Hôm nay,  

Soi Gương

01/07/202311:20:00(Xem: 4710)

Soi gương không phải để xem mặt mũi hôm nay có đẹp hơn mặt mũi hôm qua, mà soi là soi cái diện mạo đạo đức, kiến thức, kinh nghiệm sống ở đời của chính mình. Hôm nay có tốt đẹp, thiện mỹ hơn ngày qua hay không.

Soi gương để tự sửa mình. Biết tự sửa mình thì mới có thể làm gương soi cho kẻ khác [1].

Cha mẹ và anh chị lớn cần soi gương để làm gương soi cho con em.

Người đi trước cần tự soi gương trước khi khuyên bảo, dạy dỗ người đi sau.

Người trí thức thời xưa, lấy việc đọc sách, trau dồi kiến thức làm nền tảng cho sự hiểu biết và cách ứng xử với đời. Một ngày không đọc, không học, soi gương thấy mình xấu tệ, nói năng chẳng ra chi [2].

Người học đạo, hành đạo lại càng cần phải miên mật soi gương, nội quán trong từng giờ phút, hay ngay cả trong từng hơi thở, từng sát-na. Bởi vì, vô thường, già, chết, không hẹn cùng ai; sớm còn, tối mất, chỉ trong vòng một sát-na là đã qua đời khác [3].

Soi gương thấy mình là mình. Thấy mình, một thiếu niên, một thanh niên, một người trung niên hay lão niên.

Thiếu niên da căng mặt trắng, mắt ngây thơ vui nhìn cuộc đời; thanh niên mạnh mẽ sung sức, hăng say đạp đổ, khai phá, tìm kiếm những con đường tiến về phía trước; trung niên đội đá vá trời, đâm đầu vào cửa tử để tìm nẻo sinh, thấy mình như cứu tinh của cả một dân tộc triền miên thống khổ; lão niên da mồi tóc trắng, dừng lại những thị-phi thế sự, ôn chuyện xưa cười nhẹ một thời phiêu lưu, nông nổi.

Soi gương, vẫn thấy mình là mình, nhưng thực sự bóng kia, hình này rất khác, dường như không phải mình. Năm trước, năm sau, hình hài đã đổi. Tình cảm, ý chí cũng đã đổi thay hoặc giảm đi cường độ. Có một cái tôi nào đó liên tục tồn tại trong sự biến dịch của không gian và thời gian, nên từ thiếu niên đến lão niên, vẫn được nhận dạng là một kẻ ấy, tên ấy. Cái tôi có đó, nhưng kỳ thực là không thực có. Một hiện hữu được xác lập bởi nhiều yếu tố nhân duyên, mà mỗi nhân/duyên đều không có bản chất cố định. Một hiện hữu không có tự tánh. Một hiện hữu như ảo ảnh, ảo tượng, ảo mộng. Chỉ là vay mượn một tên gọi để mặc định có một cái tôi nhất quán, thường tại. Tên thì vay mượn, hình thể và tâm ý thì bất định vô thường, cái tôi ấy chẳng phải là tôi [4]. Cái tôi ấy là không, là giả (danh), là trung (đạo) [5].

Soi vào trong. Soi nơi ý căn, soi nơi những ảnh tượng nhảy múa lung linh. Soi nơi những bóng sắc chập chờn ảnh hiện theo từng ý niệm. Soi đến chỗ nhỏ nhiệm tận cùng cực vi của không gian. Soi đến chỗ tận cùng sát-na không thể chia chẻ của thời gian.

Nơi ấy, chẳng gì chân, chẳng gì vọng, chẳng gì thiện, chẳng gì ác. Chỉ là sự trình hiện hiển nhiên, trong suốt của bản tâm.

