Hôm nay,  

Cướp Đất Chùa Dâu, Đánh Sư Ngất Xỉu, Đuổi Ra Viện

18/01/200100:00:00(Xem: 4386)

1 lính già Hà Nội đòi bỏ chữ ‘XHCN’, đổi tên Đảng CSVN ra Đảng Lao Động
HÀ NỘI (VB) - Tờ báo chui Đối Thoại lại được nhóm Nối Kết phổ biến, nội dung tố cáo Hà Nội “ức hiếp sư cướp đất Chùa Dâu, chủ mưu đánh giết sư bịt đầu mối tội tham nhũng lớn...” Toàn văn Đối Thoại như sau.
*
ĐỐI THOẠI - ĐỐI THOẠI - ĐỐI THOẠI (1 tháng 1 năm 2001
Chỉ có Đối thoại tự do mới giải quyết được những vấn đề khó khăn của đất nước. Đảng không dám đối thoại, những người tâm huyết trung thực muốn đóng góp xây dựng đành phải trôi nổi tự do trong xã hội và tiếp tục "tán phát" những ý kiến tư tưởng trong nhân dân.
*
Tập đoàn chính quyền Hà Nội ức hiếp nhà sư cướp đất Chùa Dâu .
Chủ mưu đánh giết sư bịt đầu mối tội tham nhũng lớn đường Hoàng Gia Việt.
*
Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
Độc lập - Tự do - hạnh phúc
Đơn Kêu Cứu Cho Nhà Chùa
Kính gửi Bác Nguyễn
Thưa tôi là Phan Khánh Toàn, 50 tuổi, hiện ở 235 (cũ), 561 (mới) tổ 49 phường Vĩnh Tuy, quận Hai Bà, Hà Nội . Viết đơn kêu cứu khẩn cấp cho sư thầy Thích Đàm Nghiêm (Chùa Dâu Nghĩa Đô).
Thưa Bác,
Kể từ hôm 1/9/2000 tôi biết sự việc nhà sư Thích Đàm Nghiêm đang bị chính quyền giam hãm trong hang cùng Chùa Dâu, có lẽ bè lũ sai nha vô lại túc trực ngày đêm trong Chùa Dâu quản thúc nhà sư có nguy cơ hại đến tính mạng nhà sư . Tôi vội vàng có đơn thư gửi tới Bác Đại tướng Võ Nguyên Giáp kêu cứu cho nhà sư. Không ngờ rằng: Khi đã có ý kiến Bác Giáp chỉ thị xuống rồi chính quyền còn ngang nhiên đàn áp khủng bố sự trắng trợn hơn, cố tình bịt đầu mối tội tham nhũng lớn ở đường mở rộng Hoàng Quốc Việt này .
Trận đàn áp khủng bố sư gần đây nhất là 10 giờ trưa 1/10 âm lịch có quy mô tổ chức.
7 giờ sáng cắt mọi đường dây liên lạc giữa nhà chùa với phật tử lương thiện. Cắt hệ thống điện thoại của chùa. Chỉ còn lại bè lũ sai nha tay chân của chính quyền, đứng đầu nhóm là Lại Phí Hải, đảng viên kiềm giữ mọi chìa khoá chùa (cổng chùa, nhà Tam bảo, hòm Công đức, điện nước) cùng đồng bọn Hoàng Thị Tịnh, Nguyễn Thị Bảy, Nguyễn Thị Tiệp, Đỗ Thị Viên, Nguyễn Thị Minh Hương đã xúm lại hành hung sư thầy tới mức độ sư thầy bị chết ngất phải cấp cứu. Văy rồi chính quyền chưa từ bỏ âm mưu giết sư thầy bịt đầu mối nên rắp tâm theo chân nhà sư tìm cách móc nối đuổi nhà sư ra khỏi 2 bệnh viện Việt Đức và 354 hết sức độc ác dã man không còn lương tri đạo lý làm người .
Hay phải chăng" Đây là âm mưu Phá Đảng, Phá Nước, Triệt Hại Dân của vô lại Phạm Thế Duyệt cùng bè lũ chúng, nên giữa đất thủ đô Thăng Long Hà Nôi mới ngang nhiên có sự đàn áp khủng bố độc ác dã man trắng trợn như vậy .
Không lẽ" Cả bộ máy công quyền Việt Nam đều bất lực bó tay để cho Phiêu Duyệt tự do tác yêu tác quái hoành hành Phá Đảng, Phá Nước, Triệt Hại Dân vậy sao" Thưa Bác!


