Thơ: Hoa Vạn Thọ

30/07/200500:00:00(Xem: 13503)
Chiều qua bỏ phố đi thơ thẩn
Đốt thuốc nhìn mây- mây cứ bay
Trong cái công viên bừng sắc thắm
Cánh hoa vạn thọ gío lung lay

Đâu bóng hình tôi thuở thiếu thời
Khi vun gốc huệ lúc mai tươi
Chùm bông vạn thọ riêng dành ngoại
Mai sớm đi chùa lễ Phật đây

Tôi ngỡ khi xa vùng nhiệt đới
Hoa kia cõng ngoại trốn lên trời
Cái hương tôn kính nhưng đơn gỉan
Còn sót trong hồn dâu biển tôi

Hôm nay mang kiếp người lưu xứ
Gío thổi tôi về đất Việt xưa
Biết vườn hoa ấy còn tươi thắm"
Hay khóc điêu tàn mệnh nước đưa

Lâm Hảo Dũng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
sớm mai lăn cổ xuống giường với tay đụng phải vô thường bóng đêm
Đây lời Phật dạy lâu rồi: "Ta xem chức tước, thứ ngôi trên đời
tôi đã nghe chúng gọi tôi bằng những tiếng cười sang sảng, bằng những tiếng khóc oán than, từ bên kia thế giới.
Đoàn xe địch chuyển quân rầm rộ Em nằm im theo dõi bên đường
Chỉ cần năm năm thôi Hòa bình đao phủ thủ
lại một tháng tư mòn mỏi đợi ngóng về Phan Thiết trôi mênh mông
Xưa nếu biết cuộc đời là cõi tạm Thì lối về đã theo dấu chân nai
Anh về Phan Thiết ngang Xuân Lộc, còn nhớ tháng tư hận ngút trời
có lần từ Mỹ về Phan Thiết theo bạn nhậu chơi tận Phú Long
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.