Thơ: Soi Bóng

23/04/200500:00:00(Xem: 7671)
Ta ngồi bên dòng sông,
Nhìn đời mình trôi chảy
Sông trôi và ta trôi
Từ những ngày xưa ấy

Có nhau trong màu nắng
Có nhau trong gió lùa
Sông chẳng lưu hình bóng
Cây không buộc âm xưa

Ai đi tìm bóng nhạn
Bọt nước ra khơi rồi
Trong đại dương cuồn cuộn
Còn nguyên dấu lá rơi

Ta bềnh bồng hải đảo
Ta quạnh quẽ non ngàn
Ta quay cuồng nhịp thở
Ta mỏi mòn âm vang

Ta theo ta rũ rượi
Ta chờ ta miệt mài
Trong ta là thế giới
Ngoài ta là trần ai

Ta ngồi bên dòng sông
Ta trôi từ vạn kiếp
Ta ngồi bên dòng sông
Soi bóng mình tịch diệt

Phan Nhật Tân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
vừa mãn tù gông năm bảy chín con về lạy Mẹ để ra đi
Chạy tới chạy lui, chạy xin gõ cửa, năn nỉ anh sứ, níu áo chị sứ,
Mặt trời vừa lặn trên biển Đông Ta quay nhìn lại phút sau cùng
Mộng có còn không một chớm đông Nhà ai con gái khóc chưa chồng
sao ta bỗng chốc điên cuồng bỗng say ngây ngất, bỗng buồn rứt ray
Bờm rằng bờm chán lắm rồi! Những lời ngon ngọt loại người phú ông
Nhớ những ngày xuân nắng nhẹ dòn Ta về nghe gío quyện đôi chân
Xa rồi cũng buồn mơ ngày trở lại Mái nhà xưa con ngõ hẹp bùn lầy
Tôi có tên bạn ở quê nhà nghèo không kể xiết, vẫn lang thang mỗi ngày
Một mai về lại tam biên đó Hãy uống dùm tao suối nước xanh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.