Thơ: Mai

29/04/200500:00:00(Xem: 7574)
Mai đi qua núi mai xuôi biển
Mai thắp sao trời mộng súng gươm
Mai có thành cây khô gỗ mục
Hay đồi cát trắng hay rừng sương
Mai bỏ về ngang thành Lệ Mỹ
Uống khô dòng suối Pơleikrong
Em con gái Chúa làng Trung Nghĩa
Đang đứng quay đầu chẳng hỏi han
Mai ôm đầu mộ dăm thằng chết
Hát lại bài ca hận chiến trường
Lúc điên muốn bắn dăm ba phát
Cho đã tay cò lãng việc quân
Mai nhớ điên cuồng căn cứ sáu
Thằng Mai một sớm bỗng không đầu
Mai lên đỉnh núi ngàn linh một
Còn nhớ thây ai ngập chiến hào..

Lâm Hảo Dũng
(Ngày Đi Thương Sợi Khói Bên Nhà)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Em giữ cho tôi hồn tuổi trẻ Rất thơ và rất Việt Nam ta
Cảnh trí đôi khi đổi được lòng Và tôi một gã ở phương đông
Hà nội 2h sáng. Nếu như trong phố cổ, sự yên tĩnh bao
Như con khỉ nhớ rừng ngồi bó gối Mắt u hoài theo dõi đám mây trôi
Pháp thân như trúc biếc Bát Nhã như hoa vàng
Nếu mai tôi chết ở đây Cái thân chắc lạnh hồn bay giữa trời
Đạo-sỹ lên núi, mùa thu Cửa động,
Sen vươn tay đón nắng vàng Mây thị-giả rất nhẹ nhàng bay lên
Từ hôm rã ngũ rời Long Khánh , treo mảnh tàn y lạnh với rừng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.