Thơ: Đoản Khúc

21/07/200500:00:00(Xem: 10137)
  • Tác giả :
1. Nơi này
mình vẫn gặp nhau
Ngọn đèn
làm chứng trên đầu
đêm đêm
Nơi này anh
nói ... yêu em
Trăng sao nín thở
ngọn đèn buồn tênh
Nơi này mình
nói thương mình
Phố thưa thớt bóng
đường tình thênh thang
Nơi này đêm loãng trăng tan
Ngọn đèn
buồn bã võ vàng sương rơi
Nơi này mình
lúc chia rời
Ngọn đèn nhỏ những giọt
cười xót xa
Vời trao chút nhớ
làm quà
Ddường xa quay bước
còn ta
với đèn
Ta về trong giấc ngủ quên
Ngọn đèn đứng với triền miên
nhớ hoài.

2. Khi con tàu đã
rời ga
Mang theo em
nỗi nhớ
và cô đơn
Còn tôi
như kẻ không hồn
Vây quanh bốn phía đèn
buồn vàng hoe
Sương khuya cũng đã nhạt
nhoè
mắt tôi cũng đã tròn
xoe giọt sầu
ngó lên tìm bóng tinh cầu
rơi rơi
ướt một mái
đầu trắng bong
Con tàu giờ đã
mông lung
Tôi em giờ đã ngàn trùng
cách xa
Lần câu thơ cũ
ngâm nga
Tôi nghe cả
một giang hà nỉ non

pnt

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chạy tới chạy lui, chạy xin gõ cửa, năn nỉ anh sứ, níu áo chị sứ,
Mặt trời vừa lặn trên biển Đông Ta quay nhìn lại phút sau cùng
Mộng có còn không một chớm đông Nhà ai con gái khóc chưa chồng
sao ta bỗng chốc điên cuồng bỗng say ngây ngất, bỗng buồn rứt ray
Bờm rằng bờm chán lắm rồi! Những lời ngon ngọt loại người phú ông
Nhớ những ngày xuân nắng nhẹ dòn Ta về nghe gío quyện đôi chân
Xa rồi cũng buồn mơ ngày trở lại Mái nhà xưa con ngõ hẹp bùn lầy
Tôi có tên bạn ở quê nhà nghèo không kể xiết, vẫn lang thang mỗi ngày
Một mai về lại tam biên đó Hãy uống dùm tao suối nước xanh
Mấy năm làm lính trên rừng Từng trông gái Thượng trần truồng tắm khe
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.