Hôm nay,  

Vết Hạc

27/11/202309:42:00(Xem: 2379)
hinh-cua-hoa-thuong-thich-tue-sy

Tôi đang ngon giấc, chợt nhiên đầu đau như búa bổ, đau như thể dây sắt niền siết vậy, khí huyết trong người nhộn nhạo chịu không nổi phải dậy lấy tylenol để uống thì hay tin thầy đã tịch, lúc ấy là bốn giờ sáng bên này tức bốn giờ chiều bên kia.
    Thầy tịch rồi, xác thân trả lại cho tứ đại riêng tinh anh thì sống mãi với tứ chứng và nước non này. Khi sống thầy trụ Thị Ngạn am, giờ thì Thị Ngạn hay bỉ ngạn cũng là một “phương trởi mộng”, “một cung trời hội”... Chữ nghĩa thế gian tán tụng thế nào cũng không làm sao nói hết được công hạnh của thầy, giờ đây tứ chúng bơ vơ như đàn con thơ. Thầy đi rồi khúc dương cầm thôi thánh thót, thiền thất vắng bóng Người, nước non này tiễn bậc hiền sĩ quẩy gót về tây…
    Dẫu biết vô thường là thế nhưng khi hay tin thầy tịch vẫn không sao kềm được giọt lệ tràn. Tấm thân gầy gò đã chiến đấu với bệnh tật bao nhiêu năm nay, giờ thì thầy yên nghỉ rồi nhưng tôi tin chắc thầy không rời tứ chúng, không bỏ nước non này! Di sản của thầy còn đó, tư tưởng của thầy còn đây, hình bóng thầy mãi mãi trong tâm tưởng chúng con.

Thầy đã về “Một phương trời mộng”

Bóng thầy lồng lộng tựa hư không

Chí bình sinh trùng hưng dòng Phật Việt
Chèo chống con thuyền giáo hội qua bão dông

Dịch kinh dạy chúng

Chấn tác thiền môn

Bóng hạc gầy trên trường sơn

Khúc dương cầm văng vẳng ba ngàn thế giới

“Thiên lý độc hành”

Tám vạn bốn ngàn ai tri kỷ?

Ngục thất ngồi gõ ngón tay trên mảng tường rêu
Thị Ngạn am đêm đêm lặng lẽ chong đèn

Ngày gầy hao nắng quái

Đôi mắt nào thấu ba ngàn thế giới

Hồn mênh mông đọng lại một câu thơ

Đêm chưa tàn ngày mới chưa lên

Quốc vận này lắm độ chênh vênh

Cơ nghiệp Như Lai còn đó

Tứ chúng còn đây
Bậc long tượng lòng tràn đầy từ bi

Vị sư vương dõng mãnh vô úy

Thạch trụ thiền lâm giữ giòng đời loạn động

Mây nước mười phương
Bóng ngã trường sơn
Sao rơi nguyệt lặn
Vết hạc từ đây vĩnh viễn trên ngàn

 

– Đồng Thiện

(Atlanta, 11/24/23)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi nói anh đặc biệt vì ngoài đời anh nho nhã, khiêm nhượng, đối với ai cũng hết lòng thân thiết, giúp đỡ chân tình nếu có dịp. Trong sách vở anh viết cả chục cuốn sách về đạo Phật mà quyển nào quyển nấy cũng hình thành do sự tham khảo nhiều nguồn sách
Thứ Trưởng Bộ Cựu Chiến Binh James Byrne đã bị sa thải trong khi có những cuộc tranh cãi về cách Bộ này điều tra và giải quyết các cáo buộc tấn công tình dục do một viên chức Hạ Viện Mỹ đưa ra trong khi viếng thăm một cơ sở Bộ Cựu Chiến Binh.
Bạn tưởng rằng bạn là triệu triệu phú và là người nổi tiếng trong giới thượng lưu Hoa Kỳ, bạn sẽ được dân Mỹ trắng dưới thời TT Trump quên rằng bạn là d6n da vàng? Không, không hề như thế, bạn không chạy trốn được lòng kỳ thị của họ.
Cô Nguyen, 21 tuổi, mất tích hơn một tuần sau khi lần cuối được nhìn thấy rời khu nhà Guinan Residence Hall hôm 22/1/2020. Cảnh sát không tiết lộ nơi tìm ra và cách nào tìm ra cô Nguyen.
gần 1.000 công nhân khác đình công để yêu cầu công ty nhận 10 công nhân kia trở lại. Lý do sa thải được công ty giải thích là không chịu làm tăng ca, nhưng 10 công nhân kia nói rằng những ngày cận Tết cần về quê, nên từ chối làm tăng ca.
Ba cô, tuổi 16 và 17, cướp xe một người tại thị trấn Spokane hôm 24/1/2020 và lái xe này tới Seattle, theo lời cảnh sát tại Bellevue.
Ken Nguyen nói rằng anh xin lỗi nếu đã có ai bị xem là xúc phạm. Đó là lời giải thích và xin lỗi lần đầu kể từ khi anh dán thông báo rằng tiệm sẽ không nhận làm móng cho các khách hàng nặng ơn 200 pounds (90.7 kilogram).
Sam Nhat Do, 42 tuổi, cư ngụ ở Alhambra, là nghi can giết anh ruột và chị dâu trước mặt đứa con gái 4 tuổi của hai nạn nhân tại một căn chung cư ở Alhambra hôm Thứ Sáu ngày 24/1/2020.
Nhà văn Hồ Trường An đã từ trần hôm mùng 3 Tết tại Troyes, Pháp quốc, theo tin từ nhà văn Nguyễn Vy Khanh được tin từ gia đình người ra đi. Được biết, Hồ Trường An là em của nhà văn Nguyễn Thị Thụy Vũ.
bằng chứng sơ khởi cho thấy bệnh này lây từ người này sang người khác. Chúng tôi khuyên các bạn nên dùng mặt nạ che mũi N95 và quần áo bảo vệ cá nhân. Nên rửa tay nhiều lần trong ngày


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.