Hôm nay,  

Thân Phận Vũ Nữ

13/09/200300:00:00(Xem: 6131)
Bạn,
Trong tất cả những ngành nghề buộc phải có hợp đồng lao động theo luật định thì vũ nữ bị bóc lột nhiều nhất. Các vũ nữ được coi là an nhàn tấm thân nhờ "cái nghề không vốn" nhưng lại phải chịu trải qua lắm nỗi nhục nhằn. Báo Kinh Tế Đô Thị ghi nhận về thân phận vũ nữ tại Hà Nội như sau.
Vào tối nào đó, một cô vũ nữ được "má mì" đưa ra bàn giới thiệu với khách, ông khách khó tính cứ săm soi nhìn từ đầu đến chân món hàng như sợ ánh đèn màu mờ ảo đánh lừa đôi mắt. Cuối cùng ông ta lắc đầu tỏ ý chê bai buộc "má mì" phải đổi cô khác, thế là cô gái phải ngượng ngùng lặng lẽ quay vào mà lòng khó tránh nỗi niềm buồn tủi. Chưa hết, thường khi một bàn chỉ có một hai khách nhưng "má mì" phải điều ra năm, bảy cô cho họ chọn. Cô nào trúng tuyển thì ngồi lại với nụ cười, còn những cô "dội lại" làm sao không thấy xót xa thân phận bọt bèo. Gần đây, do tình trạng ế ẩm, để chiều khách, nhiều "má mì" mời họ đi thẳng vào phòng các cô vũ nữ đang ngồi chờ để tha hồ chọn lọc như người ta đi chợ lựa cá, lựa tôm. Ngay cả khi được khách lựa chọn rồi vẫn còn lắm nỗi đắng cay luôn chực chờ trút xuống phận người vũ nữ. Gặp phải ông khách lịch sự đàng hoàng thì không nói làm chi, xui xẻo gặp mấy tay đệ tử lưu linh cứ nài ép các cô cạn chén. Cô nào không biết uống sẽ bị đuổi ra, cô nào uống không nhiệt tình cũng bị phản ảnh với quản lý là không biết chiều khách, không điệu nghệ. Thậm chí có nhiều ông khách sàm sỡ, coi vũ trường như quán bia ôm cứ để tay chân lục soát mọi nơi, nhưng nếu bị các cô phản ứng, không đồng tình cũng bị mấy vị khách thuộc loại trời đánh này kêu "má mì" lại mắng mỏ và yêu cầu đổi cô khác.

