Hôm nay,  

Thơ

06/10/200300:00:00(Xem: 5845)
THƠ THƠ

THÙY DZUNG PHỤ TRÁCH

Phụng Nở Mùa Mai

Thân tặng lão thi sĩ Đan Phụng

Phụng nở mùa mai đẹp dáng tiên
Thướt tha xuân đến với hương nguyền
Đào hồng tô sắc môi “Đan” thắm
Liễu biếc vẽ mầu mắt thúy duyên
Thế phiệt “nghiêm gia” nền quý cách
Trâm anh “từ thất” nếp thuyền quyên
Quy y Pháp Phật danh Nguyên Đức
Mong thoát luân hồi hướng Bưœu Liên

Từ độ theo thầy boœ cõi tiên
Ngày đêm Đan Phụng dốc tâm nguyền
Dung nhan định tỉnh như tam hợp
Ngôn hạnh đoan thuần tợ Giác Duyên
Lối cũ trăng vàng lên thúy trúc
Đường xưa mây bạc xuống lam tuyền
Hoœi người xuân đến mai đào nở
Có nhớ đài sen xứ Bưœu Liên"

Đàm Liên
(Sư cô Thích nữ Như Phương)

*

Thương Đời Cha

Để chia seœ niềm đau cùng chị Tuyết Bình tại Mỹ vừa mất người cha thân yêu.

Bây giờ cánh nhạn lìa đôi
Cha vừa nằm xuống mẹ leœ loi một mình
Đâu rồi hương lưœa ba sinh
Đâu rồi mình hỡi người tình trăm năm
Mẹ giờ lệ tuœi âm thầm
Thương người nằm đó dưới hầm mộ sâu
Vợ chồng những tối canh thâu
Khổ lao tâm trí nỗi sầu áo cơm
Mong đời con được danh thơm
Tảo tần cha mẹ sớm hôm miệt mài
Mong con học được thành tài
Gia phong nề nếp cùng ai trọn tình
Quê nghèo khói lưœa chiến chinh
Quân vào giải phóng gia đình nào yên
Người dân lắm nỗi truân chuyên
Hàng nhu yếu phẩm nỗi phiền tháng năm
Sợ con đời khổ tối tăm
Chắt chiu dành dụm cho lần vượt biên
Bao nhiêu cuœa cải bạc tiền
Mẹ cha chẳng nệ hà phiền lo toan
Một đời đạo nghĩa vuông tròn
Gia đình hạnh phúc cho con xứ người
Mẹ cha cũng nở nụ cười
Cho ngày đoàn tụ hơn mười năm xa
Trời không phụ keœ thật thà
Con đàn cháu chắt cả nhà thành danh
Mười năm xứ Mỹ an lành
Cha chưa hưởng phước mà đành ra đi
Khóc người cho buổi phân ly
Giờ còn mình mẹ sầu bi tháng ngày
Bảy mươi bao tháng năm dài
Đầu tay gối ấp thương người chồng xưa
Quê người trời nắng trời mưa
Vui cùng lũ cháu mới vừa ê a
Mẹ ơi an hưởng tuổi già
Gia đình êm ấm một nhà đoàn viên
Chúng con phụng dưỡng mẹ hiền...

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Em Số Chẵn, Ta Số Leœ

Em số chẵn trên đồi hạnh phúc
Ta mang số leœ dưới chân xa
Cuộc đua tình đó không cân sức
Một tuổi còn non, một tuổi già.

Em đứng trên đồi cao hạnh phúc
Ta thì thấm mệt giữa lưng chừng
Triền dốc đắng cay thêm độ dốc
Chồn chân moœi gối nặng vai lưng.

Vẫn biết đồi cao hạnh phúc kia
Từ lâu phong kín lối đi về
Nhưng sao ta cứ mơ rồi mộng
Rằng đá còn ghi dấu hẹn thề"

Ta vịn lưng triền đồi khổ lụy
Em bay bổng cánh vút trời cao
Triền dốc trời cao không điểm tụ
Trừ phi Thượng Đế nhúng tay vào.

Ta vịn lưng triền đồi, chới với
Chờ mong đâu đó một bàn tay
Nâng bổng ta và khai lộ mới
Boœ xa triền dốc cõi lưu đày.

Ta đứng trên đồi cao Thập tự
Chúc em hạnh phúc thật bền lâu
Không hạnh phúc trên vòng nhẫn cưới
Nhưng qua ý nghĩa thú thương đau.