Nơi ấy không có quá khứ, hiện tại, vị lai. Không có thiếu niên, trung niên, lão niên. Không có sắc, thọ, tưởng, hành, thức. Không có sinh, già, bệnh, chết. Không có Không. Không có Giả. Không có Trung. Không có tam đế, tứ đế. Không có năng quán, sở quán. Như như bất động. Maha Prajna Paramita! [6]


___________________

(1) “Nếu muốn khuyên người khác nên làm như mình, trước hãy sửa mình rồi sau sửa người. Tự sửa mình vốn là điều khó nhất.” (Kinh Pháp Cú, phẩm Tự Ngã, câu 159).
(2) Nguyên văn câu này của Hoàng Đình Kiên (1045 – 1105) thời Bắc Tống: "Sĩ đại phu tam nhật bất độc thư, đối kính giáo diện mục khả tắng, hướng nhân diệc ngữ ngôn vô vị" – Nghĩa là, bậc sĩ phu mà ba ngày không đọc sách thì soi gương thấy mặt mũi đáng ghét, nói chuyện lời lẽ nhạt nhẽo. (Theo Thivien.net)


(3) “Vô thường lão bệnh, bất dữ nhân kỳ. Triêu tồn tịch vong, sát-na dị thế” (Cảnh Sách Văn của Thiền sư Qui Sơn).
(4) Tam quán: Không, Giả, Trung, theo Từ Điển Phật Học Online: “Chỉ cho Tam đế tam quán do tông Thiên Thai lập ra. Lý thể của các pháp xưa nay vốn vắng lặng; gọi là Không; các pháp do nhân duyên sinh, gọi là Giả; lý thể tuyệt đối, chẳng phải không chẳng phải giả, gọi là Trung.... Không để phá tất cả pháp, Giả để lập tất cả pháp, Trung để đạt lý vi diệu của tất cả pháp.” Tông Thiên Thai do Đại sư Trí Khải (538-597) lập. Ba chân lý (tam đế) này dựa nơi bài kệ tụng thứ 18, phẩm 24 của Trung Quán Luận mà lập cước, do vậy Đại sư Trí Khải đã vọng bái Bồ-tát Long Thọ làm Sơ tổ. Bài kệ tụng như sau:
“Nhân duyên sở sanh pháp,
Ngã thuyết tức thị Không
Diệc danh vi Giả danh
Diệc thị Trung đạo nghĩa.”
(Pháp do nhân duyên sanh
Ta nói tức là Không
Cũng gọi là Giả danh,
Cũng là nghĩa Trung đạo.”
(5) Nguyên đoạn này diễn ý từ Ma-ha Bát-nhã Ba-la-mật-đa Tâm Kinh (Maha Prajna Paramita Heart Sutra).

biachanhphap140
Hình bìa của Shogun (Pixabay.com)


CHÁNH PHÁP Số 140, tháng 07.2023

NỘI DUNG SỐ NÀY:

THƯ TÒA SOẠN, trang 2

TIN TỨC PHẬT GIÁO THẾ GIỚI (Diệu Âm lược dịch), trang 3

ĐÃ HƠN BỐN MƯƠI NĂM (thơ ĐNT Tín Nghĩa), trang 6

NHỮNG YẾU ĐIỂM CỦA TƯ TƯỞNG DUY THỨC, t.t. (HT. Thích Thắng Hoan), trang 7

CÁI CHUM ĐẤT (Nguyên Siêu), trang 10

KÍNH CHUÔNG NHƯ PHẬT (Thiền Tông Cố Sự), trang 11

CHUNG TRÀ, DUYÊN TRẦN, NGUYỆN… (thơ Minh Đạo), trang 12

MÙA AN CƯ - NGUỒN GỐC NGHI THỨC CÚNG QUÁ ĐƯỜNG… (Thích Tâm Nhãn), trang 13

NGẬM LỆ, EM CÓ VỀ (thơ Thương Tử Tâm), trang 15

NGƯỜI XIÊN CÁ, CÁ MÓC NGƯỜI (Quả Khanh – Thích Nữ Hạnh Đoan dịch), trang 16

NGUYỆN… ĐẠI (thơ TN Hạnh Đoan), trang 17

THƠ HAIKU HOÀNG LONG, trang 18

CHUYỆN NGÀY XƯA (Thích Như Điển), trang 19

THIỀN VƯỜN (thơ Trần Hoàng Vy), trang 22

HOÀNG TỬ ANURUDDHA VÀ ‘CHIẾC BÁNH KHÔNG CÓ’ (Huệ Trân), trang 23

TỨ CÚ LỤC BÁT ‘HƠI THỞ’ (thơ TK Vĩnh Hữu), trang 24

THIỀN SƯ HẢI BÌNH BẢO TẠNG… (Thích Thánh Minh), trang 25

THÔNG BÁO V/V LƯU HÀNH VÀ CUNG THỈNH ĐẠI TẠNG KINH VIỆT NAM (HT Thích Nguyên Siêu), trang 28

