Hôm nay,  

Môt Phong Tục Xưa

11/02/201300:00:00(Xem: 5082)

Bạn thân,
Ông bà mình ăn Tết ra sao? Tất nhiên là nhiều lễ hội, nhiều bánh, nhiều mứt, nhiều hoa quả, nhiều cúng lễ...
Nhưng cũng có những nơi ông bà mình ăn Tết với phong tục đầy chất nông dân, như một nơi ở Thanh Hóa: Tết đến là rủ nhau tát ao, lưới cá...
Xin đừng nghĩ phong tục này có tính thuần kinh tế. Báo Lao Động đã ghi lời một ông cụ nơi có phong tục này, nói về triết lý hòa đồng làng xóm...
Phong tục này được kể qua bài “Xem tát ao, đánh cá dịp Tết,” qua lời phóng viên báo Lao Động:
“Điều kiện kinh tế - xã hội ngày càng phát triển mạnh mẽ, hiện đại kéo theo đó là các phong tục truyền thống diễn ra những ngày áp tết vốn tồn tại từ ngàn xưa đang dần bị mai một.
Cách đây nhiều năm về trước, mỗi dịp xuân đến, tết về nhà nào cũng gói bánh chưng, giã giò, gói nem; vài ba gia đình chung nhau mổ lợn giết thịt hay tát ao chia cá... Nhưng đến ngày nay, những phong tục đó chỉ còn được lưu giữ chủ yếu ở một số làng quê xa trung tâm đô thị.
Chiều 29-30 tết, người tiêu dùng đi một vòng ra chợ hoặc siêu thị mua sắm, vậy là xong. Bánh chưng mua ngoài hàng, cá thịt mua ở chợ, giò chả đặt... vậy là đủ đầy ăn tết. Qua nhiều làng quê thực tế có ít nơi còn lưu giữ được những giá trị truyền thống của cha ông.

Thật hiếm hoi PV ghi nhận được hình ảnh người dân tát ao, đánh cá chuẩn bị ăn tết. Tại thôn Eo Lê, xã Vĩnh Quang, huyện Vĩnh Lộc, gia đình anh Nguyễn Quốc Trị đang tổ chức kéo cá dưới ao trong điều kiện thời tiết rét mướt. Mấy anh thanh niên kéo lưới hào hứng kể: “Cả năm vất vả làm lụng, nuôi thả con cá để mong có ngày thu hoạch. Giờ tết đến, xuân về nên tổ chức kéo cá rồi nhốt vào lưới để tết ăn dần”. Tại huyện vùng chiêm trũng Nông Cống, cũng có hàng chục người đang nô nức lội xuống bùn truy tìm con tôm, con ếch, chú lươn, con trạch. Họ “thu hoạch” xong sẽ đổ dồn lại rồi mới chia đều cho từng gia đình.
Ông “tổ trưởng” tổ tát ao cho biết: Phong tục tát cá ở làng quê ông có từ lâu đời và đến nay vẫn được gìn giữ. Việc tát ao không đơn thuần chỉ để bắt cá ăn tết mà nó còn mang ý nghĩa tạo sự đoàn kết, vui vẻ, hòa đồng chan chứa tình cảm xóm giềng; khích lệ tinh thần phấn chấn tạo động lực để khi bước sang năm mới sẽ nỗ lực nhiều hơn, chăm chỉ hơn trong công việc mùa màng, đồng áng.”
Thế đấy, ai bảo ông bà mình ăn Tết chỉ là chuyện vui Xuân, chỉ là chuyện đoàn tụ gia đình, chỉ là cúng lễ, chỉ là du xuân ngắm hoa... Phong tục tát ao, lưới cá đã cho thấy một triết lý đậm đà bọc trứng trăm con vậy.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thời xưa thật xưa, cụ Khổng Tử nói rằng đối với chuyện quỷ thần thì nên cung kính mà tránh xa, gọi là kính nhi viễn chi. Không phải vì cụ Khổng bài bác gì ai (thời hơn hai ngàn năm trước, khi đó chuyện thần thánh vẫn còn gần với con người lắm, có lẽ), nhưng vì cụ muốn cho xã hội hòa hài, vì nếu chuyên tâm vào chuyện tâm linh, xã hội cơ nguy hỗn loạn.
Những chuyện báo oán trong cổ tích Việt Nam rất là nhiều. Phần lớn là chuyện kể từ đời này qua đời kia, nhằm răn dạy con chaú tránh gây nghiệp sát sanh. Vì cái gì cũng có nhân, tất có quả. Làm lành được quả lành, làm dữ tất gặp họa.
Nên chọn hoa gì để làm quốc hoa cho Việt Nam?
Xin lỗi, xin lỗi... Đó là lời xin lỗi liên tục đưa ra từ các bác sĩ và bệnh viện khi bệnh nhân bị chẩn đoán sai, chữa trị sai... và đôi khi chết người.
Một thời kẻ sĩ được ưa chuộng -- những thời từ rất xa xưa, cho tới cả gần đây. Tuy rằng, kẻ sĩ luôn luôn là người có vấn đề với nhà vua, vì kẻ mù chữ thì không bao giờ dám đặt vấn đề với vua, vì vua là thay mặt cho ý trời.
Tôn giáo một thời đã ra các luật định, buộc tín đồ phải theo. Trong đó, có luật cấm ngoaạ tình, hiểu là cấms ắc dục với người không phải vợ chồng.
Việt Nam có những ngôi chùa nào độc đáo? Dĩ nhiên, rất nhiều.
Hoàn cảnh học trò Việt Nam luôn luôn bị xô đẩy bởi những thế lực cha chú: Bộ Giáo Dục & Đào Tạo luôn luôn in ra những cuốn sách có cờ lạ, và bây giờ có thêm con giáp lạ; trong khi các quan huyện, quan xã nhiều nơi lại thẳng tay thu phí các em trong đủ thứ chuyện...
Chỉ vì tính sai một lá bài trên chiếu bạc, người ta có thể sẽ trắng tay, rỗng túi dễ dàng.
Những pho tượng Phật nào bí ẩn tại Việt Nam? Bí ẩn ra sao? Và tại sao nghệ sĩ điêu khắc cổ thời đã làm như thế?


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.