Thơ: Soi Bóng

23/04/200500:00:00(Xem: 7672)
Ta ngồi bên dòng sông,
Nhìn đời mình trôi chảy
Sông trôi và ta trôi
Từ những ngày xưa ấy

Có nhau trong màu nắng
Có nhau trong gió lùa
Sông chẳng lưu hình bóng
Cây không buộc âm xưa

Ai đi tìm bóng nhạn
Bọt nước ra khơi rồi
Trong đại dương cuồn cuộn
Còn nguyên dấu lá rơi

Ta bềnh bồng hải đảo
Ta quạnh quẽ non ngàn
Ta quay cuồng nhịp thở
Ta mỏi mòn âm vang

Ta theo ta rũ rượi
Ta chờ ta miệt mài
Trong ta là thế giới
Ngoài ta là trần ai

Ta ngồi bên dòng sông
Ta trôi từ vạn kiếp
Ta ngồi bên dòng sông
Soi bóng mình tịch diệt

Phan Nhật Tân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mỗi ngày tôi lên rừng lượm hái, lo nhặt chút gì về cho con
Chiến tranh tàn Để lại những nấm mộ vô danh
Đôi mắt sắc như hai thanh bảo đao nằm xếch hiên ngang như cười
Tam thập niên tiền học khổ không Kinh hàm đôi lũy ám tây song
những ngày tháng chạp về tăng phái Phan Thiết kề xuân, lạnh cóng xương
Trái sầu riêng mang nhiều gai nhiều cạnh Đời mẹ già
Chẳng là, mấy hôm rồi bà cụ cứ “nghe như có tiếng
Em ơi anh nhớ rõ từng mũi kim sợi chỉ Như những vì sao lấp lánh trên thân đêm
Năm xưa Tây tiến nay Đông tiến Sao nhớ cho vừa sao nhớ ơi
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.