Hôm nay,  

Tuồng ‘Chân Đất’

16/10/200600:00:00(Xem: 4067)

Tuồng ‘Chân Đất’

Bạn,

Theo báo quốc nội, tại miền Trung, trong khi sân khấu hát bội chuyên nghiệp ngày một vắng hoe thì ở nhiều làng quê tỉnh Bình Định, tiếng trống chầu vẫn giục giã lôi cuốn  nông dân đến với những đêm "tuồng chân đất" đầy say mê. Báo Lao Động gọi đó là "tuồng chân đất" bởi cái phong vị quá đỗi dân dã, từ đào, kép cho đến người xem như ghi nhận của 1 phóng viên qua đoạn ký sự như sau. 

"Nghe giục trống chầu/Đâm đầu mà chạy". Đêm rằm tháng 7 âm lịch vừa rồi là một đêm như vậy đối với người dân huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định - một trong những "cái nôi" của nghệ thuật sân khấu tuồng. Sân vận động thị trấn Tuy Phước đông nghìn nghịt người. Họ đổ về đêm hát bội nhân lễ giỗ Đào Tấn - vị danh nhân đất Bình Định vốn được xem là hậu tổ của nghệ thuật sân khấu tuồng. Các đào (diễn viên nữ), kép (diễn viên nam) bất kể nghiệp dư hay chuyên nghiệp trên toàn "cõi hát bội" Bình Định tập hợp lại diễn vở "Sơn hạ nam đường". Nhà nghiên cứu hát bội hàng đầu Việt Nam, cụ Vũ Ngọc Liễn hào hứng: "Tôi 84 tuổi, cả đời sống chết với hát bội, nhưng lâu lắm rồi, cũng đến mươi năm nay mới lại được thoả mãn cơn say tuồng như thế. Dân mình đâu đã dễ quên tuồng. Mà tuồng cũng đâu dễ "đứt bóng" trên mảnh đất "chôn nhau cắt rốn". Nhất là bọn trẻ, những đào Hường, kép Lộc, kép Lễ, kép Lưỡng... diễn cứ là... ngọt xớt".

"Kép Lưỡng" mà cụ Liễn nhắc đến là nghệ danh, còn chính danh là Nguyễn Minh Toàn, 42 tuổi, ở xã Nhơn Hưng, huyện An Nhơn (Bình Định). Phóng viên tìm đến nhà, gặp ngay kép Lưỡng đang biểu diễn trên sân khấu... chái hè, khí giới là cái rựa, ngựa là cái đòn ngồi, và đi hia... chân đất. Hai cô con gái ngồi "diễn" phụ hoạ. Hoá ra họ đang làm dẹp tre (dụng cụ đơm cá) để bán. Kép Lưỡng cười, bảo: "Hát tuồng là cái nghiệp anh ơi. Chứ toàn bộ đào, kép không chỉ gánh (đoàn) tui mà các gánh khác cũng vậy, nghề chính vẫn là... làm nông". Cả nhà này đều tham gia gánh hát. Hai cô con gái ngồi đây còn tuổi đi học, cũng là đào trẻ và đào nhí. Vợ kép Lưỡng, cô đào Trần Thị Hoa, đã đi buôn rau từ sáng sớm. Kép Lưỡng nói: "Gia đình tui chỉ làm khanh tướng vương phi trong đêm diễn thôi, chứ ban ngày về thì cày cuốc 4 sào ruộng, thêm buôn bán, chăn nuôi, làm nghề phụ... Gia đình tui hát xướng có truyền thống. Hát bội đã ngấm vào trong máu, không bỏ được, nên tui mới đứng ra quy tụ mấy chục người cũng mê tuồng ngang ngửa với tui, đi hát khắp nơi".

