Hôm nay,  

Tiễn Bạn Hiền Nguyễn Lương Vỵ

18/02/202117:32:00(Xem: 6239)
blank

Du Tử Lê (1942-2019) - Nguyễn Lương Vỵ (1952-2021)
   

Nguyễn Thị Khánh Minh
   

TIỄN BẠN HIỀN NGUYỄN LƯƠNG VỴ

Anh ra đi ngày 18 tháng 2, 2021. lúc 1:38 sáng

   

Nhạc trầm âm thấm buốt xương da

Không một ai thấy ta vừa chết…*

  

Anh nói

Tui một đời chỉ học tu thơ

Tim ban sơ nuôi hoài ánh lửa 

Soi đêm đài. Điểm mặt ngu ngơ

  

Một bóng anh đi. Dặm trường con chữ

Từ hòn đất nâu. Bụi ớt quê nhà

Cánh chuồn mỏng kêu mưa. Trời cố xứ

 

Nơi khấp khểnh chân ra vào của mẹ

Chiều bên thềm. Xiên nắng quái trên vai

Hỏi, thằng Vỵ sao lâu rồi không thấy...

  

Anh hẹn

Nhất định tui phải về bên mẹ

Áo sờn vai hai bóng một vuông chiều

Như chưa từng, thưa mẹ! Biết bao nhiêu

  

Biết bao nhiêu! Trả lại đời hư ảo

Chiều mênh mông nghe sương khói mênh mông

Anh bay bổng. Con lần theo nếp áo…

  

Biết bao nhiêu! Hạt sương rung đầu cỏ

Một chấm ngàn thu. Người đi kẻ ở

Vô tận xa. Ơi vô tận hẹn về

  

Buổi tàn đông trời cuồng gió nổi

Lạnh nhân gian tung bao nhịp nối

Thôi xưa sau. Quên nhớ. Bước qua cầu

  

Thẫn thờ đêm sâu. Cong dấu hỏi

Ngẩn ngơ hạt lệ. Dấu than gầy!

Ly biệt ly tan đùa nhau vậy

  

Ngàn sương dấu hỏi dấu than bay…

  

Nguyễn thị khánh minh

Santa Ana,18.2.2021

 

*Những chữ xiên là thơ Nguyễn Lương Vỵ

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có lẽ phải mất rất nhiều thời gian để cảm nhận đánh giá tài năng, tư tưởng, và ảnh hưởng của Thiền sư Nhất Hạnh, vì chưa có một người Việt Nam nào vượt khỏi tầm biên giới quốc gia, ngôn ngữ Việt ảnh hưởng sâu rộng trên thế giới như thiền sư. Với 120 tác phẩm văn chương, tư tưởng, nhiều quyển bán chạy vào hàng đầu như
Vâng, họ là những thuyển nhân tị nạn muộn màng, nhưng không tuyệt vọng, bởi vì vẫn có những tấm lòng nhân ái trên cuộc đời này. Gia đình của bà Trần Thị Lụa gồm 7 người, vượt biển bằng thuyền 2 lần, đã vừa đặt chân đến bến bờ tự do, và được tổ chức VOICE Canada bảo trợ. Phi cơ chở bà cùng chồng là ông Nguyễn Long và 3 người con, 2 người cháu, đã đáp xuống phi trường quốc tế Toronto vào lúc 10 giờ tối, ngày Thứ Năm, 20 tháng Giêng, 2022, trong cơn gió lạnh thấu xương, nhưng được ôm ấp bởi những vòng tay yêu thương của người đồng hương tại quốc gia “đất lạnh, tình nồng” này.
- Biden suy tính gửi 50,000 lính Mỹ tới Đông Âu trong khi 100,000 lính Nga đã tới áp sát biên giới Ukraine - 33 tỉnh, thành là vùng xanh. SG ba tuần liên tiếp là vùng xanh. SG đã có 88 ca nhiễm biến thể Omicron. SG kêu gọi người dân tiêm mũi 3. SG hướng tới mục tiêu đón 3,5 triệu lượt khách quốc tế. Nghe tin bỏ cách ly, nhiều người chọn đi máy bay về quê đón tết. Dân đổ về quê ăn Tết, Bến xe miền Đông nhộn nhịp trở lại. Ngày 8/2, học sinh từ lớp 7 - 12 ở Hà Nội sẽ trở lại trường học. Lều cách ly cho người về quê ăn Tết ở địa phương Thanh Hóa. Cận Tết bất động sản hút mạnh dòng kiều hối. Quảng Ngãi: Công nhân bị nợ lương cả trăm triệu suốt nhiều năm. GS Ngô Bảo Châu: không hề lấy tên tiếng Trung Hoa, không hề gia nhập viện Toán TQ. - tiên đoán Nga có thể tấn công sớm, Mỹ di tản nhân viên ngoại giao và công dân Mỹ ra khỏi Ukraine
Cuối năm, đọc thơ xuân của người xưa, chợt bắt gặp mấy câu tâm đắc. Đuổi trâu bùn chạy dài, lôi cọp đá về xích lại (1). Hình ảnh này có vẻ ứng hợp với năm Sửu năm Dần nào đó hơn bảy trăm năm trước, thời của Tuệ Trung Thượng Sĩ (1230 – 1291). Chẳng phải xua đuổi hay xiềng xích gì loài thú, mà chỉ muốn nói cái tâm đã được thuần hóa, và mê vọng đã được giải trừ.
Sau những năm tháng an dưỡng tại Tổ đình Từ Hiếu, vào lúc 00:00 ngày 22 tháng 01 năm 2022 (nhằm ngày 20 tháng Chạp năm Tân Sửu), Thiền sư pháp hiệu trước Nhất sau Hạnh, Niên Trưởng Trú trì Tổ đình Từ Hiếu đã thâu thần thị tịch tại Tổ đình, nơi Người đã xuất gia cách đây tám mươi năm.
Westminster (Thanh Huy) - - Tổng Hội Phát Triển Võ Thuật Thế Giới (THPTVTTG) đã long trọng tổ chức dạ tiệc tất niên kỷ niệm 30 năm thành lập, đây cũng là lần đầu tiên họp mặt đông đủ sau mùa đại dịch Covid-19. Buổi dạ tiệc đã diễn ra vào lúc 7 giờ tối thứ Sáu ngày 17 tháng 1 năm 2022 tại nhà hàng Paracel Seafood Restaurant, thành phố Westminster với sự tham dự rất đông quan khách, quý vị dân cử, đại diện dân cử, quý vị chưởng môn các môn phái võ thuật, quý vị võ sư đến từ Anh Quốc, các Tiểu Bang Hoa Kỳ, các võ đường, các cơ sở bảo trợ, các vị mạnh thường quân, thân hữu và một số các cơ quan truyền thông.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.