiền mua chất đạm thực vật để chế tạo món ăn mới cho bò sau này.
Về bệnh Bò Điên
Bệnh Bò Điên có tên y học dài dòng, khó hiểu là Bovine Spongiform Encephalopathy ( BSE ), nên dân chúng gọi giản dị là Mad Cow Disease.
Đây là một bệnh thoái hóa của hệ thần kinh nào tủy của loài bò, đưa tới tử vong và có thể truyền sang sinh vật khác. Nó tương tự như bệnh tiêu hủy não ở người, bệnh Creutzfeldt-Jakob Disease, thường thì do dùng kích thích tố tăng trưởng thiên nhiên mà có.
Loài người có thể nhiễm Bệnh Bò Điên khi ăn phải tác nhân gây bệnh và được coi như một dạng của bênh CJD. Bệnh cần thời gian dăm mười năm để phát hiện kể từ khi lây. Khi đã xuất hiện thì nó gây đau đớn cho nạn nhân, với cái chết không tránh được trong vòng một năm.
Bệnh được sự lưu tâm của giới khoa học vào tháng 11 năm 1986 khi một bác sĩ thú y thấy triệu chứng bệnh ở một con bò tại một nông trại trong miền tây nước Anh. Nhưng theo các nhà dịch học, thì có lẽ bệnh khởi đầu với trường hợp một con bò bị nhiễm bệnh từ thập niên 1970. Nhiễm từ đâu, chưa ai trả lời được. Con bò được đưa vào lò sát sinh trước khi có triêu chứng bệnh, thịt được mang ra chợ bán. Xương, đầu, bộ đồ lòng, tim phổi được đưa tới các xưởng để chế biến tăng cường chất đạm cho thực phẩm gia súc. Thực phẩm nhiễm độc này được tung ra thị trường, nhiều bò khác ăn phải và bệnh tiếp tục lan rôäng như những cánh thư luân lưu. Bệnh âm thầm phát triêån, vì con bò đầu tiên chỉ mới nhiễm chứ chưa có triệu chứng bệnh, và thực phẩm nhiễm độc được phân phối khắp nơi.
Bò Điên xẩy ra là do có một yếu tố gây bệnh. Cho tới nay, chưa khoa học gia nào chứng minh được yếu tố đó ra sao, là gì.
Có người cho đó là một phân tử chất đạm có khả năng tự sinh sôi nẩy nở, gọi là prion. Người khác cho đó là một vi sinh vật giống như virus có nhân và có bộ gene.Yếu tố đó rất cân bằng, không bị tiêu diệt bởi sự đông lạnh, xấy khô hoặc bởi sức nóng khi nấu nương hay trong lò khử trùng.

Yếu tố này tấn công óc nào, tủy sống loài bò, khiến các bộ phận này đổi dạng nom như miếng bọt biển. Theo các chuyên viên Y Tế Pháp, thì yếu tố này không có trong thịt và sữa của bò có bệnh, nên nếu không ăn óc não bò bị bệnh thì không lây. Nhưng ai mà dám tin trong khi dư luận còn xôn xao luôn luôn nói tới Bệnh Bò Điên.
Bệnh này rất hiếm có. Từ năm tháng 11 năm 1986 tới tháng Chạp năm 2000, có khoảng 180, 000 trường hợp Bò Điên được xác nhận ở Anh Quốc; 1300 trường hợp ở các nước Pháp, Ái Nhĩ Lan, Bỉ, Đan Mạch, Lục Xâm Bảo, Thụy sĩ, Bồ Đào Nha; vài trường hợp ở Đức, Tây Ban Nha; Một vài trường hợp ở Gia Nã Đai, Ý nhưng là do nhập cảng bò từ Anh tới. Bên Anh, số trường hợp khám phá ra cao nhất vào năm 1992 rồi sau đó giảm dần nhờ áp dụng các phương pháp thử nghiệm mới để tìm ra bệnh Bò Điên. Ở người, thì sau dịch Bò Dại ở Aâu Châu mấy năm trước đây, có 143 người ở Anh và 10 người từ các quốc gia khác chết vì một thứ bệnh CJD tương tự Bệnh Bò Điên. Bệnh sốp não bộ này còn có ở vài súc vật khác như cừu, dê, nai, mèo.
Hậu quả bệnh Bò Điên
Hậu quả của Bệnh Bò Điên ảnh hưởng tới sinh hoạt mọi thứ của nhiều quốc gia.
