Thơ: Rượu Đêm Trăng

13/05/200500:00:00(Xem: 8154)
Đêm nay lữ khách không còn rượu
Nên mộng làm sao đẹp với trăng
Ôi chao giữa khoảng sông và núi
Là bóng cờ bay xác chập chùng
Nghe tự trời cao vang tiếng hịch
Phải người áo vải đất Tây Sơn"
Thanh gươm vắt vẻo trên đầu ngựa
Vẽ mộng vương hầu mấy chục năm
Ai đáp ơn vua ngày phá Tống
Còn mơ một thuở xuống bình Chiêm
Cưỡi con voi dữ đi xông trận
Sử viết ngàn năm đá khắc tên
Dưới bóng rừng sâu ven núi thẳm
Lời thơ làm giáo bút làm thương
Mười năm về lại Thăng Long cũ
Thấy án tru di tội phản thần
Thời nay bỏ ná tay cầm súng
Cốc rượu nghênh ngang mộng vá trời
Làm sao lữ khách nên khanh tướng
Giữa cuộc trần ai rất đổi dời

Lâm Hảo Dũng
(Ngày Đi Thương Sợi Khói Bên Nhà)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo những dòng kinh dừa nước mọc Quê em nhà lá mái xiêu xiêu
Đêm qua không ngủ ta ngồi hát Bên cốc men nồng chếnh chống say
Ngọn nến này con thắp cho cha Ba mươi năm xiêu lạc quê nhà
Anh cũng biết ngày đi là mất mát Chút tình riêng gởi lại mắt sầu em
Ra đi làm chứng cho lịch sử Ra đi làm chứng cho ngày mai
Ngày xưa ấy tôi thường đi khắp xóm Ngủ lơ mơ bên gốc ổi trâm bầu
ba mươi năm, những ngày dài biệt xứ ta đến đây với nổi sầu lê thê
xin khóc giùm cho quê hương yêu dấu ba mươi năm, vẫn tang tóc nhục hèn
Gío thổi ta đi ngàn vạn dặm Bỗng dưng hào khí dậy Qui Nhơn
Hỏi tôi ngày ở Tam Quan Có ăn mè xửng em làm hay chưa"
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.