Hôm nay,  

Túi Nylon Tràn Lan

03/11/201000:00:00(Xem: 3786)

Túi Nylon Tràn Lan

Bạn,
Các chuyên viên môi trường tại VN vưà báo động rằng việc sử dụng ngày càng tăng số lượng túi nylon tại các siêu thị, chợ, điểm bán hàng truyền thống không chỉ gây cho ô nhiễm môi trường mà còn  gây  kẹt đường thoát nước góp phần làm tình trạng ngập lụt tại Sài Gòn. Túi không thể phân hủy trong môi trường tự nhiên, len sâu vào trong hệ thống cống thoát nước, kênh rạch gây nghẹt cống, tắc hệ thống thoát nước. Tình trạng ngập nặng, ngập sâu và thời gian ngập cũng kéo dài hơn tại  Sài Gòn trong thời gian qua một phần do việc gia tăng sử dụng túi nylon trong cộng đồng.  Báo SGGP ghi nhận về thực trạng này qua bản tin như sau.
Theo ông Lê Văn Khoa, Giám đốc Quỹ Tái chế chất thải  TPSG cho biết, thống kê sơ bộ tại một số các siêu thị cho thấy, siêu thị Big C sử dụng khoảng 20 ngàn túi/ngày, siêu thị MaxiMark là 10 ngàn túi/ngày. Con số này còn nhiều hơn tại các siêu thị của Co.opMart, các chợ truyền thống và các trung tâm thương mại khác. Để hạn chế sử dụng túi nylon, các siêu thị như Co.opMart, Big C, MaxiMark... đã đồng loạt triển khai nhiều chương trình giảm thiểu sử dụng túi nylon nhưng hiệu quả chưa như mong muốn. Ông Đỗ Quốc Huy, Phó Giám đốc marketing Saigon Co.op cho biết, từ năm 2008, Saigon Co.op đã  khai  triển nhiều chương trình khuyến khích khách hàng sử dụng túi thân thiện môi trường như phát túi nhiều lần cho khách hàng; khách hàng sử dụng túi nhiều lần khi mua hàng sẽ được tích điểm xanh rồi chuyển thành tiền thưởng; bán túi sử dụng nhiều lần với giá sản xuất... nhưng hiệu quả đạt được rất thấp.


Công ty này đã tìm hiểu về sản phẩm túi nylon sinh học với mong muốn thay thế túi nylon nhựa đang dùng nhưng cho đến nay vẫn chưa thể ứng dụng. Bà Đỗ Thúy Hằng, Phó Giám đốc quản lý môi trường và kiểm soát chất lượng Saigon Co.op cho biết thêm, nhiều công ty giới thiệu sản phẩm của mình là bao bì tự hủy, nhưng căn cứ vào tiêu chuẩn nào để khẳng định được điều này thì chưa có cơ quan chức năng nào xác nhận. Bản thân đơn vị dù muốn ứng dụng cũng rất phân vân. Hơn nữa, hiện chưa có trung tâm phân tích nào có đủ phương tiện trang thiết bị để phân tích đâu là loại bao bì tự hủy, bao bì tự rã hay bao nylon thông thường.
Bạn,
Cũng theo báo SGGP, cho đến nay VN vẫn chưa có quychuẩn quốc gia về bao bì sinh học. Những công ty sản xuất ra sản phẩm này phải tự công bố quy chuẩn, chất lượng sản phẩm của mình. Mặt khác, giá thành sản phẩm bao bì cũng là một trở ngại cho việc hạn chế sử dụng túi nylon. Trung bình túi vải không dệt có giá khoảng 2 ngàn 300 đồng/túi. Trong khi đó đối với túi nylon khoảng 30 ngànđồng/kg (trung bình 750 đồng/túi). Sự chênh lệch quá lớn giữa giá thành túi nylon và túi sử dụng nhiều lần đã và đang là trở ngại cho các trung tâm thương mại, siêu thị từ chối sử dụng túi dùng nhiều lần.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ô nhiễm môi trường là nan đề... Có vẻ như Việt Nam không đặt làm ưu tiên... Báo Tài Nguyễn & Môi Trường kể chuyện Quảng Ngãi bó tay: Rác tràn lan Quốc lộ 1A, tỉnh Quảng Ngãi bí phương án xử lý.
Học nghề dĩ nhiên là dễ tìm việc hơn học chữ... Bao giờ cũng thế. Báo Dân Sinh kể chuyện Đà Nẵng: Trên 70% học sinh, sinh viên học nghề ra trường có việc làm.... Một bản báo cáo ghi rằng trong đó, một số nghề về dịch vụ du lịch, công nghệ thông tin, cơ khí, công nghệ ô tô, tỉ lệ có việc làm đạt 90 – 100%. Tỉ lệ thất nghiệp của lao động được đào tạo nghề chỉ chiếm 10% - 12% trong tổng tỉ lệ thất nghiệp của thành phố.
Phim nào là phim cấm trẻ em dưới 13 tuổi? Có chàng và nàng nắm tay? Hôn trán hay hôn môi? Hay nữ diễn viên hở hang 50%, hay 80%? Báo Thanh Niên kể rằng một phim bị dán nhãn C13 làm các nhà sản xuất phiền lòng.
Vậy là vào chung kết Giải Túc Cầu AFF... Bản tin TTXVN kể rằng: Sau chiến thắng 2-1 của đội tuyển Việt Nam trước đội tuyển Phillipines trên sân Mỹ Đình, hàng vạn người hâm mộ TP SG đã "tràn" xuống đường hò reo, hô vang khẩu hiệu "Việt Nam vô địch", "Việt Nam chiến thắng"...
Câu chuyện chỉ xảy ra tại thiên đường xã hội chủ nghĩa VN: Cầu vừa đổ bê tông đã sập.
Có phải quan chức VN ưa ném tiền ra cửa sổ? Hay phải chăng, nơi cửa sổ có người thân cán bộ đưa tay chụp tiền…
Lương thấp, tìm việc khó được nhận, khi công ty co cụm là bị cắt sớm… Đó là thân phận nữ công nhân.
Thế là cả nước gian nan với ô nhiễm môi trường. Thủ đô Hà Nội ô nhiễm, miền quê Nam bộ cũng ô nhiễm, miền núi cao Sơn La cũng ô nhiễm, cho tới Đà Nẵng ven biển góc trời cũng ô nhiễm…
Tuyệt vời là cụ Nguyễn Công Trứ. Hy hữu là cụ. Văn hay, chữ tốt, nghịch phá cũng là cụ. Báo Tổ Quốc hôm 29/11/2018 kể rằng sắp tới sẽ có: Nhiều hoạt động văn hóa kỷ niệm 240 năm ngày sinh danh nhân Nguyễn Công Trứ.
Khi phá núi, lại làm hại dân… Đó là trường hợp Hải Phòng. Báo Gia Đình VN kể: Người dân đội 7, xã Liên Khê, (Thủy Nguyên, Hải Phòng) liên tục phản kháng mạnh mẽ trước hoạt động “xẻ thịt” núi hang Bờ Hồ để khai thác đá của Công ty Nguyên Hà.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.