Thơ: Thấy Rồi

25/06/200500:00:00(Xem: 8439)

Thấy rồi,
Mây ngũ sắc
Thuyền Bát Nhã ra khơi
Biển trầm luân khô cạn
Thuyền trôi trên mây trời

Thấy rồi,
Giọt nước mắt
Tuệ nhãn bừng tâm si
Tóc râu Xá Lợi Phất
Rụng trên đường Phật đi

Thấy rồi,
Vùng máu thịt
Từ vết chém giây oan
Là nợ duyên tiền kiếp
Vay, trả, đều hân hoan

Thấy rồi,
Sương giốc núi
Phủ một trời hoa bay
Tạ ơn người đã mở
Vòng tay lóng xương gầy

Thấy rồi,
Ai thấy tôi "
Chân trần, áo rách vai
Lành lặn tâm an tịnh
Là cùng Phật, không hai.

Diệu Trân
(23 tháng 6, mùa Sen 2005)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiến tranh tàn Để lại những nấm mộ vô danh
Đôi mắt sắc như hai thanh bảo đao nằm xếch hiên ngang như cười
Tam thập niên tiền học khổ không Kinh hàm đôi lũy ám tây song
những ngày tháng chạp về tăng phái Phan Thiết kề xuân, lạnh cóng xương
Trái sầu riêng mang nhiều gai nhiều cạnh Đời mẹ già
Chẳng là, mấy hôm rồi bà cụ cứ “nghe như có tiếng
Em ơi anh nhớ rõ từng mũi kim sợi chỉ Như những vì sao lấp lánh trên thân đêm
Năm xưa Tây tiến nay Đông tiến Sao nhớ cho vừa sao nhớ ơi
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
vừa mãn tù gông năm bảy chín con về lạy Mẹ để ra đi
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.