Sợ nhất là phải ngồi tiếp khách mời của ban giám đốc vũ trường. Họ xuân thu nhị kỳ mới đến một lần nhưng sẵn rượu chùa nên tha hồ nốc. Có vị bị ma men hành cho trở thành sàm sỡ nhưng đố có cô nào dám kháng cự với loại khách VIP này nên chỉ còn nước phòng trên thủ dưới được chừng nào hay chừng nấy. Đã vậy, các vị thường không quen gởi tiền "boa" cho các cô, hoặc nếu có cũng chỉ đủ xăng cộ đi về. Vũ nữ sống nhờ vào vũ trường và vũ trường nhờ vũ nữ để thu hút khách, đem lợi nhuận về cho doanh gia lãnh vực này. Không ít những ông chủ, giám đốc vũ trường đi xe hơi, xây nhà lầu, vợ đẹp, con xinh nhờ thân xác vũ nữ nhưng họ lại nhìn các cô khinh thường, rẻ rúng chẳng khác rơm rác. Một vị giám đốc một vũ trường hàng danh tiếng nhất nhì Hà Nội coi nhẹ nhân phẩm vũ nữ. Trước khi nhận một vũ nữ, họ buộc cô phải qua phỏng vấn, sát hạch, ấy vậy mà cứ vài tháng ông ta là tổ chức thi một lần và muốn đuổi ai thì đuổi không cần dựa trên một tiêu chuẩn nào cả. Tàn nhẫn lớn nhất của vị giám đốc này là thẳng tay xua đuổi những cô vũ nữ đã cống hiến hết thời xuân sắc của họ để cho đơn vị kinh doanh của ông hốt bạc. Lý lẽ của ông ta là những cô này làm đây lâu quá, không còn ăn khách bằng những cô mười tám, đôi mươi dù họ cũng chỉ mới hai lăm, hai bảy.
Bạn,
Báo KTĐT viết tiếp: mỗi đêm ra bàn ngồi phục vụ cho khách nhiều cô phải nhảy đến toát mồ hôi nhưng trên phiếu tính tiền vũ nữ khách phải trả 120 ngàn đồng, họ chỉ được chia 40 ngàn đồng còn lại 80 ngàn thuộc về vũ trường. Để sống được các cô phải trông đợi vào tiền "boa" của khách và đó chính là nguyên nhân dẫn đến tệ nạn bán dâm, khi mà các quản lý vũ trường biết rất rõ tình trạng này nhưng vẫn nhắm mắt làm ngơ để tiếp tục bóc lột những cô gái này.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
80 triệu dân Việt Nam chúng tôi đã gửi rất nhiều cáo trạng tố cáo bè lũ tội phạm Chóp Bu tới tất cả bộ máy công quyền từ địa phương đến TW, thậm chí tới tận nhà riêng của các Quý vị tới nay đã gần một năm trôi qua
Theo báo quốc nội, thời gian gần đây, nhiều cơ sở dịch vụ việc làm ở thành phố Sài Gòn và Hà Nội đã bị người lao động tố cáo về tội danh lừa đảo. Những cơ sở này không   trụ sở chật hẹp, có khi chỉ là 1 căn phòng nhỏ, diện tích không quá 10 mét vuông, không có giấy phép hoạt động, nhưng vẫn treo bảng, thông báo
Theo báo Thanh Niên, tại tỉnh Lâm Đồng, có một   ngôi làng   chỉ với 2 ngàn 170 cư dân nhưng có đến 53 cơ sở thờ tự gồm chùa, tịnh xá, tịnh thất, niệm phật đường. Tính trung bình cứ 40 người có một cơ sở thờ tự, và đây được xem là địa phương quy tụ nhiều chùa chiền nhất Việt Nam hiện nay. Nhiều người gọi đây là "xóm chùa"
Theo báo quốc nội,   hiện nay Việt Nam có gần 170 doanh nghiệp xuất cảng lao động.Từ năm 1999 đến nay, các doanh nghiệp đã đưa khoảng 350 ngàn người đi làm thuê ở nước ngoài. Điều đáng nói là để được lọt vào danh sách tuyển dụng, người lao động đã phải trả rất nhiều khoản chi phí   cao hơn
Theo báo SGGP, trong hơn một tháng qua, giá vàng liên tục biến động khiến cho thị trường bất động sản tại thành phố Sài Gòn vốn đã trầm lắng, càng trở nên ảm đạm hơn. Vắng khách, ế ẩm là tình trạng ở các công ty môi giới địa ốc. Qua   khảo sát tại các trung tâm môi giới, siêu thị địa ốc trên địa bàn TPSG
Theo ghi nhận của báo quốc nội, tại miền Tây Nam phần, rất nhiều gia đình nông dân ở An Giang, Đồng Tháp, Cần Thơ   đang đổ xô nuôi ếch Thái Lan với hy vọng "đổi đời" theo lời quảng cáo của các điểm bán ếch giống, nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại. Các đàn ếch Thái đã đến thời kỳ lớn để bán ra thị trường nhưng
Theo báo quốc nội, tại vùng biển tỉnh Quảng Ninh ở miền Bắc VN, từ lâu lắm rồi,   một   hòn   đảo có địa danh là Quan Lạn, thuộc huyện Vân Đồn đã thành "bến đỗ" của những tử thi không may gặp nạn giữa mênh mông sóng nước.   Những ngôi "mộ gió" nằm chênh vênh giữa những ghềnh   trong tiếng thét gào tang thương
Theo báo quốc nội, tại thành phố Sài Gòn, những người yêu cổ thư đã cùng nhau thành lập một câu lạc bộ để thảo luận, chia sẻ thông tin về sách cổ. Mỗi tuần, họ gặp nhau một lần. Có khi để bàn về giá trị của một đầu sách vừa tìm được, có khi chỉ để trao đổi cách giữ gìn những trang sách úa vàng theo thời gian
Theo báo quốc nội, trên địa bàn thành phố Đà Nẵng, hàng trăm năm nay, người dân phường Xuân Hà, Thanh Khê, vẫn thường gạt sang một bên những cái rùng mình khi nghĩ tới cái chết giữa mênh mông biển cả để giữ lấy nghề câu mực ở đại dương. Chấp nhận đi biển là chấp nhận "hồn treo cột buồm", sự thi gan với biển
Theo báo quốc nội, ở làng Yên Thành thuộc vùng Hoa Lư, tỉnh Ninh Bình có chùa Nhất Trụ, trước cửa chùa vẫn còn một cột kinh Lăng Nghiêm bằng đá hình bát giác, những chữ còn đọc được cho   biết cột kinh được làm vào năm Lê Đại Hành thứ 16 (năm 995), trải qua ngàn năm, gió mưa bão lụt, mà cột kinh vẫn đứng thẳng.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.