Hôm nay,  

Dân Lo Vỡ Đập

25/03/201200:00:00(Xem: 6476)
Bạn,
Theo báo Sài Gòn, tại tỉnh Quảng Nam, dân địa phương chưa kịp hoàn hồn sau những trận động đất kích thích xảy ra hồi cuối năm ngoái thì mấy ngày qua người dân huyện Bắc Trà My (Quảng Nam) lại thêm một phen hoang mang khi nghe tin đập thuỷ điện Sông Tranh 2 bị nứt khiến nước rò rỉ. Báo Sài Gòn Tiếp Thị ghi nhận thực trạng này qua bản tin như sau.

Bà Dương Thị Thuyền (thôn 4, xã Trà Tân, Bắc Trà My) mở quán nước dưới chân đập thuỷ điện Sông Tranh 2, được xem là nạn nhân trong vùng "tâm chấn" của các sự cố từ khi công trình này tích nước, phát điện. Bà cho biết, cuối năm ngoái phải sống thấp thỏm trong thời gian dài bởi liên tiếp chứng kiến nhiều đợt rung chuyển. Sau đó, bà Thuyền phần nào yên tâm khi hay tin những đợt rung chuyển đó không ảnh hưởng đến công trình, là hiện tượng "bình thường" theo lý giải của các nhà khoa học. Nhưng mấy ngày qua bà hay tin đập thuỷ điện bị nứt, nước chảy lai láng nên lại lo lắng. Bà nói: "Sợ lắm, lần này tôi không thể lên tận nơi để xem chuyện hư hỏng ra răng nhưng nghe người ta nói lo quá. Cái đập thuỷ điện này treo lơ lửng trên núi nên dù là một sự cố nhỏ cũng khiến người dân không yên".

Hiện nhiều công nhân vẫn tiếp tục giải quyết các vết nứt gây thấm nước trên thân đập thuỷ điện Sông Tranh 2. Theo giải thích của ban quản lý Thuỷ điện 3, chủ đầu tư công trình, hiện tượng nước chảy ra ở các vị trí này là từ những khe nhiệt được thiết kế nhằm triệt tiêu ứng suất nhiệt gây nứt bêtông trong quá trình thi công và vận hành công trình sau này. Hiện tượng này không ảnh hưởng đến an toàn, ổn định đập. Chủ đầu tư công trình tin tưởng rằng trong quá trình xử lý, lượng nước thấm (khoảng 30 lít/giây) sẽ giảm và chất lượng công trình sẽ tốt hơn. Tuy nhiên, cách lý giải này vẫn chưa làm yên lòng người dân và chính quyền địa phương.

Ủy ban huyện Bắc Trà My cho biết địa phương đã nhận được thông tin đập thuỷ điện Sông Tranh 2 bị nứt, nước chảy thành dòng từ thân đập từ vài ngày trước nên đã cử chuyên viên đi kiểm tra thông tin và ghi nhận có tình trạng trên. Qua kiểm tra tại hiện trường, đoàn kiểm tra của huyện này phát giác bốn điểm nứt, rò rỉ chính với dòng nước thẩm thấu từ lòng hồ qua thân đập chảy xiết từ trên cao xuống thấp như thác và hàng chục điểm nứt, rò rỉ nhỏ trên thân đập thuỷ điện.

Bạn,
Cũng theo báo SGTT, trong một diễn biến khác, theo ghi nhận của người dân, trước lúc xảy ra sự việc này ít ngày, tại khu vực Bắc Trà My đã xảy ra đợt rung chấn khá mạnh, khiến nhà cửa của người dân xung quanh bị rung lắc. Liệu có mối liên hệ nào giữa đợt rung chấn đó với những vết nứt hiện có ở trên đập thuỷ điện? Những vết nứt này thực sự là bình thường như ban quản lý Thuỷ điện 3 nói hay không? Đó là những câu hỏi cần được các cơ quan chức năng sớm giải toả để bớt đi nỗi hoang mang của người dân.

Ý kiến bạn đọc
25/03/201219:10:18
Khách
Thực tế mà nói, cái bọn Việt Cộng lãnh đạo Việt Nam, học lực chưa hết cấp hai (lớp 9), thì làm sao mà hiểu được tầm quan trọng của Thuỷ Điện??????
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có những di sản văn hóa mang theo những mảng hồn dân tộc, mà chúng ta khi nhớ tới vẫn luôn luôn cảm động, vì đó là một phần lịch sử mở nước, dựng nước của ông bà mình.
Trong thời toàn cầu hóa, không chỉ kinh tế bị tác động lớn, cả lợi và hại, mà văn hóa cũng thế. Do vậy, bản sắc dân tộc cũng sẽ chuyển biến qua từng thế hệ, có nơi nhạt hơn một chút, và có nơi đậm hơn một chút -- và đôi khi, như ở các thành phố lớn, như tại Sài Gòn, văn hóa trở thành một tổng hợp chuyển biến, tác động lẫn nhau.
Gốm Việt Nam trước giờ nổi tiếng nhất là gốm Bát Tràng. Có lẽ một yếu tố làm cho gốm Bát Tràng được biết nhiều là nhờ vị trí điạ lý thuận lợi, nằm ngay ở Gia Lâm, Hà Nội – nghĩa là bên bờ thủ đô, và do vậy được các phóng viên báo chí viết nhiều. Nhưng như thế không có nghĩa là gốm Việt Nam mình chỉ duy có gốm Bát Tràng.
Làm thế nào có thể giữ gìn những điệu hát dân ca của Việt Nam? Có lẽ, đó làmột trong những khó khăn nhất đối với những người yêu mến nghệ thuật dân tộc.
Câu chuyện bằng giả là bình thường, vì chỉ cần một máy in đặt bên cạnh máy điện toán, nối dây xong, dùng Photoshop phù phép là xong.
Tình yêu đôi khi cần lời khuyên, bất kể rằng trái tim vẫn có những lý lẽ riêng của nó.
Đó là một chữ mới thấy trong hơn một thập niên nay, có thể là gần 2 thập niên: chém gió. Chữ này không rõ dịch chính xác ra ngôn ngữ bạn đang sử dụng thế nào... thôi thì mượn những chữ khá xưa mà bạn đã biết để đối chiếu: “chém gió” có nghĩa là “nổ,” là “xạo,” là “bẹt cà na”...
Nên “có tiếng“ hơn là nên “có miếng”? Những lựa chọn như thế có thể ảnh hưởng nhiều tới, không riêng cho bản thân người lựa chọn, nhưng sẽ tác động ra cả xã hội, nếu đây là một chính sách.
Chúng ta có bao giờ hài lòng với công việc của mình? Hoặc là chỉ hài lòng vào những ngaỳ cuối tuần khi được nghỉ ngơi, và bất mãn vào những ngày lao động nặng nhọc trong tuần?
Thế lào nà lói ngọng? Trời ạ, lại nói ngọng rồi. Không phải giỡn, nhưng nói ngọng là điều không nên, tuy là lỗi rất bình thường.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.