Hôm nay,  

Một Thời Đã Sống, Một Đời Không Quên

15/11/202116:49:00(Xem: 8603)
blank

Một thời đã sống, Một đời không quên
 

Nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Phúc
 

Một buổi nói chuyện rất là thích thú và ấm cúng, vừa từ người đối thoại gồm khách mời và chủ nhà, vừa từ đề tài tự nhiên trong câu hỏi và trả lời để dẫn đến giới thiệu một vài ca khúc chọn lọc lẫn lịch sử của nó với đôi lời về tác giả của bài hát.
 
Một chương trình, một buổi trình diễn nằm dưới lớp áo của một buổi nói chuyện và xoay quanh những kỷ niệm gần gũi chân thật, đã kéo thế giới nghệ thuật của các nghệ sĩ ngày xa xưa về với hiện tại và đã cho thấy họ rất đơn giản, không ồn ào từ người hát cho tới người chơi nhạc và viết nhạc.
 
Viết đến đây, tôi mới chợt nghĩ đến một từ ngữ để gọi chung những cảm nghĩ và nhận xét của mình khi xem và nghe hết buổi nói chuyện này, nó hoàn toàn không giống như những sinh hoạt văn nghệ khác mặc dù tất cả đều là nghệ thuật.
 
Đó có phải là định nghĩa của nhạc thính phòng không? Một định nghĩa của thế giới âm nhạc của một sinh hoạt nghệ thuật chỉ hợp với một số điều kiện giới hạn về không gian và thời gian, về âm hưởng và khán giả, về trình diễn và nội dung.
 
Sự chọn lọc này không phải là luật lệ giới hạn tự đặt ra của một giới làm nghệ thuật mà là những điều bình thường và một phần rất quan trọng để đi đôi và làm nền cho một buổi trình diễn loại âm nhạc đó.
 
Nó sẽ không sôi nổi ồn ào từ người trình diễn lẫn người thưởng thức mà sẽ là từ từ êm dịu nhưng lớn dần, to dần để đi xa đi xâu vào xúc cảm của người nghe và xem.


 
Đi tìm hiểu định nghĩa của chữ Thính phòng trong tự điển âm nhạc nhất là về nhạc cổ điển, nó rất đơn giản ở cái không khí giới hạn của nơi trình diễn, của người trình diễn và của nhạc cụ trình diễn nghĩa là một số ít người nghe, một vài nhạc sĩ với vài nhạc cụ như piano và violon.
 
Kết hợp định nghĩa này với nội dung của buổi trình diễn thì mọi việc cần phải được hướng dẫn và xếp lớp lang thứ tự để tránh việc làm xúc cảm của người thưởng thức bị rối bời và hoang mang lạc lõng.
Nó tựa như nội dung và bố cục của một nhạc phẩm hay ca khúc.
 
Nếu không được sắp xếp theo thứ tự thì sự hỗn loạn này không nói lên hay vẽ lên được điều muốn nói của tác giả.
Kết quả là gì? Người thưởng thức sẽ không hiểu, không nhìn thấy và không nhận được thông điệp gửi đi từ tác giả đến người nghe qua ca khúc hay có thể qua người hát truyền tải.
 
Trong âm nhạc, mọi người thường nói “ nếu mình không rung cảm thì người nghe cũng sẽ không rung cảm “
Ngược lại, khi người thưởng thức có được sự xúc động và rung cảm về một nhạc phẩm cũng như về một giọng hát trong buổi trình diễn thì buổi trình diện đó và người hát đó đã thực sự thành công vì thông điệp gửi đi đã được nhận và hiểu.

 
Cám ơn người gửi Jimmy và ca sĩ Kim Tước đã làm đẹp cuộc đời.
Mong chờ đón nhận nhiều thông điệp khác . Thank you.
 

