Hôm nay,  

Mẹ & Quê Nhà Cuối Đông

05/02/200200:00:00(Xem: 4679)
Bạn,
Khi lá thư này đến tay bạn thì VN đang vào những ngày cuối mùa đông của năm Tân Tỵ. Với những người đã trải qua thời thơ ấu khốn khổ ở các các vùng nông thôn Việt Nam, thì hình ảnh người mẹ ở làng quê vào mùa Đông, mùa của thiên tai tàn phá, mùa của những ngày thiếu ăn, thiếu mặc, luôn được khơi dậy trong ký ức. Đất làng quê càng cằn cỗi, khí hậu làng quê càng khắc nghiệt, người mẹ làng quê lam lũ nghèo khó thì nỗi nhớ làng quê lại càng quay quắt hơn trong lòng những người sống xa quê vào ngày cuối Đông. Hoài niệm về làng quê VN cách xa chúng ta nửa vòng trái đất, mời bạn nghe câu chuyện của một độc giả báo Tuổi Trẻ ghi lại trong mục tạp bút của báo này.
Tôi (độc giả báo TT) nhớ quê nhà cồn cào nhất là những hôm nghe đài báo có đợt gió mùa đông bắc tràn về. Ngày bé, tôi sợ đi trên con đường làng vào ngày rét lớn, chỉ mới nghe gió lướt qua vành tai lạnh buốt đã thấy rùng mình, chân bước líu ríu không vững. Con đường làng vào ngày mùa thì tấp nập và thơm mức mùi rơm tươi, giờ đây chỉ còn mênh mang ruộng khô nẻ, đất im lìm nằm phơi mình theo từng thớ cày, rắn câng trong gió mùa heo hút và khô hanh. Cỏ dại mọc kín bờ mương, thỉnh thoảng những con cá mòi lượn lên tợp vào ngọn lá xanh rồi lại hối hả rúc mình xuống đáy bùn ấp áp. Những hôm nắng ấm, tôi thường mê mải ngồi đếm lũ cá cho đến tối mịt mới về. Đó là những ngày tất bật trong làng. Người làng tôi thường căn cứ vào cữ có nắng, nhiệt độ khoảng 14 độ trở lên là vỡ đất, trồng thêm luống bắp cải, su hào, xà lách, những thứ rau trái ông trời dành tặng riêng cho mùa đông. Trong khi chờ đợi đến thời điểm đưa được cây mạ ra đồng, nhà nhà đã có thêm vạt rau. Vại trong nếp, tiện thể làm thêm môn dưa hành, nhanh hơn thì muối xổi bắp cải, rau cần, chấm được mắm ngon ăn cùng với cơm gạo trắng, khỏi cần thức ăn mặn. Nhà ai cũng có thứ rau ấy nhưng vẫn thích đưa ra chợ để gặp nhau, hàn huyên dăm ba câu chuyện, các bà dúi vào tay nhau miếng trầu săn lá. Có xe buôn nào trên phố xuống thì bán luôn cả vạt rau, kiếm vài ba đồng lãi, sắm cho con chiếc áo mới cho dịp tết sắp đến. Sau này khi đã dọn ra phố, tôi vẫn thường ngơ ngẩn trước mấy hàng rau tự hỏi: rau này có phải của làng tôi đưa lên chăng"

Mùa đông, tôi lại nhớ dáng mẹ mải miết tết rơm làm đệm kê dưới giường cho chúng tôi. Đêm, chị em tôi ôm nhau ngủ ngon lành trong mùi rơm rạ hăng hăng nồng nồng. Có lúc chợt tỉnh giấc vẫn thấy mẹ ngồi gỡ rối chiếc áo len cũ đã chật để đan lại cho các con. Bà tôi thường nắc nỏm: Đám trẻ làng này nhờ ngửi mùi rơm rạ mà lớn nhanh như thổi. Không lo đau ốm bệnh tật gì sất. Và tôi đã tin lời bà. Mùa đông, mẹ không bao giờ đánh các con đau. Roi chưa rơi xuống mông thì mẹ đã xót. Mẹ giành hết mọi việc lớn bé. Gạo vo sẵn trong nôi, rau nhặt sẵn, rửa sạch để ngoài bể nước. Chúng tôi chỉ còn một việc vào bếp nổi lửa và vầy nghịch trong ấy. Còn mẹ tất tưởi cuốc thêm luống đất, dăm thêm đám hành và rau thơm, đợi bố về. Có lần bố mang về một hộp thuốc nẻ rất to để bôi trong mùa đông. Mẹ chỉ quệt một tí lên vành môi nứt nẻ của mình, còn lại thì tự tay xoay đều lên má, lên hai tay cho các con.
Bạn,
Người mẹ trong lá thư này cũng như những phụ nữ trong làng, lam lũ vất vả để lo cho con cái, không một tiếng than van; mẹ cũng như đất làng âm thầm tích lũy màu mỡ cho cây trái xanh tốt, ngay cả vào giữa mùa đông căm rét.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nỗi lo thiếu thủy sản… Báo Tiền Phong kể: Các nhà máy chế biến thủy sản thiếu nguyên liệu trầm trọng…
Nước nghèo, dân số tương đối, nhưng rác nhựa lên hàng dư thừa… Đó là chuyện VN.
Cán bộ tưng bừng bia rượu trong giờ làm việc là thường… Bây giờ sẽ bị cấm.
Thủ đô vẫn luôn luôn không giống ai: Hà Nội không thoát nổi ô nhiễm….
“Giang hồ hiểm ác!” là châm ngôn thường được nhắc tới trong các truyện kiếm hiệp của nhà văn Kim Dung. Thực tế giang hồ trong tiểu thuyết và giang hồ ở ngoài đời có lẽ chẳng khác nhau bao nhiêu, như chuyện các tay giang hồ đâm chém nhau tại Sài Gòn, Bình Dương trong mấy ngày qua mà báo mạng VNExpress cho biết dưới đây.
So với mức lương của người dân VN hiện nay thì 1.2 triệu đôla một năm trả cho huấn luyện viên đội tuyển quốc gia VN gốc Nam Hàn Park Hang Seo là rất cao dù so với nhiều nước trên thế giới thì không có gì là cao, nhưng điều lạ là tin này trong nước chưa biết thì Thái Lan, Nam Hàn đã biết
Tại sao phải đợi đến 3 tiếng đồng hồ và phải có thỏa thuận bằng giấy tờ chứ không được nói miệng thì các cơ quan truyền thông mạng mới được đăng lại tin của báo giấy?
Hàng ngàn người dân cư ngụ tại một chung cư tại tỉnh Nghê An đã phải di tản vì chung cư bốc cháy dữ dội, theo bản tin của báo Người Đưa Tin cho biết hôm 6 tháng 11.
Đồng Bằng Sông Cửu Long đang quên đi chuyện nước mặn dâng cao mà tập trung vào cuộc vui lễ hội Ook Om Bok mà trong đó thi đua ghe ngo là hào hứng nhất
Cái gì lâu đời thuộc về văn hóa dù là văn hóa vật thể cũng đều quý hiếm như cây thị 900 tuổi tại Chùa Đồng Phúc thuộc tỉnh Quảng Ninh tại miền Bắc Việt Nam được liệt vào si sản văn hóa của Việt Nam
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.