Hôm nay,  

1 Db Mỹ: Mỹ Sẽ Giúp Dân Vn Ôn Hòa Lật Đổ Csvn

26/07/200100:00:00(Xem: 7180)
WASHINGTON (VB) - “Hoa Kỳ Vẫn Còn Có Thể Thắng Ở Việt Nam” (US Can Still Win in Vietnam). Đó là nhan đề bài viết của dân biểu Henry J. Hyde (Cộng Hòa, Ill.), chủ tịch Ủy Ban Quan Hệ Quốc Tế Hạ Viện, đăng trên báo Wall Street Journal hôm Thứ Tư 25-7-2001. Dưới đây là bản dịch toàn văn.

Ngoại Trưởng Colin Powell đã tới Hà Nội hôm Thứ Tư để dự hội nghị ASEAN. Ông Powell nên đưa thông điệp công khai tới các bạn đồng minh của chúng ta, nhân dân Việt Nam. Ông nên nói với họ rằng chúng ta vẫn quyết tâm chiến thắng tại VN. Thực sự, chiến thắng là chắc chắn, nhưng chỉ nếu chúng ta muốn tiếp tục cuộc chiến.

Lời này có thể ngạc nhiên cho như4õng ai nhìn trên TV năm 1975 cảnh xe tăng Bắc Việt đẩy sập cổng dinh tổng thống VNCH và sứ quán Mỹ. Nhưng ngay cả khi Nam VN sụp đổ, mục tiêu mà chúng ta chiến đấu - thiết lập 1 Việt Nam tự do và độc lập - vẫn còn có thể đạt được.

Sự giúp đỡ của chúng ta vẫn còn được cần tới, nếu dân VN muốn thắng cuộc chiến không cân sức chống lại kẻ thù chung của chúng ta: chế độ đàn áp ở Hà Nội. Mục tiêu chúng ta phải rõ ràng: giúp dân VN sáng lập 1 chính phủ dân chủ.

Để giúp được dân VN, chúng ta phải làm sáng tỏ các huyền thoại đã làm chúng ta tê liệt. Thí dụ, không như trường hợp Pháp, Mỹ chưa bao giờ thất bại quân sự ở VN. Khi Mỹ tahm chiến đầu thập niên 1960s, chính phủ Sài Gòn chỉ kiểm soát được ít vùng quê và đang co cụm lại, với CSVN chiếm đa số vùng đất. Khi chúng ta rút quân năm 1973, tới 80% hoặc hơn cuả lãnh thổ và dân số là do Sài Gòn kiểm soát, và hạ tầng cơ cấu và cán bộ CS ở Nam VN gần như bị quét sạch.

Sự chinh phục, khi xảy tới 2 năm sau, là trong tay những người lính Bắc Việt. Đó bởi vì Việt Cộng, nguyên được khai sinh để làm lực chính kình lại quân đội Mỹ trong thập niên trước, đã bị đánh tơi tả. Hà Nội đã phải đưa quân đội xâm chiếm Miền Nam chỉ sau khi Quốc Hội Mỹ cấm trợ giúp thêm cho VNCH.

Vậy thì, làm sao mà chiến thắng quân sự của chúng ta lại bị gọi là thảm bại" Bởi vì Nam VN bị địch tràn ngập" Đó có thể là 1 loại thất trận, nhưng không nhất thiết là 1 trận cuối. Có phải việc Pháp đầu hàng Đức là thảm bại cuối cùng đối với Đồng Minh, hay đó chỉ là một màn giữa cho tới khi 1 cuộc giải cứu có thể được tổ chức và tự do được hồi phục"

Chúng ta có nghĩa vụ với chúng ta, với các quân nhân Mỹ đã tham chiến ở VN, và quan trọng nhất là với nhân dân VN, để nhập cuộc lại tác chiến. Chúng ta có cơ hội tuyệt diệu để khởi đầu: Quốc Hội đang cứu xét bản thương ước với VN mà chế độ Hà Nội rất mong muốn, và cũng sẽ bỏ phiếu tuần này về quan hệ mậu dịch bình thường với VN. Tôi ủng hộ những bản thương ước này, bởi vì tôi tin chúng có lợi cho cả dân Mỹ và dân Việt. Nhưng chúng at nên dè dặt đừng cho cảm nghĩ rằng chúng ta đã quyết định bỏ lơ các tàn ác của chế độ để ôm lấy quyền lợi thương mại, hay là cchúng ta đã quên nhân quyền của dân VN.

