Hôm nay,  

Làng Lặn Hàu

14/06/200800:00:00(Xem: 3763)

Bạn thân,

Có một làng có tên là “làng lặn hàu,” chuyên sống bằng nghề lặn hàu trên đầm Thị Nại. Báo tỉnh Bình Định nói rằng bởi vì biển ngaỳ một cạn, ngư dân ngaỳ một thê thảm, thế nên nhiều người chuyển sang nghề lặn hàu...

Báo tỉnh này kể rằng xóm Đông Phường hay còn gọi là xóm Câu Thẻo ở đội 7, thôn Nhơn Ân, xã Phước Thuận (huyện Tuy Phước), có nghề truyền thống đánh bắt trên đầm Thị Nại. Hơn chục năm nay, biển ngày một "đói" trong khi con hàu lại có giá, hàng trăm hộ dân nơi đây đã chuyển sang lặn hàu chuyên nghiệp.

Điển hình một ngày, như khi lúc đang mùa con nước xuống. Làng vắng vì mọi người đã kéo đi làm hàu. Mới 7 giờ sáng, anh Lê Văn Liên cùng 4 bạn thuyền nữa lên ghe, thẳng tiến về hướng phường Đống Đa, Cảng Quy Nhơn. Mỗi người đều cầm theo: găng tay len, búa, đục, lưỡi dao mỏng, kính lặn và một chiếc thau nhựa. Ghe dừng, cách bờ khoảng chục thước, mọi người tản ra. Anh Liên xỏ găng tay len, đeo kính lặn, tròng dây nối thau vào lưng, tay cầm búa, tay cầm chiếc đục nhỏ bắt đầu lặn. Chừng hai phút, anh ngoi lên ném hàu vào thau. Thi thoảng lại bưng lên cục đá đầy hàu bám, dùng mũi de và búa đục ra.... Chục năm trở lại đây, cá tôm mỗi ngày một kiệt, anh chuyển sang nghề lặn của vợ...

Hơn chục năm trở lại đây, cá tôm trong đầm mỗi lúc một kiệt; trong khi hàu đã thành đặc sản trong các nhà hàng, ngày càng có giá nên nhiều người chuyển sang làm hàu. Xóm có khoảng 270 hộ thì có đến 200 hộ kiếm sống bằng nghề lặn hàu. Bản thân chị Bưởi cũng lấy nghề này nuôi mẹ già và con nhỏ.

Bà Trần Thị Bằng, một "đầu nậu" chuyên thu mua hàu trong xóm cho biết, loại hàu vỏ được mua với giá 8.000 -10.000 đồng/kg; hàu thịt (đã lột sẵn) mua từ 15.000 đến 35.000 đồng/kg. Càng lớn hàu càng được giá. Loại hàu thịt nhỏ được ướp lạnh, bán cho các tỉnh phía nam mua về nuôi tôm. Hàu to, loại từ 1 đến 5 lạng/con, bà bán cho một công ty ở Quy Nhơn để cung cấp  cho các nhà hàng trong và ngoài tỉnh. Một tuần bốn, năm lần bà chở hàu xuống Quy Nhơn giao hàng. Mỗi chuyến giao 150-200 kg hàu, thu được mấy chục triệu đồng. "Xuống đó người ta chà rửa sạch sẽ, cho thở ô xy mấy ngày rồi mới chuyển đi. Tui nghe nói hàu ở đầm Thị Nại là ngon nhất, là món "ông ăn bà khen"; làm đủ món: gỏi, nướng, cháo hàu... Chỉ có dân xóm Đông Phường này mới làm nghề lặn hàu thôi. Tháng 2, tháng 3 âm lịch là lúc hàu ngon nhất. Tháng mưa, hàu ốp rộp, không ngon…"- bà "quảng cáo" thêm....

Nhưng cực khổ và nguy hiểm lắm. Báo Bình Định kể rằng người yếu sức, không biết lặn thì "lượm khô" ven đầm khi nước xuống. Dẫu không lặn nhưng cũng phải ngâm nước cả buổi, đến khi nước dâng lên tới cổ mới thôi mò. Làm nghề này chỉ được lúc nước xuống, con nước lên, nước chảy xiết, rất mạnh, chẳng ai dám mạo hiểm tính mạng. Làm một tháng, nghỉ nửa tháng...

Chị Võ Thị Bưởi cho biết, dù lặn hay "lượm khô", chị em đều ngâm nước quanh năm, thậm chí giai đoạn cần phải nghỉ ngơi trong tháng, họ cũng "liều", nên hầu hết đều bị viêm nhiễm phụ khoa... Đàn ông, cũng đã bỏ mạng 3 người. Không ít người bị áp lực nước làm chảy máu mũi, máu tai, đâm ra nghễnh ngãng...

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
An toàn là điều hiếm hoi tại nhiều nơi, kể cả ở thủ đô Hà Nội. Chợp mắt một chút là có thể đụng xe, côn đồ gây sự, bị chôm đồ, cháy nhà...
Báo Thanh Niên kể chuyện Công an bắt hai người là nghi can đã trói tay, bịt miệng nạn nhân đến chết. Cả hai nghi phạm thấy ông T. say rượu nên dùng dây kẽm, băng keo trói tay chân,
Westminster (Bình Sa)- - Đại hội Liên trường Tây Ninh toàn thế giới Kỳ 5 đã diễn ra vào lúc 11 giờ sáng Thứ Bảy ngày 15 tháng 7 năm 2017 tại nhà hàng Paracel Seafood Restaurant,
Tối 7/7, Trung và nhóm bạn xô xát với một số thanh niên tại quán karaoke ở khu công nghiệp Đình Trám (huyện Việt Yên). Bị đuổi đánh, Trung chạy về phòng trọ lấy súng tự chế quay lại hiện trường.
Tế Hanh (1921-2009) tên thật là Trần Tế Hanh, sinh ngày 20-6-1921 tại thôn Đông Yên, xã Bình Dương, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi. Thuở nhỏ học trường làng, rồi trường huyện.
Sài Gòn sẽ cấm chạy xe gắn máy... may quá, có thể sẽ chỉ cấm từ năm 2030. Vậy rồi, xe buýt có thay được chăng? Đành chờ xem vậy.
Vi phạm bản quyền sách là chuyện thường xảy ra, và hình như biện pháp chế tài không đủ mạnh để ngăn cản, nên cứ vẫn nghe hoài... Thậm chí, có kẻ còn khoe tài chôm bản quyền trên mạng.
Xã hội càng lúc càng bạo lực... nhìn nơi nào cũng bạo lực, cướp, rút dao...
Bạn tin vào thống kê của nhà nước Ba Đình? Có nghĩa là, bạn tin rằng tỷ lệ thất nghiệp ở VN thấp bậc nhất thế giới? Thôi nhé, chớ tin những gì con cháu ông Hồ nói.
Quân đội nên kinh doanh hay không? Đó là câu hỏi gây sôi nổi. Nếu cho quân đội kinh doanh, hiển nhiên doanh nghiệp tư nhân không cạnh tranh nổi...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.