LẤY TỪ BI THẮNG HẬN THÙ (Phật Pháp Thứ Năm – GĐPTVN), trang 30

HỌC THUYẾT ‘THƯỜNG, LẠC, NGÃ, TỊNH’ (TN Hằng Như), trang 31

CÕI VÔ THƯỜNG (thơ Nhật Quang), trang 33

LƯỢM ĐƯỢC TIỀN (thơ TM Ngô Tằng Giao), trang 34

THÔNG BÁO SỐ 3 - Khóa Tu Học Phật Pháp Bắc Mỹ lần thứ 10 (HT Thích Tuệ Uy), trang 37

THƯ NGỎ VỀ KỶ YẾU KHÓA TU HỌC PHẬT PHÁP BẮC MỸ, trang 39

NGÀY GẶP PHỤ VƯƠNG (Truyện cổ Phật giáo) trang 41

THỰC PHẨM VÀ HẠT PHÓNG XẠ (Bs. Nguyễn Ý Đức), trang 42

ĐÂU LÀ TẬN CÙNG CỦA CÔ ĐƠN? (Huỳnh Kim Quang), trang 44

NẤU CHAY: XÀ LÁCH NẤM & RAU DỀN LÁ NHỎ (Hồng Hương), trang 48

TRUYỆN CỰC NGẮN (Steven N), trang 49

AN LẠC TRONG TÂM (An Tường Anh), trang 51

SỤP ĐỔ, VẪN BA NGÔI… (thơ Diệu Viên) trang 52

NHẢY TÀU (Tiểu Lục Thần Phong), trang 53

MÂY BAY (thơ Quy Hồng), trang 54

ĐẠI LỄ PHẬT ĐẢN PL. 2567 – CHÙA BÁT NHÃ (Thanh Huy), trang 55

MƯA QUA MIỀN KÝ ỨC, MÙA HÈ GÕ CỬA (thơ Tôn Nữ Mỹ Hạnh), trang 58

THE STORY OF BHIKKHU KOKALIKA (Daw Tin), trang 59

MƯA TRÊN SỎI ĐÁ (thơ Hoàng Thục Uyên), trang 60

CỞI TRÓI tập 1 – chương 4, t.t. (truyện dài Vĩnh Hảo), trang 61

VĂN MINH RẠP CHIẾU BÓNG (Mã Nhược Mai), trang 64

NỢ ĐÒI, OÁN BÁO ĐỨNG HÀNG ĐẦU (TL Đào Mạnh Xuân), trang 65

ĐƯỜNG THẾ NHÂN MUÔN THUỞ (thơ Thanh Nguyễn), trang 66


https://www.chanhphap.us/CHANH%20PHAP%20BO%20MOI/Muc%20luc%202023/CP%20so%20140%20(07.23).htm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thỏa thuận trị giá 44 tỷ đô la của Elon Musk để mua lại Twitter đã kết thúc vào đêm thứ Năm. Để khởi động mọi thứ, Musk đã sa thải một số giám đốc điều hành hàng đầu của mạng xã hội này. Theo các nguồn tin, Tổng quản trị Parag Agrawal, Giám đốc tài chính Ned Segal, và Vijaya Gadde, người đứng đầu chính sách pháp lý, sự tin cậy và an toàn đã bị sa thải, trong khi Sean Edgett, cố vấn tổng quát, cũng bị "đẩy ra ngoài".
Bên ngoài hangar dã chiến bằng vải bạt của chúng tôi bị hư hại bởi máy bay tự sát không người lái. Sát bên kia bức tường bê tông khoảng hơn 100 feet là văn phòng chúng tôi. Là một người chán ngán chiến tranh, tôi vừa mới trở về từ vùng Trung Đông khói lửa không bao lâu. Chiến tranh Nga-Ukraine là đề tài mà tôi không bao giờ muốn coi hoặc muốn đọc, nhưng sáng nay, vừa bật TV lên, trên màn hình TV, cuộc chiến Nga-Ukraine vẫn luôn là đề tài nóng bỏng và kéo dài đã gần 8 tháng. Tôi thấy quân đội Nga xài máy bay không người lái tự sát, suicide drones/ kamikaze drones, tấn công vào thủ đô Kyiv gây cảnh màn trời chiếu đất, chết chóc, kinh hoàng cho thường dân. Đối với tôi, loại máy bay tự sát này không lạ lùng gì, đám dân quân Iraq thân Iran đã tấn công vào căn cứ chúng tôi năm ngoái, khi đang làm việc ở Iraq. Vì công việc, tôi thường xuyên đến vùng chiến sự, tôi hiểu nỗi đau của người dân và không bao giờ cổ súy cho chiến tranh.
