Thơ: Mai

29/04/200500:00:00(Xem: 7528)
Mai đi qua núi mai xuôi biển
Mai thắp sao trời mộng súng gươm
Mai có thành cây khô gỗ mục
Hay đồi cát trắng hay rừng sương
Mai bỏ về ngang thành Lệ Mỹ
Uống khô dòng suối Pơleikrong
Em con gái Chúa làng Trung Nghĩa
Đang đứng quay đầu chẳng hỏi han
Mai ôm đầu mộ dăm thằng chết
Hát lại bài ca hận chiến trường
Lúc điên muốn bắn dăm ba phát
Cho đã tay cò lãng việc quân
Mai nhớ điên cuồng căn cứ sáu
Thằng Mai một sớm bỗng không đầu
Mai lên đỉnh núi ngàn linh một
Còn nhớ thây ai ngập chiến hào..

Lâm Hảo Dũng
(Ngày Đi Thương Sợi Khói Bên Nhà)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hỏi tôi ngày ở Tam Quan Có ăn mè xửng em làm hay chưa"
Con cũng muốn về thăm lại má Thăm dòng sông Hậu nắng lưa thưa
Về đây con nước sông đầy Sóng xô mấy ngọn buồn lây mạn đò
Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ Có phải tôi viết đâu " Một nửạ
Ai có về ngang vùng Bốn xưa Xuống phà qúa bộ đến Cần Thơ
Tôi ngồi hít thở hơi ra hơi vô hơi dài hơi ngắn, xin cho đất trời
Tôi nhơ ùmùa xuân ấy Biển Hồ Khí trời tôi thở khí trời thơ
chuyện đời như giọt nước sông biển lại thành mây
Sáng nay về tới rừng Banhet Còn nhớ đồi cao dốc tử thần
Khi bỏ Đèo Nhông về với núi Ta làm mây ở cuối trời xa
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.