Lưu Thái Dzo

*

Cái đầu anh

Này ! Khỉ quá ! Vò đầu anh nghịch ngợm
Nhổ tóc sâu nhiều quá để trông… già
Còn gì nữa ! Yêu em đầu bạc tợn
Xểnh là hờn gióng giã cứ người ta

May mắn chửa" Chắc vì không có chí
Chuyện tự tình tàn tệ chả nên thân
Xa là sợ loay hoay đời rũ rượi
Dựa vai em anh ngủ giấc thiên thần

Sao vẫn nhớ! Vắng nhau nghe nhức nhối
Lúc buồn so em rón rén sau lưng
Cung tay cú! Vào đầu anh muốn... lủng
Rồi lại "hù"! Một tiếng chọc... anh vui

Cười nắc nẻ ngây thơ hàm răng hở
Choàng đôi tay mặt dụi má môi hoang
Em thơm ngát giao mùa con nắng mới
Gió ngàn khơi trong trắng mát hồn anh

Dẫu cuộc tình mỏng manh như tờ giấy
Cũng bao lần xiết chặt những ngất ngây
Đầu chả biết vì đâu cơn ngứa ngáy
Giận hay là... không đến cả tuần nay

KiếnAn

*

Vẩn Vơ...

Tại Bé, lòng tôi nỗi dại khờ


Đêm về gối mộng thả tình thơ
Vần thơ trau chuốt, tình tôi đợi
Nhưng mãi lòng cô vẫn hững hờ

Nếu biết rằng yêu đã muộn rồi
Tôi nào mơ ước chuyện xa xôi
Trao chi ánh mắt, lời tình tự
Sao mãi trong tôi hình bóng người

Bao lần tự hỏi trái tim côi
Sao dối lòng chi chẳng tỏ lời
Để phút giây buồn thương tiếc nhớ
Mong rằng người ấy cũng yêu tôi

Dù biết lời tình chưa tỏ trao
Lời thơ cô viết tự hôm nào
Để lòng réo gọi đêm khuya vắng
Yêu mãi tình thơ, ý ngọt ngào

Cô có thương thầm nhớ đến tôi
Dừng chân đứng lại tỏ đôi lời
"Sao cô không nói, không cười nhỉ""""
Quay bước, lòng buồn mắt lệ rơi

Chẳng biết cô giờ đã có ai"
Sầu riêng lẻ bóng suốt đêm dài
Nghĩ thầm nếu được gần cô mãi
Giây phút bên người vui lắm thay...

Nguyễn Vạn Thắng

*

Thương Mới Hờn Ghen

Giận làm chi - hờn làm chi
Cô bé quen như tuổi xuân thì
Vào thu tóc đã pha màu úa
Bé hãy cười vui chớ nghĩ gì

Câu thơ, ý nhớ thời xuân trẻ
Những cánh hoa- đường ta bước xưa
Viết để quên tháng ngày cô lẻ
Đất tạm dung, lòng vẫn gió mưa...

Bài thơ đăng báo em tôi đọc
Rồi khóc rồi hờn rồi giận anh
Tại sao nhắc nhớ người xưa cũ
Để bé hờn ghen thật đoạn đành...

Một chút em à khi thu tới
Trời chiều mây thấp lá bay bay
Làm sao không gợn trong tâm thức
Gió buổi chiều nay cũng thở dài...

Viết để cho vơi niềm nhung nhớ
Lòng em anh hiểu chứ sao không
Nếu tháng tư xưa mưa đừng tới
Thì bé hôm nay chẳng lạnh lùng...

Với em ta vẫn luôn tha thiết
Nhưng gió em à- lá vẫn rơi
Phương em anh biết trời giông tuyết
Em khóc từng đêm lỡ bước đời..!

Đừng ghen đừng giận bé thương ơi
Hãy đọc thơ anh để nụ cười
Nở đẹp trên bờ môi thật thắm
Tình anh, ý nhớ nụ hồng tươi...

Thy Lan Thảo

*

Thăm Quê

Về thăm lại quê xưa
Vào buổi sáng trời mưa
Con đường làng ngập nước
Mưa kéo dài tận trưa.

Mưa tan trời hảnh nắng
Cành lá gió đu đưa
Đường làng treœ nô đùa
Nặng đôi vai túi sách.

Trời dịu mát trong lành
Chim ríu rít trên cành
Ca véo von thánh thót
Nắng chiều toœa long lanh.

Khói lam chiều dần buông
Lúa đồng quê rập rờn
Gió chiều hiu hiu thổi
Có cảnh nào đẹp hơn.