Chính quyền Anh, Pháp, Liên Hiệp Âu châu thì bị chỉ trích năng nề vì đã không đối phó hữu hiệu, kịp thời với sự lan tràn của bệnh.
Thị trường thịt bò bị xáo trộn. Tiêu thụ thịt bò giảm cả 50%. Giới chăn nuôi bò bị lỗ lã. Ngay cả các tay đầu bếp cũng gặp trở ngại, vì không được nấu món sở trường như T-bone vì thịt này bị cấm bán. Và người sành ăn mất vài món ăn hợp khẩu. Đã có lúc, hệ thống thực phẩm mau lẹ Mc Donald đình chỉ xử dụng thịt bò Anh Quốc trong 660 tiệm này ở bên Anh.
Bên Mỹ, chính phủ và đại diện kỹ nghệ nuôi bò đã hội họp để thảo luận các biện pháp ngăn ngừa không cho bệnh Bò Điên từ Âu châu lan vào Mỹ. Cơ quan Thực phẩm và Dược Phẩm Hoa Kỳ cũng đã ra lệnh phong tỏa 1200 con bò ở Texas vì nghi là chúng có thể được nuôi bằng thực phẩm có thể nhiễm độc. Cơ quan này đã cấm nuôi bò bằng thực phẩm chế từ động vật.
Rồi đến cuối năm 2003 thì bò Điên đã thực sự vào nước Mỹ. Trước đây, dư luận dân chúng nơi đây biết có vấn đề Bệnh bò Điên ở Âu châu nhưng họ không mấy lo ngại , vì tin tưởng ở các biện pháp phòng ngừa. Nhưng nay thì họ xôn xao trước tin Bò Điên xuất hiện ở tiểu bang Wasington. Chính quyền Mỹ cố trấn an dân chúng, tuyên bố sản phẩm từ con bò Điên Dại đã được cô lập, tiêu hủy. Nhưng các quốc gia nhập cảng thịt bò từ Mỹ thì dè dặt hơn. Để bảo vệ con dân của họ, cả chục nưóc,trong đó có Việt Nam, đã tạm ngưng nhập cảng thị bò từ Mỹ cho tới khi tình hình sáng tỏ hơn. Kinh tế Mỹ đã rắc rối, bây giờ trự Bò Diên này lại làm rắc rối thêm. Vì mỗi năm Mỹ sản xuất cả trên 2,5 tỷ mỹ kim thịt bò, bằng số tiền mà người Việt sống ở nước ngoài gửi giúp đồng bào trong nước.
Một người khi có bệnh thì đi tìm thầy thuốc. Bệnh chẳng may bất trị, mêänh môät thì ông chủ nhà hòm tới giúp.
Nhưng ngày nay, thêm các thầy cãi cũng tiếp tay. Để coi ông thầy thuốc có hành nghề đúng tiêu chuẩn không, ông nhà nước có lo vấn đề y tế đầy đủ không. Phía nào mà nghi là sơ hở thì thầy cãi phải làm sáng tỏ. Để người bệnh khỏi thiệt hại oan. Và cũng để trương mục ngân hàng của mình mập thêm chút nữa. Trong khủng hoảng Bò Điên ở Âu châu, nhiều vị luật sư danh tiếng đã đứng ra bênh vực cho lẽ phải, cho người dân chẳng may tin ở sự bảo vệ của chính quyền, ăn phải thịt bò bị bệnh.
Phen này là khối chính phủ sạt nghiệp vì bồi thường, khối lãnh đạo về vườn đuổi gà cho người bạn trăm năm.
Phòng ngừa
Ngoài sự quan tâm của các quốc gia liên hệ, Cơ Quan Y Tế Thế Giới cũng đặc biệt dành nhiều ngân khoản để nghiên cứu nguyên nhân, cách tìm bệnh và cách phòng ngừa, chữa trị bệnh thoái hóa thần kinh này ở bò và ở người. Tổ chức này khuyến cáo tất cả các quốc gia cấm việc xử dụng tế bào của động vật nhai lại để làm thực phẩm cho đồng loại và loại bỏ mọi tế bào nghi là bị nhiễm yếu tố gây Bệnh Bò Điên. Cũng theo cơ quan này thì chưa có bằng chứng là thịt bò và sữa bò bị nhiễm độc .