Cho nên, tôi thúc giục rằng, trong khi ở Hà Nội, Ngoại Trưởng Powell phải công khai, trong khi bày tỏ ủng hộ thương ước, nói lên rằng chúng ta có ý định hoàn tất nhiệm vụ nguyên khởi bằng cách giúp dân VN thành lập 1 chính phủ dân chủ 1 cách ôn hòa.

Mặc dù sức mạnh quân sự và kinh tế Mỹ cho chúng ta nhiều cơ hội để ảnh hưởng, vũ khí quan trọng nhất của chúng ta chỉ đơn giản là nói lên công khai, lớn tiếng, và thường xuyên, vượt quá khả năng cuả Hà Nội để im lặng. Hoa Kỳ có thể bị đánh bại ở VN chỉ nếu chúng ta quên đi vì sao chúng ta tham chiến ở đó, và chỉ nếu chúng ta thường trực bỏ rơi nhân dân VN trong cuộc chiến bất cân sức của họ chống độc tài.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đại Tá Phạm Văn Phúc không tử trận ngày 20/4/1975. Trung Tá Lê Quang Đình, Tiểu Khu Phó Long Khánh mới là người tử trận... Tháng 11/1976, Đại Tá Phạm Văn Phúc cùng một số anh em tù cải tạo khác được chuyển về trại Thủ Đức.
Đức đã thắt chặt chính sách tị nạn và quy định trục xuất nghiêm ngặt. Chưa hết, Đức còn thay đổi đạo luật mở rộng danh sách các nước "thuộc diện an toàn" để dễ dàng trục xuất người tị nạn đến từ các quốc gia này khỏi phải tốn nhiều thời gian, công sức để duyệt xét đơn tị nạn.
Tại sao lại có người giàu và người nghèo? Và tại sao người giàu giàu thêm và người nghèo nghèo thêm? Ngoại trừ một vài ngoại lệ, tôi thấy chưa có câu trả lời nào gọi là thỏa đáng cho hai câu hỏi trên.
Là công dân của một quốc gia Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc mà lâm vào hoàn cảnh bất hạnh như em thì quả là một điều vô cùng đáng tiếc. Tôi cũng tiếc là không thể làm được bất cứ điều chi để giúp được em, ngoài việc góp thêm một giọt nước mắt – dù tuổi già hạt lệ như sương.
Vậy là sắp tròn 44 năm, ngày Miền Nam sụp đổ vào tay Cộng quân... Những dòng thơ của Miền Nam, cả trước và sau năm 1975 vẫn là những dòng thơ nhân bản, không hề căm thù. Khi binh lửa nổi dậy, thì nam nhi ra trận.... Và rời bây giờ, sau nhiều năm trong trại tù, vẫn là những hoài niệm từ một hải ngoại rất xa...
BEIJING - Mục ý kiến độc giả đăng báo Hong Kong nhận xét: với dân số lão hóa, Trung Cộng không thể cạnh tranh để giành vị trí kinh tế mạnh nhất thế giới, qua mặt Hoa Kỳ.
LONDON - 1 phúc trình tiết lộ: hội đoàn không vì lợi của phe cực hữu Hoa Kỳ chi nhiều triệu MK để vận động hành lang tại châu Âu trong lúc giới quan ngại lo sợ các đảng dân tộc cực đoan thắng cuộc bầu cử QH châu Âu vào Tháng 5.
MANILA - Nữ ký giả Maria Ressa, được biết tiếng là 1 tiếng nói phê bình TT Duterte lại bị cảnh sát bắt ngày Thứ Sáu 29-3.
BEIJING - Giám đốc Interpol từng là thứ trưởng Trung Cộng Meng Hongwey mất tích từ khoảng nửa năm, thực tế là bị tống giam.
Tin buồn là một nửa người Mỹ không để dành được đồng nào trong quỹ 401(k) hay trong trương mục riêng nào khác cho việc về hưu.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.