ĐỢI NGHE

02/11/201600:01:00(Xem: 2769)

 

ĐỢI NGHE

 

Anh vẫn thường gieo điều ước đơn sơ

Bên gia đình… mà ước mơ thật khó

Ước mơ đó chỉ bóng đêm thấu tỏ

Những buổi đi làm vò võ mình anh…

 

Cái ôm nhẹ thủa ấy qua mong manh

Nó thường vỡ vụn tan tành những lúc

Tủi hổ tràn về mang theo ấm ức

Kẻ tha hương đọa cùng cực niềm riêng…

 

Cái ôm nhẹ thường làm anh đảo điên

Mỗi khi ngủ lại vẹn nguyên đến thế

Anh choàng tỉnh… mà… vỡ tan… thật tệ

Cơn cuồng phong khan lệ quặn nỗi lòng…

 

Em có còn nhớ cái ôm đó không

Anh hi vọng em nhớ - không quên nó

Để giấc mơ về anh luôn lại có

Hạnh phúc và hơi ấm chút phong phanh…

 

Cảnh tha hương rồi cũng sẽ qua nhanh

Em nhớ đợi – đợi anh về em nhé

Hỡi tình yêu – ơi gia đình nhỏ bé

Anh trở về - sẽ sớm… sớm – đợi nghe…

 

24-09-2016

Nguyên Hữu

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cảnh trí đôi khi đổi được lòng Và tôi một gã ở phương đông
Hà nội 2h sáng. Nếu như trong phố cổ, sự yên tĩnh bao
Như con khỉ nhớ rừng ngồi bó gối Mắt u hoài theo dõi đám mây trôi
Pháp thân như trúc biếc Bát Nhã như hoa vàng
Nếu mai tôi chết ở đây Cái thân chắc lạnh hồn bay giữa trời
Đạo-sỹ lên núi, mùa thu Cửa động,
Sen vươn tay đón nắng vàng Mây thị-giả rất nhẹ nhàng bay lên
Từ hôm rã ngũ rời Long Khánh , treo mảnh tàn y lạnh với rừng
Nghe vẫn còn thương đầm thấm qúa Một dòng Hương thủy nhớ Hương giang
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.