Ngoài việc thử nghiệm kiếm tác nhân gây bệnh trong hệ thần kinh bò, bên Âu Châu người ta đã tìm ra một thử nghiệm mau lẹ để coi xem bò có bị nhiễm độc hay không. Một trong những tác giả của thử nghiệm nói rằng, từ nay, với phương pháp này, ta có thể loại những con bò bị bệnh mà chưa có triệu chứng đồng thời cũng giúp theo dõi tình hình dịch bệnh ở các quốc gia đang gặp nạn. Thịt con bò Điên ở Mỹ đã được các phòng thí nghiệm ở Anh xác định là bị bệnh nhiễm hủy hoại thần kinh.
Kết luận
Dinh dưỡng hiện bây giờ là câu chuyện thường bàn cãi của mọi người. Ăn sao cho khỏi mập, cho cholesterol khỏi lên cao kẻo bị nguy cơ tăng bệnh tật. Nhiều chuyên gia đã khuyên nên bớt ăn thịt đỏ, mà thịt bò là chính vì nhiều mỡ, khó tiêu.
Âu chuyện Bò Điên cũng là một cái cớ hay, để ta bớt tiêu thụ món filet mignon, rib eyes đạm chất này. Cứ thực phẩm thực vật, ăn chay, cơm nắm muối vừng lại khỏe. Đỡ tốn tiền lại bớt lo sinh bệnh.
Nói vậy chứ ăn rau trái bây giờ cũng cần cẩn thận vì hóa chất diệt trnøng được dùng thái quá nên vỏ táo, ngọn rau đầy dẫy những hóa chất này. Lai mất công gọt vỏ hoặc rửa nước kỹ cho sạch.
Bác sĩ Nguyễn Ý-ĐỨC
Texas-cuối 12-2003

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một nghiên cứu mới cho thấy thiếu ngủ không chỉ ảnh hưởng đến tâm trạng và hiệu suất làm việc trong ngày, mà còn có thể làm tăng nguy cơ mắc bệnh tiểu đường loại 2. Theo nghiên cứu được công bố trên tạp chí JAMA Network Open, so với những người ngủ từ 7 đến 8 tiếng mỗi ngày, những người ngủ ít hơn 6 tiếng/ngày có nguy cơ mắc bệnh tiểu đường type 2 cao hơn khi về già.
Khi nói đến việc giữ cho xương khỏe mạnh, nhiều người sẽ nghĩ ngay đến vitamin D, chất dinh dưỡng giúp cơ thể hấp thụ lượng canxi cần thiết để giúp cho bộ xương chắc khỏe. Nhưng dù rằng vitamin D đúng là một chất dinh dưỡng thiết yếu, trong những năm gần đây, các nhà nghiên cứu đã nhận thấy tầm quan trọng của các loại vitamin khác trong việc chống gãy xương (fractures) và bệnh loãng xương, hay bệnh xương xốp (osteoporosis).
Không thể nhìn thấy bằng mắt thường, không có mùi và cũng chẳng có vị, những lượng nhỏ chì (lead) hiện diện trong các vật dụng mà chúng ta sử dụng hàng ngày, trong nhà chúng ta ở, và cả trong nước chúng ta uống. Thậm chí, chì còn xuất hiện trong các bình nước tái sử dụng, như việc phát hiện ra chì trong đáy ly Stanley. Vụ việc đã làm dấy lên nhiều tranh cãi và khơi dậy sự chú ý của người tiêu dùng đối với một vấn đề đã tồn tại từ rất lâu.
Hôm cuối tháng Hai vừa qua, Tòa Tối cao của bang Alabama phán quyết rằng: “Phôi đông lạnh là trẻ em.” Tuyên án này tuy chỉ có uy lực theo Hiến pháp và luật pháp ở Alabama, tuy nhiên, sự bắt đầu này tạo ra tiền lệ cho tất cả những vụ án vế sau của tất cả các bang khác và kề cả hiến pháp Hoa Kỳ, ảnh hưởng đến thời kỳ cho phép phá thai. Nhiều người và nhiều cơ quan sẽ phải chịu trách nhiệm, sẽ bị trừng phạt nếu làm hỏng phôi thai, như một tội giết trẻ em. Phán quyết của Alabama, được công bố hôm thứ Sáu, bắt nguồn từ hai vụ kiện của ba nhóm cha mẹ đã trải qua thủ tục thụ tinh trong ống nghiệm (IVF) để sinh con và sau đó chọn đông lạnh số phôi còn lại. Giáo sư Nicole Huberfeld của Trường Luật Đại học Boston cho biết, đó cũng là một quyết định có thể gây ảnh hưởng lan rộng đến việc sử dụng các phương pháp điều trị sinh sản như thụ tinh trong ống nghiệm (IVF).