Không lẽ" Cả bộ máy công quyền Việt Nam không có lương tri tình người để có biện pháp nghiêm trị chính quyền địa tặc cứu sống người tu hành được sống yên ổn hành lễ nơi trụ trì hợp pháp chính đáng của nhà sư ở Chùa Dâu Nghĩa Đô vậy sao" Thưa Bác!
Chùa Dâu bao giờ được chấm dứt hẳn cảnh đàn áp khủng bố quản thúc sư thầy vô nhân đạo này " Thưa Bác!
Thay mặt sư thầy tỏ lòng thành kính biết ơn Bác.
Kính đơn
(ký tên)
K. Toàn
*
Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
Đơn Tố Cáo
V/v Đàm Hồng, Phó chủ nhiệm UB kế hoạch Tp Hà Nội cùng ê kíp Phạm Thế Duyệt tham nhũng của Nhà Nước hàng nghìn tỉ đồng.
Nay đàn áp dân để cướp đất của dân Giáp Bát.
Kính gửi Bác Nguyễn,
Thưa tôi là Phạm Khánh Toàn, 50 tuổi, hiện ở 235 (cũ), 561 (mới) tổ 49, phường Vĩnh Tuy, quận Hai Bà là con gái bà Cao Lệ Thu ở 87 phố Tám Giáp Bát, Hai Bà, Hà Nội .
Thưa Bác!
Đảng cộng sản Việt Nam đả kích
Đế quốc phong kiến với thực dân
Độc ác dã man bóc lột dân
Văn học lịch sử chỉ phê phán
Sưu cao thuế nặng phải bán con
Đế quốc phong kiến với thực dân
Ngoảnh lại mà xem cộng sản nay
Tài tình nhân đạo nhất trần ai
Ma thuật phù thuỷ giết hại dân
Hùng hổ đem quân càn sát dân
Chặt cây phá nhà cướp đất dân
Đẩy dân sống ''Màn trời chiếu đất''
Khắp trần gian sáu mốt tỉnh thành
Các quan chức mặt chơ mày chẽn
Táng tận lương tâm cướp của dân
Cướp cả của bố mẹ liệt sĩ
Dân có mười cướp cả mười một
Chẳng còn gì để dân sinh tồn
Miệng quan lớn tiếng lu loa rằng:
Dân địa chủ từ năm năm ba (LCCRĐ)
Dân lấn chiếm công thổ quốc gia
Xin hỏi " Sự hình thành xã hội
Dân có trước hay Đảng có trước"
Không có Dân, Đảng sinh tồn không"
Dân nhiều tuổi hai ba chế độ
Đều biết so sánh đâu hay dở
Đảng có nói rồng bay phượng múa
Dân không tin không nghe Đảng nói
Vì dối cuội điêu xạo đã nhiều
Nói trăm câu không biết trọng tín
Nay Quốc hội họp kỳ thứ tám
Dân xin gửi tặng mấy vần thơ
TớI tận tay từng cộng sản viên
Để suy ngẫm dân nói đúng sai"
Vì Đảng nay SIDA ngự trị
Phiêu Duyệt lộ rõ bản chất Đảng
Lộ rõ chủ trương đường lối Đảng
Đang tâm triệt hại mười một cụ
Có huyết tâm thư vạch tội Duyệt
Phút chốc phá bẩy từ nóc nhà
Của dân cùng Chùa vẽ trại phóng
Cướp rồi bắt bớ giam tù dân
Lại còn rắp tâm cướp Giáp Bát
Dân ít tuổi sống thời chủ nghĩa
Cũng thấu rõ bản chất Đảng nay
Không muốn làm chỉ muốn hưởng thụ
Tham vọng đè đầu cưỡi cổ dân
Nên bọn khủng bố đàn áp dân
Cướp của dân chia nhau hưởng thụ
Có thế, Duyệt chiếm năm biệt thự
Nguy nga lộng lẫy hơn cung vua
Phiêu kia cũng ăn của dân đút
Đàn ăng ten, nhà lồng cây cảnh
Cùng rắp tâm phá Đảng hại Dân
Khi Bác Giáp ý kiến chỉ thị
Phiêu Duyệt kia mưu ma chước quỷ
Dối cả Bác Giáp lừa đảo dân
Giở trò lập năm đoàn liên ngành
Nhưng dân vẫn mất đất mất nhà
Vẫn sống cảnh ''Màn trời chiếu đất''
Xem Phiêu Duyệt tham quyền cố vị
Đem SIDA nhơ nhớp Đảng nay
Quốc hội cũng đành làm ngơ sao "
Chịu chung cảnh Việt Nam mạt vận
Để lịch sử văn học lên án.
Kính đơn,
(ký tên)
K.Toàn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.