Triệu Nam

*

Có vay, có trả

“Bánh ít đi, bánh quy lại”
(Tục ngữ VN)

Cộng đảng mời, anh về thăm nước non
Dân tình quốc nội vẫn còn ủ ê
Anh về bụng dạ hả hê
Tiền ta rủng rỉnh mặc bề ăn tiêu
Lần đầu, anh bị cộng khều
Công an làm việc... biết điều là xong
Lần sau, lần nữa... thong dong
Từ Nam chí Bắc chẳng không chỗ nào
Nước nhà, ôi đẹp làm sao!
Cảnh tiên, Tiên cảnh nao nao trong lòng
Còn điều này nữa là xong
Khi ra hải ngoại nằm lòng đảng ban:
“Nước nhà tuy vậy mà sang
Tiền anh có được thênh thang tiêu xài
Của ngon, vật lạ ... chớ hoài
Thơm như múi mít có sai chỗ nào"
An tâm đất nước, đồng bào
Đảng ta quản lý, đỉnh cao ngất giời...
Một điều hợp tác nhỏ nhoi
Này, này anh nhé... thật soi sáng lòng
Trở ra đừng nói lòng vòng
Nước nhà nay đã đẹp hơn ba miền
Rủ rê đạo hữu, con chiên
Về chơi giúp đảng càng thêm đẹp giàu...”
Đấy anh trả nợ cho mau
Hòn chì ném lại nát nhàu quê hương!!!

Dân Nam

*

Những Lá Thơ Xưa!

Mơ thấy người tình đọc mấy thơ
Mở lấy dòng xưa mấy lỡ chờ
Chờ thông tin mới chồng thơ cũ
Đó kể vài hàng để có cơ
Mi chàng xưa hẹn màng chi khó
Ướt mắt nàng trông ắt mướt mờ!
Chắc kia cách trở, tình chia cắt
Lơ mà chẳng đặng, đó là mơ.
Trương Minh Hòa
Cà Mau Thương Nhớ
Mến tặng những người sanh tại Cà Mau

Đêm buồn thao thức nhớ Cà Mau
Nhớ quá người ơi lệ muốn trào
Nhớ đến “Quê cha”, nơi cắt rốn
Thương về “Đất tổ”, chốn chôn nhau
Bôn ba đất khách lòng tê tái
Lưu lạc quê người dạ đớn đau
Mãi nhớ về nơi vùng nước mặn
Mà quên mái tóc đã phai màu.

Phương Hoài Sơn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
2 trận bão lớn đưa tuyết tới 2/3 miền tây nước Mỹ trong khi 55 triệu người dùng đường hàng không hay lái xe ít nhất 50 dặm để vui chơi hay đoàn tụ gia đình trong dịp lễ Thanksgiving.
Vụ nổ lúc 1 giờ sáng Thứ Tư đưa các ngọn lửa lên bầu trời đêm tại nhà máy hóa chất ở tiểu bang Texas cùng với tiếng nổ được nghe thấy ở xa 30 dặm.
Bệnh viện Our Lady of Lourdes xác nhận thận được ghép lầm 1 bệnh nhân trùng tên và cùng tuổi ngày 18-11. Cả 2 người đã nhận được thận hiến tặng và đang hồi phục.
Lần đầu tiên từ khi khai báo Florida là nơi thường trú sau nhiều năm là cư dân New York, TT Trump tiếp xúc cử tri cảm tình viên tại 1 cộng đồng gần Miami - tại đây, ông được thống đốc Ron DeSantis nghênh đón với biểu ngữ “Welcome Home to Florida”.
Đạo Phật ra đời cách đây trên hai mươi lăm thế kỷ, xuất xứ ban đầu chỉ nội trong xứ Ấn Độ nhưng dần dà lan truyền sang các quốc gia khác của Á châu như: Trung hoa, Nhật Bản, Việt Nam, Thailand, laos, Sri Lanka…
16 tử thi của ttrong số 39 người Việt di dân lậu đã chết tại Anh được đưa về quê nhà hôm 27 tháng 11, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm Thứ Tư. Bản tin VOA cho biết chi tiết như sau.
Hôm 25 tháng 11 tai Hà Nội Tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ Trưởng Quốc Phòng Viêt Nam, vừa công bố nội dung của Sách Trắng Quốc Phòng Viêt Nam-2019, đă làm bùng nổ một số phản ứng.
Chương trình 60 Minutes đài số 9 vào chủ nhật 24/11/2019 phát hình phóng sự điều tra việc gián điệp Trung cộng ngỏ lời tài trợ 1 triệu Úc kim cho Nick Zhao một đảng viên đảng Tự Do để đưa ông ra tranh cử Quốc hội Liên bang Úc.
Những dòng chữ này vào sáng ngày 27 tháng 11 năm 2019. Hơn 11 năm đã trôi qua, và ông Lê Trí Tuệ vẫn tiếp tục “biệt tích.” Lời đồn mật vụ của chính quyền Việt Nam đã giết ông ta (e) đã trở thành sự thật.
Để kỷ niệm lần thứ 711 ngày viên tịch của Ngài Điều Ngự Giác Hoàng Trần Nhân Tông, nguời đã đánh đuổi giặc Mông Nguyên, đem lại hoà bình thịnh trị cho triều đại nhà Trân, và đồng thời cũng là một vị thiền sư khái sáng dòng Thiền Truc Lâm Yên Tử của Việt nam.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.