Thẩm phán Tòa Tối cao Elena Kagan hôm thứ Tư đã tạm thời chặn trát đòi của Ủy ban Hạ viện Điều tra Bạo loạn 6/1 để đọc hồ sơ điện thoại của Chủ tịch Đảng Cộng hòa Arizona, Kelli Ward. Thẩm phán Tối cao Kagan được xem là có khuynh hướng cấp tiến, hiện là người thay mặt Tòa Tối cao xử lý các đơn kiện khẩn cấp bắt nguồn từ Arizona.
Một học sinh Hồi giáo ở New Jersey đang kiện một học khu và một giáo viên, nói rằng cậu đã bị "đau đớn và nhục nhã" hồi năm ngoái tại trường trung học Ridgefield High School khi cậu xin giáo viên cho thêm thời gian để nộp bài tập và rồi nghe giáo viên nói lớn cho cả lớp nghe rõ, "Chúng tôi không thương lượng với những kẻ khủng bố." Cả lớp đều cười lớn, và rồi im bặt vì thấy kinh hoàng.
Gần một nửa số học sinh tại một trường trung học Virginia bị bệnh trong hiện tượng mà trường gọi là "bùng phát dịch bệnh". Không rõ bệnh dịch này là gì, nhưng trong một lá thư gửi cho các gia đình, hiệu trưởng Trường Trung học Stafford High School cho biết các học sinh và viên chức trong trường bị ảnh hưởng đang trải qua các triệu chứng "giống như cúm" và "đau bụng".
Cựu Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump đã ám chỉ vào đêm thứ Bảy rằng ông sẽ tái tranh cử chức vụ Tổng thống năm 2024. Trong một cuộc biểu tình ở Robstown, Texas, Trump lập luận rằng cuộc bầu cử năm 2020 là "gian lận và bị đánh cắp. Và bây giờ, để làm cho đất nước của chúng ta thành công, an toàn và vinh quang trở lại, tôi có thể sẽ phải làm [tranh cử trở] lại", ông đã nhận xét. Tuy nhiên, Trump tập trung vào bầu cử giữa kỳ ngày 8 tháng 11/2022, nói rằng Cộng hòa "phải giành được một chiến thắng lịch sử."
Trí nhớ là cái gì rất là mơ hồ, không nhìn thấy được, không trực diện được để chúng ta có thể truy vấn, nhưng vẫn là cái gì rất có thực, mà chúng ta không quay lưng được. Đôi khi ký ức, một số kỷ niệm nào đó, vài sợi tóc thời thơ dại, hay đôi mắt của nhiều thập niên trước, hay cái nắm tay thời mới lớn, hay mùi hương đất bay thoang thoảng trở lại… vẫn có thể làm chúng ta bâng khuâng, mất ngủ. Cho dù đã cách xa nhiều thập niên, và cho dù đã cách biệt nhiều ngàn dặm, bên kia bờ đại dương. Với sức mạnh như thế, hai tác phẩm của nhà thơ Phạm Cao Hoàng --- Đất Còn Thơm Mãi Mùi Hương (ĐCTMMH), và Mơ Cùng Tôi Giấc Mơ Đà Lạt (MCTGMĐL) --- đã gợi nhiều nỗi nhớ trong tôi. Nơi đây, Phạm Cao Hoàng đã trải ra trên trang giấy những sương khói Đà Lạt, Phú Yên, Bình Thuận…
Đảng Cộng sản Trung Quốc hôm thứ Bảy đã bỏ phiếu thông qua những thay đổi Hiến pháp và tái khẳng định địa vị lãnh đạo cốt tủy của Chủ tịch Tập Cận Bình và vai trò chỉ đạo của ông trong đảng. Các sửa đổi, được gọi là "Two Safeguards" ("Hai biện pháp bảo vệ") và "Two Establishes" ("Hai cơ sở") là kết quả của Đại hội toàn quốc lần thứ 20 của ĐCSTQ do Tập khai mạc từ Chủ nhật tuần trước.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.