Thử tưởng tượng rằng chỉ cần uống một viên thuốc là quý vị sẽ tràn trề năng lượng, da dẻ mịn màng, và tim mạch khỏe re? Các viễn cảnh hấp dẫn này vẫy gọi mãnh liệt mỗi khi chúng ta dạo quanh qua các quầy hàng bán các loại thực dược phẩm bổ dưỡng trong hiệu thuốc, từ các loại viên uống dầu cá (fish oil), bột collagen (collagen powder), kẹo bổ sung ma-giê và muôn hình vạn trạng các loại vitamin.
Hơn một thập niên từ sau cái chết bất ngờ của mẹ, Sehrish Sayani mắc chứng rối loạn tâm thần hậu chấn (PTSD). Suốt những năm đó, những cơn hoảng loạn dữ dội nhất đã giảm dần, nhưng các triệu chứng như nghi ngại thái quá (hypervigilance), trở nên đặc biệt nhạy cảm với một số yếu tố và những giấc ngủ chập chờn đã trở nên quen thuộc trong cuộc sống của cô.
Trong cuốn tiểu thuyết Chuyện Hai Thành Phố (A Tale of Two Cities) của Charles Dickens, được xuất bản năm 1859 và lấy bối cảnh thời Cách Mạng Pháp, có đoạn viết: “Đó là thời đại tốt đẹp nhất, cũng là thời đại tồi tệ nhất, đó là thời đại của sự khôn ngoan, cũng là thời đại của sự ngu xuẩn.” Đại dịch COVID-19 cũng là một thời đại như thế. Một mặt, khoa học đã cứu sống được nhiều người. Chưa đầy một năm sau khi phát hiện virus, Hoa Kỳ đã tạo ra và thử nghiệm vắc xin, rồi cho sản xuất, phân phối và triển khai tiêm chủng hàng loạt miễn phí cho người dân. Ước tính vắc xin COVID đã cứu được ít nhất 3.2 triệu người chỉ riêng ở Hoa Kỳ. Những thành tựu này tạo ra hy vọng về việc chúng ta có thể nhanh chóng ứng phó với đại dịch trong tương lai.
Hơn một thập niên trước, Shria Kumar, bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa và là chuyên gia nghiên cứu tại Đại học Miami, bắt đầu chú ý đến một dấu hiệu đáng lo ngại. Có một số bệnh nhân ung thư dạ dày đến gặp bà ở độ tuổi rất trẻ, và rất nhiều người là phụ nữ. Khuynh hướng này vẫn tiếp diễn cho đến ngày nay. Các khoa học gia đang nỗ lực tìm hiểu tại sao điều này lại xảy ra. Vào mùa xuân năm ngoái, họ đã xác nhận rằng hiện tượng này đang diễn ra ở Hoa Kỳ. Sau khi kiểm tra hệ thống các cơ sở dữ liệu chứa các thông tin chi tiết về các trường hợp ung thư ở nhiều tiểu bang trên toàn quốc, các nhà nghiên cứu nhận thấy ung thư dạ dày đang gia tăng nhanh hơn ở phụ nữ trẻ.
Wegovy, Ozempic và Mounjaro là các loại thuốc giảm cân và điều trị tiểu đường đã gây được tiếng vang lớn trong lĩnh vực tin tức y tế. Chúng nhắm vào các con đường điều tiết liên quan đến cả bệnh béo phì và tiểu đường, và được nhiều người coi là bước đột phá trong việc kiểm soát cân nặng, đường và huyết áp. Nhưng liệu những loại thuốc này có giải quyết được nguyên nhân gốc rễ của hội chứng chuyển hóa (metabolic disease) không? Điều gì đã thúc đẩy sự phát triển của chúng từ ban đầu?
Gần đây quý vị vừa bị cảm lạnh, cúm, RSV hoặc COVID, bệnh đã qua nhưng mãi vẫn không thể hết ho? Rất nhiều người bị giống như vậy. Triệu chứng này có thể tồn tại trong nhiều tuần sau khi cơ thể chúng ta đã loại bỏ vi-rút. Michael Shiloh, một bác sĩ chuyên nghiên cứu bệnh truyền nhiễm tại Trung tâm Y tế UT Southwestern cho biết những bệnh nhân bị ho thường kể là họ đã bị bịnh từ 8 tuần trước khi đến gặp ông. Ông nói: “Chúng tôi thực sự không thể phát hiện thấy vi rút gì ở những người này nữa nhưng họ vẫn bị ho.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.