Hôm nay,  

Thần Y Trị Bệnh Sởi?

01/05/201400:00:00(Xem: 3461)
Chính phủ luôn luôn có độc chiêu, kể cả trên các lĩnh vực rất mực khoa học -- kiểu như, sỏi đá biến thành cơm.

Chúng ta có thể hình dung ra các chiến dịch kiểu điển hình: chống tham nhũng bằng tụng kinh Tư Tưởng Hồ Chí Minh, ngừa bệnh AIDS bằng cách Sống Như Bác (nghĩa là, nếu tin rằng ông Hồ độc thân, hoặc ngược lại nếu tin rằng ông cụ chỉ ưa hàng xịn, xong rồi quăng bỏ)... Và cứ như thế.

Bộ Trưởng Y Tế lần này lúng túng với dịch sởi. Khó xử, vì nếu tuyên bố dịch, thì ngành du lịch thê thảm, thậm chí các tòa đại sứ quốc tế có thể sẽ ra bản văn cảnh báo công dân nước họ khoan du lịch VN vào lúc cao điểm dịch sởi này...

Thế nên, phải có độc chiêu.

Trong y khoa quốc tế đã từng có những cuộc nghiên cứu về chuyện đức tin tôn giáo (đạo nào cũng có các chuyện kể này) có thể chữa bệnh nan y được, hay khi đổi môi trường sống (như ra vùng biển nghỉ mát), hay khi đổi cách ăn uống sẽ hết bệnh (phương pháp này khoa học hơn tôn giáo, hơn cả đổi môi trường vì các bác sĩ bây giờ vẫn khuyên như thế), hay là kết hợp tập võ-tập khí công-tập dưỡng sinh-tập thiền (phương pháp này hiệu nghiệm hơn cả tôn giáo, môi trường và ẩm thực), hay là uống “thuốc dỏm” còn gọi là “hiệu ứng thuốc vờ” hay “hiệu ứng placebo”... Nghĩa là, lấy cục kẹo, nói rằng đây là thuốc thần, thế rồi bệnh nhân uống và sẽ hết bệnh. Và phương pháp thuốc vờ này tỷ lệ chữa bệnh tới 1/3 trường hợp, kể cả chữa trị ung thư... Bạn có thể vào mạng www.Google.com rồi gõ chữ “placebo” là thấy nhiều cuộc nghiên cứu cho thấy thuốc dỏm, thuốc giả, thuốc vờ trị được cả nan y.

Bộ Y Tế VN sau khi nghiên cứu sách vở, bèn đưa ra hướng dẫn mới, chúng ta có thể đọc qua bài “Phòng và điều trị sởi bằng thuốc y học cổ truyền,” trên trang web Chính Phủ VN.

Tuyệt vời, bài viết dẫn vào:

“Bệnh viện Y học cổ truyền Trung ương vừa công bố các bài thuốc phòng và điều trị bệnh sởi.

Tuy nhiên, Bệnh viện cũng khuyến cáo, phác đồ này có thể tham khảo và vận dụng ban đầu khi bệnh nhẹ hoặc xa cơ sở y tế. Nếu gần cơ sở y tế thì nên đưa các cháu đến để được khám và điều trị đầy đủ...” (ngưng trích)


Trong bài có 2 phương thuốc, ghi là “Bài thuốc uống cho giai đoạn khởi phát và toàn phát” và “Bài thuốc cho giai đoạn sởi lặn.”

Người viết không dám bất kính với quý vị thần y Hải Thượng Lãn Ông, nhưng chỉ nêu ngờ vực rằng tại sao bây giờ, tới khi đã có 128 trẻ em chết vì bệnh sởi, các phương thuốc này mơi phổ biến.

Trong thuốc có các thứ như: lá kinh giới, lá sài đất, lá diếp cá, lá bồ công anh, lá tre, lá dâu, cỏ nhọ nồi, hạt muồng sao, cam thảo nam (hoặc mía) và một số lá cây khác... cho “Bài thuốc uống cho giai đoạn khởi phát và toàn phát.”

Còn “Bài thuốc cho giai đoạn sởi lặn” sẽ có một số lá cây khác.

Trang web Chính Phủ VN (chắc là có chỉ thị của văn phòng Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng) cũng hướng dẫn cách nấu, hấp cách thủy, vân vân.

Có phải đây là “hiệu ứng thuốc vờ” do chính phủ đưa ra?

Hay đây là kết hợp một số phương pháp nêu trên, vì bản tin ở web Chính Phủ còn viết:

“Để phòng bệnh sởi, cần chú nhất là vệ sinh môi trường, vệ sinh thân thể, ăn uống đủ chất.

Trong đó, vấn đề vệ sinh môi trường cần chú ý xông khói phòng ở và môi trường xung quanh bằng cách đốt vỏ khô quả bưởi hoặc quả bồ kết khô.

Đun nước củ sả hoặc nước cây mùi già lau cửa, bàn ghế, sàn nhà, đồ chơi và đồ dùng của trẻ.

Dùng dung dịch có tinh dầu xả để lau, rửa làm sạch môi trường. Đốt các loại tinh dầu có tác dụng khử trùng như: Chanh, cam, bưởi, hương nhu…

Vệ sinh thân thể bằng cách tắm, gội với lá mùi già, lá và vỏ quả bưởi, vỏ quả chanh đun nước tắm gội hoặc lau toàn thân. Chú ý vệ sinh răng, miệng, mắt, mũi.

Ở phòng thoáng mát, tránh gió lùa. Tránh đến nơi có đông người: Trường học, bệnh viện, bến tàu xe… nhất là vùng đang có dịch bệnh lưu hành.

Ăn đủ chất, bổ sung các loại rau, củ, hoa quả tươi. Uống đủ nước. Uống nước bột sắn dây, nước ép rau diếp cá. Nấu đậu xanh cả vỏ để lấy nước uống.”(ngưng trích)

Không biết các bác Đông y sĩ có thực sự viết lên phương thuốc kia hay không. Nhưng theo nghiên cứu của Y Khoa quốc tế, sẽ có tới 1/3 trường hợp chữa khỏi bệnh, đúng không?

Thế là, lại khen chính phủ vậy, lại ghi công cho Bộ Y Tế vậy....

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.