Sầu ca

27/09/201617:47:00(Xem: 2547)

 

SẦU CA

 

Tôi lang bạt giữa dòng đời

Và tôi lạc giữa dòng người khổ đau

Đi mô để bước qua mau

Rời xa những cảnh khổ đau đang nhìn

Về mô khi lạc niềm tin

Đứng bơ vơ lặng ngước nhìn trời ca

Trời xanh – trời kéo rèm sao

Tôi buồn muôn trận trời nào đoái thương

Dòng đời – bể khổ, tai ương

Trành nhau nghẹn cõi vô thường phù du

Mắt hờn thực thưc, hư hư

Vài cơn gió lạ dường như hiểu lòng

Kéo đi rời bỏ phố đông

Núi cao, biển rộng – phiêu bồng mà quên

Vui nhìn, nhưng gắng tùng đêm

U sầu chồng chất nhiều thêm nỗi đời

Làm răng cánh én lạc loài

Vun sao cho được nụ cười mùa xuân

Buồn đôi mắt tắm phong trần

Ngậm cười số - nghiệp kiếp lần dở dang

Tôi ơi một kiếp đa mang

Sầu ca xót một cung đàn chiều thu

À ơi… tôi khẽ thầm ru

Nựng ngoan giấc ngủ, tâm hư loài người…

 

02-09-2016

Nguyên Hữu

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo những dòng kinh dừa nước mọc Quê em nhà lá mái xiêu xiêu
Đêm qua không ngủ ta ngồi hát Bên cốc men nồng chếnh chống say
Ngọn nến này con thắp cho cha Ba mươi năm xiêu lạc quê nhà
Anh cũng biết ngày đi là mất mát Chút tình riêng gởi lại mắt sầu em
Ra đi làm chứng cho lịch sử Ra đi làm chứng cho ngày mai
Ngày xưa ấy tôi thường đi khắp xóm Ngủ lơ mơ bên gốc ổi trâm bầu
ba mươi năm, những ngày dài biệt xứ ta đến đây với nổi sầu lê thê
xin khóc giùm cho quê hương yêu dấu ba mươi năm, vẫn tang tóc nhục hèn
Gío thổi ta đi ngàn vạn dặm Bỗng dưng hào khí dậy Qui Nhơn
Hỏi tôi ngày ở Tam Quan Có ăn mè xửng em làm hay chưa"
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.