Hôm nay,  

Hiếu

22/08/202015:12:00(Xem: 6036)

 

Thời nay mà còn nói đến chữ “hiếu” sẽ có người cho là cổ hủ, lỗi thời. Kỳ thực, đạo hiếu, đạo làm con (1) thời xưa đã bị chê là lỗi thời theo sự xuống trào, mất ảnh hưởng của Việt-Nho từ giữa thế kỷ 19 rồi, không phải đợi đến ngày nay.

Nhưng điểm cốt lõi của hiếu thì thời nào cũng còn giá trị. Có thể người ta dị ứng với chữ “hiếu” thôi, chứ đổi thành “thương,” thành “kính yêu,” thì không ai phủ nhận. Con cái nào lại chẳng thương, chẳng kính cha mẹ! Vậy, đừng kêu gọi hiếu nữa, mà hãy lấy chất liệu thương yêu, kính trọng đó ra mà tiếp xử với cha mẹ. Làm được như thế thì đông phương hay tây phương, tình cảm của con cái dành cho cha mẹ vẫn luôn là gương đẹp để soi, đồng thời rọi chiếu vào gia đình, xã hội chung quanh.

Chỉ có điều là tình cảm kính yêu ấy được bộc lộ như thế nào. Thương, không thể chỉ nói suông bằng lời. Không thể cứ mơ mộng như con nít quấn quýt bên cha mẹ, chỉ cần biết thương là đủ rồi, không cần phải làm bổn phận chi hết (2). Thương không phải là bổn phận, nhưng để biểu lộ tình thương thì phải có hành động. Con cái tây phương hay đông phương khác gì nhau đâu: thương cha mẹ thì phải làm điều gì đó để cha mẹ an tâm, hạnh phúc, hãnh diện... về sự trưởng thành (từ nhân thể đến nhân cách) của đứa con mà mình sinh ra và nuôi dạy bao năm trường. Ở những xứ sở có quỹ an sinh xã hội dành cho người già, và trẻ nhỏ đã được huấn luyện tính tự lập trước khi đến tuổi thành niên, có thể cha mẹ chẳng đòi hỏi gì nơi sự chu cấp, phụng dưỡng từ con cái; nhưng trong tâm lý tình cảm tự nhiên, cha mẹ nào lại không mong có sự thương yêu, kính trọng, chăm sóc, thậm chí chỉ thăm hỏi từ những đứa con! Thương yêu, chăm sóc ấy là hành động, không phải là chữ nghĩa, ngôn từ suông. Lòng thương ấy mới có thể gắn kết tình cảm thiêng liêng của gia đình, làm chất liệu nền tảng tác động vào xã hội. Xã hội không có tình thương là một xã hội rời rạc, phân rã, khó có thể thành tựu được những mục tiêu công ích và lý tưởng chung.

Người hành đạo, dù là đạo nào, đi vào cuộc đời không phải vì lợi ích bản thân, gia đình, mà trên hết phải vì lợi ích cho số đông. Có thể có những trường hợp ngoại lệ của một cá nhân bất kính với cha mẹ, không làm nên tích sự gì trong gia đình, mà lại thành công ở mặt nào đó ngoài xã hội. Nhưng sự thành công của một người thiếu vắng tình thương, thiếu sự tôn kính, biết ơn đối với cha mẹ, thì thành công ấy cũng chỉ là thành công nhỏ nhoi, tô bồi cho bản ngã và lợi ích cá nhân, không thể nào là một sự thành công vẻ vang, mang lại an vui, phúc lạc cho toàn thể. Không thương, không kính, không một lần nghĩ ơn cha mẹ, thì đừng nói chuyện thương ai, cứu giúp ai.

Cho nên, vẫn cứ phải nói tới nói lui về một thứ tình cảm thiêng liêng, rất đẹp, không bao giờ lỗi thời, đó là niềm thương kính dành cho cha mẹ. Chữ hiếu: lỗi thời; kêu gọi con cái phải báo hiếu đền ơn cha mẹ: lỗi thời; tạm cho là như vậy. Nhưng tình cha, tình mẹ, như suối nguồn từ non cao chảy về, là bất tận. Bất tận thì không bao giờ lỗi thời.

Chúng ta đã biết phải làm gì đối với cha mẹ, dù có hay không có sự yêu cầu: hãy thương kính và làm gì đó để biểu hiện niềm thương kính ấy khi cha mẹ còn sống; đừng để mai sau, một lúc nào đó trong đời, ôm lòng hối hận đã chưa bày tỏ trọn vẹn tình cảm của mình như bao nhiêu người con khác trong quá khứ, vì cứ nghĩ “hiếu” là lỗi thời.

