Hôm nay,  

Bộ Mặt Chế Độ: Tận Cùng Hèn Hạ, Vô Đạo, Bất Nhân!

21/03/200700:00:00(Xem: 10879)

Anh Đỗ Nam Hải, người chiến sỹ dân chủ hàng đầu, vừa bị lực lượng công an khủng bố.

Đểchống lại anh, công an phường, công an quận, công an thành Sàigòn, công an bộ ở trung ương đều được huy động.

Có thể nói cả một bộ máy đàn áp đồ sộ của một chế độ toàn trị hung hãn được mang ra đối phó với một thanh niên tay không, chủ trương đấu tranh ôn hòa bất bạo động.

Lần này họ dở trò gì với anh"

Dọa dẫm, rồi dở trò vũ phu, dùi cui, đấm đá kiểu côn đồ du côn, anh hiên ngang trừng mắt khinh thường.

Họ dở trò tông xe, bố trí tai nạn giả, đe dọa tính mạng anh, để chặn đường liên lạc móc nối phong trào, anh hiên ngang vượt qua hết.

Họ tịch thu máy điện toán, máy ảnh, máy in, điện thoại cầm tay, sách báo, tài liệu, những bài viết nảy lửa đầy trí tuệ và tâm huyết của anh, anh xót xa tiếc nuối, nhưng bĩu môi khinh thị và thương hại những kẻ thừa hành tối tăm.

Họ chửi bới anh là ‘’phản động‘’, ‘’làm gián điệp cho nước ngoài‘’, ‘’chống phá nhân dân‘’, anh mỉm cười ôn tồn giảng giải cho họ rằng anh đang đấu tranh cho lẽ phải, cho quyền người dân thấp cổ bé họng, cho dân oan, cho bà con dân ngèo bị cướp đất, cho toàn dân đang bị đảng cộng sản tước đoạt tự do, bị đảng cắt đất cắt biển dâng cho nước ngoài…

Cả một bộ máy đàn áp bất lực, đuối lý, thua trận hiển nhiên.

Lần này họ dở trò mới.

Dùng tình cảm. Dùng tình nghĩa cha/con, tình nghĩa vợ/chồng, tình nghĩa anh,chị/em. Họ huy động lòng hiểu thảo, đạo vợ chồng, tình anh chị em ruột thịt, nghĩa là những tình cảm thiêng liêng cao quý nhất của Con Người.

Họ cao mưu, khôn ngoan chăng" Họ sẽ thắng chăng" Ai được, ai thua đây"

Rõ ràng chế độ toàn trị, chế độ công an trị đã thua, thua đậm ngay từ khi họ nghĩ ra mưu thâm kế độc này.

Bởi lẽ luật tố tụng hình sự và luật quốc tế đều nêu rõ: mọi sự lấy cung, khai báo, thú nhận, ký nhận trong không khí tra tấn, đe dọa, khủng bố tinh thần đều là vô giá trị, là hoàn toàn vô giá trị.

Kẻ phạm tội, kẻ vi phạm Hiến pháp, vi phạm luật pháp, vi phạm luật quốc tế, vi phạm Tuyên Ngôn Quốc tế về quyền con người (1948), chà đạp đạo đức cổ truyền dân tộc trong vụ này chính là chế độ đảng trị, là chính phủ Hànội với thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết.

Không phải ngẫu nhiên mà chỉ một ngày qua, các nhà bình luận Việt nam và quốc tế đã lập tức dùng đủ các tính từ mạnh mẽ nhất để nhận định về vụ đọ sức:

‘’Chế độ cộng sản đang tàn lụi =/= Chiến sỹ Dân chủ Đỗ Nam Hải’, như sau: một chế độ độc ác, hèn hạ, bất lương…; một hành động mù quáng, tối tăm, ngu dại; một việc làm phi nhân, phi nhân tính, tiểu nhân; một cuộc hành hung tinh thần, một cuộc khủng bố gian ác.

Mọi người thông cảm với nỗi đau của anh Đỗ Nam Hải, thấu hiểu lòng hiếu thảo của anh với Cụ Thân sinh, lòng yêu vợ thương con sâu đậm trong lòng anh, cũng như tấm lòng gắn bó của anh với phong trào dân chủ mà trong thâm tâm anh không phút nào rời xa.

Họ còn chuẩn bị đưa ra xét xử Linh mục Nguyễn Văn Lý và 2 luật sư trẻ Lê Thị Công Nhân và Nguyễn Văn Đài. Họ có dám xử đàng hoàng, công khai để nghe chế độ bị luận tội và bị cáo thành người buộc tội không" Thời thế đã khác hẳn, không ai còn có thể ngồi xổm trên luật pháp được nữa.

Chế độ độc đảng đã thua to trong cuộc ra quân rất không cân sức này. Nó đang cần và muốn trưng ra bộ mặt sạch sẽ, lương thiện, trọng pháp luật để được làm ăn, được đầu tư nhiều hơn thì lại phơi bầy một bộ mặt nhơ bẩn, độc ác, hèn hạ, chà đạp luật pháp và đạo lý; Nó sẽ phải chuốc lấy mọi hậu quả bi đát nhất, đặc biệt là sự khinh thị của công luận trong ngoài nước, luôn trọng nghĩa khí và đạo đức, lên án bạo quyền vô luân.

Paris.20/3/2007

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.