Thơ: Hoa Vạn Thọ

30/07/200500:00:00(Xem: 13482)
Chiều qua bỏ phố đi thơ thẩn
Đốt thuốc nhìn mây- mây cứ bay
Trong cái công viên bừng sắc thắm
Cánh hoa vạn thọ gío lung lay

Đâu bóng hình tôi thuở thiếu thời
Khi vun gốc huệ lúc mai tươi
Chùm bông vạn thọ riêng dành ngoại
Mai sớm đi chùa lễ Phật đây

Tôi ngỡ khi xa vùng nhiệt đới
Hoa kia cõng ngoại trốn lên trời
Cái hương tôn kính nhưng đơn gỉan
Còn sót trong hồn dâu biển tôi

Hôm nay mang kiếp người lưu xứ
Gío thổi tôi về đất Việt xưa
Biết vườn hoa ấy còn tươi thắm"
Hay khóc điêu tàn mệnh nước đưa

Lâm Hảo Dũng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
chiến khu lạnh, chỉ còn anh nằm đó nắm xương tàn vất vưởng với cỏ cây
Tôi vẫn biết em buồn bên mái lá Hàng bụp thưa đôi búp nhú ơ hơ
Em có biết lòng anh như nắng mới Hồn bâng khuâng nhìn những lá cây vàng
Rồi mai bỏ núi về trời Dấu trong lửa đạn buồn rời quê hương
Dễ có một ngày ta trở lại Bồng Sơn xa qúa cuối trời xa
thư bạn gửi từ vùng kinh tế mới đến tay ta hơn sáu chục ngày dài
Mặt trời đã lặn từ lâu nhưng trăng chưa mọc Bầu trời thăm thẳm chỉ có những vì sao lấp lánh
Ta ngồi bên dòng sông, Nhìn đời mình trôi chảy
Lời này là lời mỗi ngày tôi đọc, mỗi ngày tôi ca, tôi hát, tôi nhẩm,
Thật tình khi tháng Tư đi qua không ai biết có nhiều điều đáng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.