Nguyễn Ngọc Phúc



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thẩm phán Raag Singhal của một tòa liên bang ở Florida đã quăng bỏ đơn Trump kiện phỉ báng CNN về tội phỉ báng, trong đó Trump cáo buộc rằng việc CNN sử dụng thuật ngữ "Lời nói dối lớn" (“the Big Lie”) là liên kết Trump với Hitler.
✱ LS Cựu TT Trump: Yêu cầu tòa ra lệnh hủy bỏ cáo trạng của đại bồi thẩm đoàn (Georgia) và cấm sử dụng nó hoặc nội dung của nó trong bất kỳ thủ tục tố tụng nào trong tương lai, dân sự hoặc hình sự ✱ CTV Jack Smith: Các bị cáo đã bỏ qua thông tin quan trọng về việc Công Tố Đặc biệt cung cấp tài liệu chứng cứ, bao gồm các biện pháp Công Tố Đặc biệt đã thực hiện để làm cho quá trình xem xét liên quan đến các bị cáo hiệu quả nhất có thể. ✱ Cựu BT Tư pháp Barr: Cáo trạng chống lại ông Donald Trump không phải là kết quả của một cuộc truy tố bất công của chính phủ - Vì lợi ích của đất nước, đảng của chúng ta và sự tôn trọng cơ bản đối với sự thật, đã đến lúc các thành viên của Đảng Cộng hòa nhìn nhận sự thật khó khăn về hành vi của Tổng Thống Trump và những hệ quả của nó.
Cô Liudmyla Chychuk là nhạc sĩ piano người Ukraine, một nhà giáo dục danh tiếng, và là sáng lập viên của Tổ chức “Power of Art” với mục đích giới thiệu âm nhạc, văn học, nghệ thuật và văn hóa cổ truyền của Ukraine đến công chúng Ukraine và thế giới...
Các phòng khám ‘lang băm’ hô hào có bán các liệu pháp tế bào gốc (stem cell therapies) mọc lên nhan nhản khắp mọi nơi. Trên thế giới, có hàng ngàn phòng khám, cơ sở tuyên bố có thể chữa được bách bệnh, từ bệnh tự kỷ cho đến bại não. Những nơi có nhiều ‘phòng khám trị liệu tế bào gốc’ nhất là ở Hoa Kỳ, Mexico, Ấn Độ và Trung Quốc. Rất nhiều người đang đi khắp mọi nơi để tiếp cận những phương pháp điều trị này, dẫn đến một hiện tượng được gọi là du lịch tế bào gốc (stem cell tourism).
Từ ô nhiễm, biến đổi khí hậu, cho đến sự biến mất của một số loài, những tác động của con người đã hằn sâu lên Trái Đất từ giữa thế kỷ 20, đến nỗi một nhóm các khoa học gia cho biết Trái Đất đã bước vào kỷ nguyên địa chất mới từ thuở đó
Vào sáng Thứ Bảy 22/07/2023, tại Trung Tâm Thực Hành Chánh Niệm Nam California (MPC- 12221 Brookhurst Street Ste. 240 Garden Grove, trên lầu Tommy Mai Financial) đã có buổi nói chuyện của Bác Sĩ Tâm Lý Đông Xuyến với chủ đề “Chia Sẻ Với Phụ Huynh Có Con Em Tuổi Teen Gặp Khó Khăn Về Tâm Lý”. Buổi chia sẻ thu hút hơn 50 người tham dự; nhiều người trong số này có con em đang ở độ tuổi teen.
Cộng Hòa kinh hoàng: giới trẻ nghiêng về Dân Chủ. Một nhà thăm dò ý kiến tại Đại học Harvard đã chỉ ra cảm giác bấp bênh dai dẳng trong cuộc sống của các cử tri trẻ tuổi là lý do chính đằng sau dữ liệu mới cho thấy người Mỹ ở độ tuổi 18-29 có quan điểm cấp tiến nhiều hơn so với những người trẻ tuổi thậm chí 5 năm trước.
Tờ Times UK đưa tin rằng sự biến mất của Tần xảy ra giữa lúc có tin đồn ngoại tình với Fu Xiaotian (傅晓田 - Phó Hiểu Điền) – một phóng viên và nhân vật truyền hình được đào tạo tại Đại học Cambridge (Anh quốc). Cô sinh ngày 12 tháng 6 năm 1983 (năm nay 40 tuổi). Fu có một cậu con trai mà cô ấy gọi là "Er-Kin", sinh năm 2022. Có nghĩa là, cô sinh con năm cô 39 tuổi, trong thời gian Tần đang còn làm đại sứ TQ tại Hoa Kỳ. Tình báo Hoa Lục có thể suy luận rằng dan díu ngoại tình giữa Tần và cô Fu, khi xảy ra tại các khách sạn Hoa Kỳ, có thể đã bị gián điệp Mỹ thu băng, thu hình.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.