Hôm nay,  

Cá Độ Quanh Năm

06/07/200600:00:00(Xem: 2845)

Bạn,

Theo ghi nhận của báo quốc nội, khi tại các thành phố lớn như Hà Nội, TP.SG... công an CSVN đang tập trung truy bắt những ổ nhóm cờ bạc, thì những ông trùm cá độ túc cầu đã tìm cách di chuyển vùng hoạt động sang các địa bàn lân cận, hình thành những "trung tâm cờ bạc" lớn mà con bạc chẳng ai khác ngoài những nông dân mới phất. Một trong số những "trung tâm" như vậy nằm ở xã Hữu Bằng, huyện Thạch Thất, tỉnh Hà Tây, miền Bắc VN. Tại đây, các ổ nhóm cá độ túc cầu hoạt động quanh năm, không cần phải chờ tới mùa World Cup. Báo Thanh Niên ghi nhận về "làng cá độ" này qua đoạn ký sự như sau.

Con đường vào xã Hữu Bằng ngoằn ngoèo, quanh co theo kiểu "phố cổ Hà Nội". Từng mét vuông đất được tận dụng bày bán hàng hóa. Sơn, một thanh niên trong xã tình nguyện đèo phóng viên đi tìm hiểu thực tế. Phóng viên  lên xe, anh chạy qua những "phố làng", chốc chốc lại gặp những đám đông đang túm tụm xôn xao. Đó chính là con bạc bên "bàn độ".

Trong khi dân "độ" ở Hà Nội luôn phải dấm dúi và sử dụng nhiều tiếng lóng để "làm độ" thì ở đây công khai tới mức trắng trợn. Trước giờ bóng lăn khoảng 2 tiếng đồng hồ, những tay "gom độ" cho các ông trùm thường kê một chiếc bàn nhỏ ngay trước cửa nhà như người ta đứng bán hàng. Trên đó bày sẵn bảng kèo, bảng vị các trận đấu trong ngày. Những bàn độ kiểu này nhiều vô kể. Cứ cách nhau khoảng ba chục mét là từ "bàn độ" này lại tới... một "bàn độ" khác, xung quanh lố nhố người, đông như trẩy hội.

Theo lời Sơn thì dân ở đây tham gia đánh độ quanh năm, không cần phải chờ tới mùa World Cup. Chìa chiếc điện thoại di động, Sơn bảo: "Riêng khu vực xã có 3 trạm phát sóng điện thoại, thế mà em đố anh gọi được đấy! Vào giờ cao điểm, mạng bị nghẽn hoàn toàn. Gọi những giờ đó rặt các tay "làm độ", họ báo mồm qua di động cho tiện". Những tay này luôn dùng máy rất xịn, có hệ điều hành, thẻ nhớ để ghi âm cuộc gọi, dùng làm bằng chứng thanh toán tiền "độ". Xong việc sẽ vứt luôn thẻ nhớ. Sim điện thoại thì thay đổi liên tục, toàn số đẹp. Xe quẹo ra đường rộng, phóng viên tìm đến một "bàn độ" đông nhất. Ở đó, hơn chục thanh niên xếp vòng quanh, thi nhau bàn tán, thăm dò. Sơn bảo, dân ở Hữu Bằng hầu hết đều biết "độ", từ người già tới trẻ nhỏ. Tiền ít đánh ít, tiền nhiều đánh nhiều, có những trường hợp một đêm cả vài trăm triệu, trắng tay là chuyện thường...

Bạn,

Cũng theo báo TN, những người tham gia "độ" ở đây phần lớn là nông dân, thế cho nên chuyện được thua nhiều khi là rất khôi hài và... vớ vẩn. Có nông dân chỉ vì nhỡ tay "điền thêm mấy số 0" khi tham gia cá cược với nhà cái bên Hồng Kông mà mất trắng cả gia tài. Có những nông dân thì bỏ ra cả triệu bạc thuê người chỉ mỗi việc mở trang web cá cược cho anh ta, thậm chí có anh chàng còn đưa cả tài khoản để người quen cá độ giúp. Chẳng phải vì tin tưởng gì nhau mà bởi cũng không còn cách nào khác khi người chơi mới chỉ học hết lớp vỡ lòng.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ô nhiễm môi trường là nan đề... Có vẻ như Việt Nam không đặt làm ưu tiên... Báo Tài Nguyễn & Môi Trường kể chuyện Quảng Ngãi bó tay: Rác tràn lan Quốc lộ 1A, tỉnh Quảng Ngãi bí phương án xử lý.
Học nghề dĩ nhiên là dễ tìm việc hơn học chữ... Bao giờ cũng thế. Báo Dân Sinh kể chuyện Đà Nẵng: Trên 70% học sinh, sinh viên học nghề ra trường có việc làm.... Một bản báo cáo ghi rằng trong đó, một số nghề về dịch vụ du lịch, công nghệ thông tin, cơ khí, công nghệ ô tô, tỉ lệ có việc làm đạt 90 – 100%. Tỉ lệ thất nghiệp của lao động được đào tạo nghề chỉ chiếm 10% - 12% trong tổng tỉ lệ thất nghiệp của thành phố.
Phim nào là phim cấm trẻ em dưới 13 tuổi? Có chàng và nàng nắm tay? Hôn trán hay hôn môi? Hay nữ diễn viên hở hang 50%, hay 80%? Báo Thanh Niên kể rằng một phim bị dán nhãn C13 làm các nhà sản xuất phiền lòng.
Vậy là vào chung kết Giải Túc Cầu AFF... Bản tin TTXVN kể rằng: Sau chiến thắng 2-1 của đội tuyển Việt Nam trước đội tuyển Phillipines trên sân Mỹ Đình, hàng vạn người hâm mộ TP SG đã "tràn" xuống đường hò reo, hô vang khẩu hiệu "Việt Nam vô địch", "Việt Nam chiến thắng"...
Câu chuyện chỉ xảy ra tại thiên đường xã hội chủ nghĩa VN: Cầu vừa đổ bê tông đã sập.
Có phải quan chức VN ưa ném tiền ra cửa sổ? Hay phải chăng, nơi cửa sổ có người thân cán bộ đưa tay chụp tiền…
Lương thấp, tìm việc khó được nhận, khi công ty co cụm là bị cắt sớm… Đó là thân phận nữ công nhân.
Thế là cả nước gian nan với ô nhiễm môi trường. Thủ đô Hà Nội ô nhiễm, miền quê Nam bộ cũng ô nhiễm, miền núi cao Sơn La cũng ô nhiễm, cho tới Đà Nẵng ven biển góc trời cũng ô nhiễm…
Tuyệt vời là cụ Nguyễn Công Trứ. Hy hữu là cụ. Văn hay, chữ tốt, nghịch phá cũng là cụ. Báo Tổ Quốc hôm 29/11/2018 kể rằng sắp tới sẽ có: Nhiều hoạt động văn hóa kỷ niệm 240 năm ngày sinh danh nhân Nguyễn Công Trứ.
Khi phá núi, lại làm hại dân… Đó là trường hợp Hải Phòng. Báo Gia Đình VN kể: Người dân đội 7, xã Liên Khê, (Thủy Nguyên, Hải Phòng) liên tục phản kháng mạnh mẽ trước hoạt động “xẻ thịt” núi hang Bờ Hồ để khai thác đá của Công ty Nguyên Hà.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.