California, ngày 22 tháng 8 năm 2020

Vĩnh Hảo

www.vinhhao.info

 

_________

 

(1)               “Công cha như núi Thái sơn/Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra/Một lòng thờ mẹ kính cha/Cho tròn chữ Hiếu mới là đạo con,” hoặc “Thờ cha kính mẹ hết lòng/Ấy là chữ Hiếu, dạy trong luân thường...” ca dao tục ngữ Việt.

(2)               “Mà có tình thương là có đủ hết rồi. Cần chi nói đến bổn phận. Thương mẹ, như vậy là đủ. Mà thương mẹ không phải là một bổn phận. Thương mẹ là một cái gì rất tự nhiên. Như khát nước thì uống. Con thì phải có mẹ, phải thương mẹ...” (Bông Hồng Cài Áo, của Nhất Hạnh, 1962).

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi chúng tôi đến sở cứu hỏa của Anaheim thì người đến đó cũng không nhiều, góc đường Orangewood và đường Rampart, thành phố Anaheim. Năm phút sau, chúng tôi được đưa vào phòng chích ngừa. Người phụ trách chích ngừa hỏi một số câu trước khi họ đưa mũi kim chích lên cánh tay chúng tôi. Người chích thuốc cho người khác thì khuôn mặt tươi cười, nói năng thản nhiên, còn người được chích thuốc thì khuôn mặt căng thẳng, hình như họ sợ việc gì sẽ xảy đến, nếu bị phản ứng thì sẽ làm sao?
FBI đã nhận được thông tin cho thấy “các cuộc biểu tình có vũ khí” đang được lên kế hoạch tại tất cả 50 thủ phủ của tiểu bang và Điện Capitol Hoa Kỳ tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn trong những ngày trước lễ tuyên thệ nhậm chức của Tổng Thống đắc cử Joe Biden vào 20 tháng 1, theo thông tin nội bộ mà CNN có được cho biết hôm Thứ Hai, 11 tháng 1 năm 2021.
Thứ Hai, 11 tháng 1 năm 2021 Thượng Nghị Sĩ Dave Min (Dân Chủ-Irvine) đã gửi lá thư tới Bộ Trưởng Tư Pháp California Xavier Becerra và Chánh Biện Lý Quận Cam Todd Spitzer thúc giục truy tố tới mức tối đa đối với những người nổi dậy là những người đã tham gia vào cuộc đảo chánh của Điện Capitol Hoa Kỳ hôm Thứ Tư tuần tước, theo bản thông cáo báo chí của vị nghị sĩ này cho biết.
Nhiều giờ sau khi hình ảnh cho thấy đám đông đang tràn vào Điện Capitol, ít nhất một quận đã chứng kiện số người ghi danh vào Đảng Cộng Hòa đã sút giảm, theo báo OC Register cho biết hôm Thứ Hai, 11 tháng 1 năm 2021. Điều này có nghĩa gì? Có thể sự thay đổi đang đến. Nhiều giờ sau khi các bản tin trên thế giới cho thấy những người ủng hộ TT Trump đã phá rào cản tràn vào Tòa Nhà Quốc Hội Hoa Kỳ như một phần của nỗ lực để ngăn chận việc chứng nhận bầu cử ngày 3 tháng 11, theo Dân Biểu Chad Mayes của Inland Empire cho biết chiếc điện thoại của ông đã bắt đầu vỡ tung.
Chính phủ Trump hôm Thứ Hai, 11 tháng 1 năm 2021, đã tái chỉ định Cuba như là “nhà nước bảo trợ của khủng bố,” áp đặt thêm các trừng phạt mới mà có thể làm què quặt cam kết của Tổng Thống đắc cử Joe Biden để làm mới lại mối quan hệ với đảo quốc cộng sản, theo bản tin AP cho biết hôm Thứ Hai.
Hạ Viện Hoa Kỳ hôm Thứ Hai đã tiến gần tới việc luận tội Tổng Thống Donald Trump lần thứ hai chưa bao giờ có trước đây, lần này là vì sự xúi giục của ông đối với những người ủng hộ ông xâm chiếm Tòa Nhà Quốc Hội Hoa Kỳ trong thời gian Quốc Hội đang đếm phiếu Cử Tri Đoàn vào tuần trước, theo bản tin của CNBC cho biết hôm Thứ Hai, 11 tháng 1 năm 2021.
