Hôm nay,  

Quậy Chùa Thanh Lương?

01/07/201400:00:00(Xem: 4351)

Một ngôi chùa ở tỉnh Phú Yên cơ nguy trong tuần này sẽ bị quan chức tỉnh bô ráp, trục xuất sư trụ trì, theo lời báo động của Cư sĩ Minh Mẫn, một nhà hoạt động ở Sài Gòn.

Lời báo động này trích như sau:

“Theo văn bản 085/KH/BTS dohai ông Tâm Thủy và Nguyên Đức khởi xướng, chùa Thanh Lương xã An Chấn sẽ bị kiểm kê tài sản và trục xuất trụ trì một cách vô cớ vào ngày 06/6 a.l tức 02/7/2014.

Quần chúng Phật tử quá xôn xao trước sự cướp đoạt trắng trợn của kẻ có chức quyền trong Giáo Hội tỉnh cấu kết với vài thế lực tay chân, trong đó có ông Trần văn Nhất, phó chủ tịch UBND Tỉnh ngầm yểm trợ.

Điều lạ lùng là chính quyền Tỉnh làm ngơ trước sự ngang ngược của BTS PG Phú Yên gây bất ổn nội bộ Phật giáo ảnh hưởng đến đại bộ phận đời sống người dân Phật tử và nhất là một tu sĩ trẻ đóng góp khá nhiều cho Phật giáo xã, là điểm tựa cho cư dân địa phương, đang đứng trước sự khủng bố vô luật pháp của BTSPG Phú Yên. Hai ông Tâm Thủy và Nguyên Đức tận dụng thế lực và quyền lực, huy động an ninh và lực lượng Thanh niên Phật tử chuẩn bị tấn công, áp đảo chùa, thầy trị trì và Phật tử bản tự.

Nguyên nhân đầu tiên là vì bức tượng Phật Quán Âm bằng gỗ quý trôi giạt từ đại dương được ngư dân phụng thỉnh an thờ tại chùa mà BTSPG Phú Yên muốn bán cho công ty du lịch hàng chục tỷ đồng. Sau nhiều lần thất bại trước phản ứng của chùa và quần chúng, trước sự giải quyết sáng suốt phân minh của TTBTS V/P2, Hai ông đứng đầu BTSPG Phú Yên tạm lắng trong hai năm qua, giờ vì tự ái và quyền lợi, tiếp tục trấn áp các tu sĩ trẻ, mà một số vị từng là nạn nhân đã lưu lạc khắp nơi, Thanh Lương và thầy Trụ trì đang là nạn nhân tiếp, rồi sẽ đến lượt chùa Linh Sơn của các Ni. Những chùa trong tầm ngắm đó sẽ được Nguyên Đức đưa đệ tử về tiếp quản hầu thực hiện ý đồ kinh doanh không vốn, nuôi dưỡng “thê thằng tử phược” khắp nơi. Tâm Thủy chỉ là đứng mũi chịu sào mà thủ đoạn kế hoạch do Nguyên Đức lé đứng phía sau chỉ đạo.

Chả lẽ cả một chính quyền Tỉnh đành tuân theo sự xúi dục sái quấy của hai ác Tăng trên đây? Chả lẻ cả một Giáo hội PGVN hiện nay bất lực trước những kẻ phá hoại sự đoàn kết và tĩnh tu của các cơ sở Phật giáo?

Dĩ nhiên cùng tắc biến, trước áp lực độc ác của ma Tăng mượn tay thế lực trấn áp kẻ khác một cách vô luật lệ, pháp luật cả giáo luật không cho phép, tất nhiên, những nạn nhân như thế không thể khoanh tay chịu áp đảo. Hiện giờ quần chúng chùa Thanh Lương và cả thầy trụ trì sẵn sàng đổ máu nếu chính quyền không can thiệp và GH trung ương không ngăn chận cấp thời. Mạng sống tu sĩ không nghĩa lý gì khi đứng trước bạo lực, sự hy sinh sẽ nói lên sự phẩn uất và chân lý trước bạo lực.

Đất nước cần sự đoàn kết trong mọi tầng lớp,nhất là tôn giáo hện nay trước ý đồ xâm lược của Trung quốc, thì GHPG Phú Yên lại gây sóng gió khó khăn cho địa phương lẫn GHPGVN...”(ngưng trích)

Lời báo nguy của Cư sĩ Minh Mẫn đề ngày 30/6/2014, và ngày công an bố ráp chùa sẽ là ngày 2 tháng 7-2014.

Đây có phải là hình thức đàn áp tôn giáo tinh vi, khi khủng bố các vị sư có suy nghĩ độc lập?

Ý kiến bạn đọc
06/07/201419:09:48
Khách
Cô tư saigon có nhận ra từ ngữ mà việt nó dùng có dụng ý gì không.chẳng hạng như "quần chúng" ngoài từ ngữ nầy bọn việt cộngchúng không dùng các từ ngữ khác như: "công dân","dân chúng","người dân".Bỏi vì từ ngữ " quần chúng " nó được đồng nghĩa hóa là một bầy đàn,chỉ biết hành động theo lệnh,vì bầy dàn thì không có quyền hạng...vì bầy đàn chỉ biết làm theo chỉ thi.Đó là tại sao bọn việt cộng nó không dùng những từ ngữ khác có ý nghĩa chính đáng và cao cả hơn.Cô tư saigon hảy so sánh lại các từ ngữ nào dùng cho người dân được xứng đáng hơn.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.