Bạn,

Cũng theo báo Lao Động, kép Lưỡng kiêm luôn ông bầu, thành lập gánh hát Nhơn Hưng,  vừa ra mắt cuối năm 2005. Gánh Nhơn Hưng có các "cụ diễn viên" Kim Anh, Văn Trạch (Nhơn Hoà, huyện An Nhơn), Minh Hàng (Phước An, huyện Tuy Phước) gần 70 tuổi mà vẫn chưa nguội lửa tuồng... Những nông dân chân đất theo gánh hát vì mê tuồng và để kiếm thêm thu nhập đã đành, mà nhiều người giàu có an nhàn cũng không chịu ngồi yên một chỗ để xem. Phải theo gánh, phải hát, phải diễn mới thoả.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đại họa xảy ra hàng ngày tại các siêu thị Sài Gòn là nạn chuột. Tại 1 siêu thị ở quận 5, vào 8 giờ sáng vừa mở cửa hàng , nữ chủ nhân cửa hàng này đã thất kinh vì các món bánh, kẹo, khô bò vương vãi khắp sàn. Bên cạnh nỗi lo vắng khách mùa mưa, người bán còn lo phải đối đầu với chuột. Mỗi buổi sáng dọn hàng, nhiều tiểu thương lại cầu mong hàng hóa của họ không bị chuột quậy phá
Tại Sài Gòn, trong các mẩu tuyển dụng lao động đăng trên một số tờ báo, nhan nhản những thông tin tuyển dụng đại loại như: Bar ca nhạc N, vũ trường M... cần tuyển nữ nhân viên giao tế, hoạt náo viên ca nhạc, ngoại hình xinh xắn, giao tiếp tốt, biết nhảy, tuổi từ 18-24, lương căn bản 800.000 đồng, chưa kể tiền thưởng, ngoài ra còn một số chế độ khác như đồng phục
Hiện nay, trên địa bàn thành phố Sài Gòn, có hàng trăm nghìn phụ nữ rời làng quê miền Trung, miền Bắc đổ xô vào Nam tìm việc làm. Họ ra đi với khát vọng đổi đời, trở thành công nhân trong những nhà máy to lớn, có thu nhập cao. Nhưng sự thật lại quá phũ phàng, bao năm cắm đầu làm để rồi tay trắng hoàn trắng tay. Báo Lao Động viết như sau.
Trong vòng hơn một tháng nay, nhiều người dân ở các tỉnh phiá Nam của Miền Trung râm ran về chuyện tại xã Khánh Bình huyện Khánh Vĩnh (Khánh Hòa) có một suối nước nóng rất lạ, có thể chữa bách bệnh. Thực hư về tin đồn này được phóng viên báo SGGP ghi nhận như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, tại một số quận của thành phố Sài Gòn, thời gian gần đây có khá nhiều tiệm hớt tóc bình dân với 1 dịch vụ rất đặc biệt là ráy tai, nhổ tóc bạc cho khách. Tại mỗi quán, những cô gái trẻ với trang phục khêu gợi, nhổ từng cọng tóc của khách đang say sưa ngủ. Phóng viên Tin Nhanh VN đã mô tả cảnh tượng này qua đoạn ký sự như sau.
Trên địa bàn tỉnh Miền Tây, có những cây cầu không mố, không đường sá, không đúng chỗ cần nằm dọc tuyến kênh T6, một trong số các kênh thoát lũ ra biển Tây chảy qua địa phận hai tỉnh An Giang và Kiên Giang. Sau hơn năm năm đưa vào sử dụng, người dân chưa hề được hưởng lợi thì bây giờ hầu hết cầu đã bị xuống cấp trầm trọng... Báo Tuổi Trẻ viết như sau.
Theo báo Tuổi Trẻ, miền Tây, vựa lúa của Việt Nam, đang trở thành thị trường của gạo Thái Lan. Hàng ngày, từng đoàn xe tải gạo Thái Lan ùn ùn kéo vào miền Tây Nam phần VN. Chuyện thực như đùa đó đang diễn ra từ nhiều ngày nay với những nhãn hiệu quen thuộc được đóng từng bao theo yêu cầu của khách, gạo Thái Lan nghiễm nhiên có chỗ đứng cạnh tranh tại vựa lúa đồng bằng.
Gần nay, nhiều công ty xổ số kiến thiết tại miền Nam bị phát giác trò chơi gian lận với mục đích đánh lừa người mua vé số để chiếm hết các giải trúng cao, không thoát ra ngoài cho người chơi số được trúng, có bàn tay của cán bộ gộc tạo nên "kịch bản và đạo diễn". Báo Thanh Niên ghi nhận vài trường hợp về ma thuật lưà đảo quanh tờ vé số như sau.
Sau khi kỳ thi tốt nghiệp phổ thông trung học (lớp 12, Tú tài) kết thúc vào đầu tháng 6/2004 tại thành phố Sài Gòn, hàng loạt trung tâm luyện thi theo kiểucấp tốc đã mọc nhan nhản khắp nơi, không chỉ trên các băng quảng cáo treo đầy đường mà còn tràn ngập trên trang quảng cáo các báo. Báo SGGP ghi nhận về các lớp luyện thi này như sau.
Nếu như học thêm từng bị ''kêu cứu'' nhiều lần thì học hè lại là nhu cầu có thực của khá nhiều phụ huynh bậc tiểu học ở TPSG. Lý do xem ra khá đơn giản: Cha mẹ muốn có một chỗ giữ con tin cậy để yên tâm đi làm. Và chính lý do này đã quyết định mục tiêu cho con đến lớp dịp hè của phụ huynh: Vui chơi là chính, phần học có chăng chỉ là ôn luyện kiến thức một cách nhẹ nhàng


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.