Bạn đã đến Washington D.C. để tham gia cuộc bạo loạn tại Quốc Hội, đã xông vào tòa quốc hội hay chỉ đơn giản là vượt qua các rào chắn không được phép bước sang hay leo lên bậc thềm tòa quốc hội, nay có thể đang ở nhà và nghĩ rằng mình đã thoát tội. Có phải vậy không?
WASHINGTON (VB - 11/1/2021) --- Đã có khoảng 120 người bị bắt vì bị nhận diện ra đã tham dự bạo loạn ở tòa nhà Quốc Hội, phần lớn là bị nhận diện qua hình ảnh và băng video. Hầu hết người bị bắt là người ủng hộ TT Trump lâu năm, theo tin AP, và không thấy có ai là Antifa trà trộn vào.
Nhiều ty sở cảnh sát trên toàn quốc đã mở các cuộc điều tra các cảnh sát ở nhiều cấp để tìm cho ra họ có dính vào vụ xâm chiếm Tòa Nhà Quốc Hội Hoa Kỳ tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn hôm 6 tháng 1 hay không, theo bản tin của Yahoo News cho biết hôm Chủ Nhật, 10 tháng 1 năm 2021. Ngày càng có nhiều cuộc điều tra theo sau tuyên bố từ Sở Cảnh Sát Thành Phố Seattle hôm Thứ Sáu rằng có 2 cảnh sát của họ đã bị ngưng chức trong khi chờ điều tra các cáo buộc rằng họ đã ở thủ đô Washington trong thời gian các sự kiện hỗn loạn.
Theo Snopes trang mạng kiểm chứng tin tức thật hay giả, xác nhận Quyền Bộ trưởng Quốc phòng Chris Miller đã nói chuyện với Phó Tổng thống Hoa Kỳ Mike Pence, Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi, Thượng nghị sĩ Mitch McConnell và Chuck Schumer, để kích hoạt lực lượng bảo vệ.
Chủ Tịch Hạ Viện Nancy Pelosi tuyên bố các nhà lập pháp Dân Chủ đang tiến tới nỗ lực truất phế Tổng Thống Donald Trump khỏi chức vụ nhiều ngày sau khi ông xúi giục bạo loạn tại tòa nhà Quốc Hội, theo bản tin của báo Politico cho biết hôm Chủ Nhật, 10 tháng 1 năm 2021.
“Rõ ràng là Luật An Ninh Quốc Gia đang được sử dụng để loại bỏ giới bất đồng chính kiến và các quan điểm chính trị đối lập,” theo tuyên bố chung đọc được từ Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Mikie Pompeo, Ngoại Trưởng Úc Marise Payne, Ngoại Trưởng Anh Dominic Raab, và Ngoại Trưởng Canada Francois-Philippe Champagne. “Chúng tôi kêu gọi các viên chức Hong Kong và Trung Quốc hãy tôn trọng các quyền được luật pháp bảo vệ và sự tự do của người dân Hong Kong không phải sợ hãi bị bắt và bị bỏ tù.”
huyện nghe rất lạ đã xảy ra vài ngày nay tại Hà Nội: thay vì diễn tập quân đội, công an để bảo vệ an ninh cho người dân và sự toàn vẹn lãnh thổ của đất nước thì Đảng CSVN lại tổ chức diễn tập để bảo vệ cho chính Đảng trong các ngày Đại Hội 13 sắp tới, mà một trong những tình huống được giả định dựng ra là chống lại dân oan khiếu kiện vì nhà cửa và đất đai ruộng vườn bị đảng cướp mất, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm 10 tháng 1 năm 2021.
Lá cờ Việt Nam Cộng hòa đã và đang là biểu tượng cho những sự kiện của người Mỹ gốc Việt. Vốn đã mang tính dân tộc chủ nghĩa cao, tính biểu tượng của nó rất mạnh trong cộng đồng người tị nạn trong thập niên 1970, 1980. Nó không chỉ là căn cước và lịch sử của họ, đang bị chế độ mới ở Việt Nam xóa đi, mà nó còn là sự cần thiết cho họ vì có quá ít – nếu không nói là không có gì hết – những biểu hiện cho căn cước và lịch sử của họ ở Mỹ như là bảo tàng, tượng đài, sự công nhận, sự tưởng niệm,… Lá cờ và quốc ca Việt Nam Cộng hòa là điều trong số rất ít những điều giữ cho căn cước và ký ức chính trị của cộng đồng người tị nạn sống còn.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.