ĐỢI NGHE

02/11/201600:01:00(Xem: 2784)

 

ĐỢI NGHE

 

Anh vẫn thường gieo điều ước đơn sơ

Bên gia đình… mà ước mơ thật khó

Ước mơ đó chỉ bóng đêm thấu tỏ

Những buổi đi làm vò võ mình anh…

 

Cái ôm nhẹ thủa ấy qua mong manh

Nó thường vỡ vụn tan tành những lúc

Tủi hổ tràn về mang theo ấm ức

Kẻ tha hương đọa cùng cực niềm riêng…

 

Cái ôm nhẹ thường làm anh đảo điên

Mỗi khi ngủ lại vẹn nguyên đến thế

Anh choàng tỉnh… mà… vỡ tan… thật tệ

Cơn cuồng phong khan lệ quặn nỗi lòng…

 

Em có còn nhớ cái ôm đó không

Anh hi vọng em nhớ - không quên nó

Để giấc mơ về anh luôn lại có

Hạnh phúc và hơi ấm chút phong phanh…

 

Cảnh tha hương rồi cũng sẽ qua nhanh

Em nhớ đợi – đợi anh về em nhé

Hỡi tình yêu – ơi gia đình nhỏ bé

Anh trở về - sẽ sớm… sớm – đợi nghe…

 

24-09-2016

Nguyên Hữu

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ai trèo đèo lội suối, Mà tôi đà mỏi gối "
Thấy rồi, Mây ngũ sắc
Thế rồi tôi nhìn lên bầu trời, chỉ có mây trắng- nắng và gió;
Phiền não bủa vây, Chập chùng lưới nhện
Tích xưa ngài Trí Khải Tham thiền Tổ Huệ Tư
Cõi trần nửa tỉnh nửa say Cõi tu mờ mịt tháng ngày Có, Không
Con đường ấy vẫn hoen màu bụi đỏ Gío lơ thơ nghe nắng mới ngập ngừng
Dòng sông đến lúc chia hai Cuộc đời đến lúc mỗi người mỗi phương
Anh làm bài thơ tặng em, với những dòng chữ xây lên thành cửa lớn, mời
Hôi thối tột cùng nước sơn hào nhoáng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.