Thơ: Đốn Củi, Gánh Nước

26/06/200500:00:00(Xem: 8787)
Ai trèo đèo lội suối,
Mà tôi đà mỏi gối "
Ai bưng bát cơm đầy,
Mà dạ tôi quặn đói "

Ai hát bản tình ca,
Mà tôi ngâm chiêu mộ "
Ai nở đóa quỳnh hoa,
Mà tôi tàn nụ úa "

Người thỉnh đại hồng chung
Tôi theo hòa nhịp mõ
Người thiền tọa chiều hôm,
Tôi kinh hành ngoài ngõ

Người đốt đỉnh trầm hương
Cho tôi quỳ trước điện
Người chắp tay, cúi đầu
Cho tôi dâng lời nguyện

Tôi nay nguyện đốn củi
Tôi nay nguyện gánh nước
“Thần thông tịnh diệu dụng
Vận thủy cập ban sài” (*)

Không lên Ngũ Giác Đài
Vẫn gặp được Bồ Tát
Vì Văn Thù Sư Lợi
Trong tim tôi bát ngát.

Diệu Trân
(24 tháng 6, mùa Sen 2005)

(*) Bàng Ẩn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo những dòng kinh dừa nước mọc Quê em nhà lá mái xiêu xiêu
Đêm qua không ngủ ta ngồi hát Bên cốc men nồng chếnh chống say
Ngọn nến này con thắp cho cha Ba mươi năm xiêu lạc quê nhà
Anh cũng biết ngày đi là mất mát Chút tình riêng gởi lại mắt sầu em
Ra đi làm chứng cho lịch sử Ra đi làm chứng cho ngày mai
Ngày xưa ấy tôi thường đi khắp xóm Ngủ lơ mơ bên gốc ổi trâm bầu
ba mươi năm, những ngày dài biệt xứ ta đến đây với nổi sầu lê thê
xin khóc giùm cho quê hương yêu dấu ba mươi năm, vẫn tang tóc nhục hèn
Gío thổi ta đi ngàn vạn dặm Bỗng dưng hào khí dậy Qui Nhơn
Hỏi tôi ngày ở Tam Quan Có ăn mè xửng em làm hay chưa"
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.