Thơ: Thấy Rồi

25/06/200500:00:00(Xem: 8483)

Thấy rồi,
Mây ngũ sắc
Thuyền Bát Nhã ra khơi
Biển trầm luân khô cạn
Thuyền trôi trên mây trời

Thấy rồi,
Giọt nước mắt
Tuệ nhãn bừng tâm si
Tóc râu Xá Lợi Phất
Rụng trên đường Phật đi

Thấy rồi,
Vùng máu thịt
Từ vết chém giây oan
Là nợ duyên tiền kiếp
Vay, trả, đều hân hoan

Thấy rồi,
Sương giốc núi
Phủ một trời hoa bay
Tạ ơn người đã mở
Vòng tay lóng xương gầy

Thấy rồi,
Ai thấy tôi "
Chân trần, áo rách vai
Lành lặn tâm an tịnh
Là cùng Phật, không hai.

Diệu Trân
(23 tháng 6, mùa Sen 2005)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Em giữ cho tôi hồn tuổi trẻ Rất thơ và rất Việt Nam ta
Cảnh trí đôi khi đổi được lòng Và tôi một gã ở phương đông
Hà nội 2h sáng. Nếu như trong phố cổ, sự yên tĩnh bao
Như con khỉ nhớ rừng ngồi bó gối Mắt u hoài theo dõi đám mây trôi
Pháp thân như trúc biếc Bát Nhã như hoa vàng
Nếu mai tôi chết ở đây Cái thân chắc lạnh hồn bay giữa trời
Đạo-sỹ lên núi, mùa thu Cửa động,
Sen vươn tay đón nắng vàng Mây thị-giả rất nhẹ nhàng bay lên
Từ hôm rã ngũ rời Long Khánh , treo mảnh tàn y lạnh với rừng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.