Hôm nay,  

Đất Nước Mình,..

22/05/202111:32:00(Xem: 4557)

 

Thiên hạ dễ thường đang ngủ cả

Việc gì mà thức một mình ta?

( “ Chợt giấc, “ Thơ Trần tế Xương.)

 

 

Đất nước mình ngộ quá phải không anh

Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn

Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm

Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…

 

Đất nước mình lạ quá phải không anh

Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ

Những dự án và tượng đài nghìn tỉ

Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…

 

Đất nước mình buồn quá phải không anh

Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc

Rừng đã hết và biển thì đang chết

Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…

 

Đất nước mình thương quá phải không anh

Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại

Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải

Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…

 

Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh

Anh không biết em làm sao biết được

Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước

Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…


Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu.

Cô giáo Lam hỏi. Cô hỏi ai ?

Cô hỏi trời xanh. 

Cô hỏi người sau.

Cô hỏi người trước,..


Cái hay của một cô giáo.

Cô không biết. Cô còn biết hỏi.

Ai cũng được vậy. Đất nước sao không khá ! 

 

Cô giáo,

Như những người khác. Có lẽ tôi sẽ như họ,

Phổ nhạc vào bài thơ cô.

Cái khả thể khác. Tôi sẽ chép lại bài thơ như trên đây. Như ai đọc nó xong cũng sẽ nghĩ là mình phải tiếp tay cô giáo. Làm cho bài thơ được đến tay mọi người.

Còn có thể làm gì nữa không ? Phải khen .

Có gì tốt đẹp, mọi người đều cố sức làm rồi.


Tung một bài thơ với những cảm xúc về đất nước như bài thơ cô viết nên. Ý của cô, chắc không phải để được khen.

Để khen cô.mà mãi đến giờ mới khen. E rằng tôi trễ. Đã trễ cho một cuộc ...hành trình ! 

Mà có thêm lời khen. 

Liệu có làm vơi đi cái chán ngán của giọng thơ Trần tế Xương tôi mượn để mô tả, cái tâm tình của cô, của cả tôi. với những đáp ứng chả “ ăn thua gì!” Chả “ bõ bèn gì !”

Sao lại không,

 Thiên hạ dễ thường đang ngủ cả

Việc gì mà thức một mình ta?


Bởi , cùng thức với cô. Tôi có đôi lời. có buồn cô cũng phải chịu.


Lấy cái tư cách của một người, trong số người cô hỏi tới. “ Người trước,”..tôi xin trả lời cô.

Cách trả lời cho câu cô hỏi, của tôi, có khi rất khác với điều cô tưởng.

Bởi.  Tôi xin làm việc cùng cô với một tinh thần tích cực. Mong cô chấp nhận.

Tôi, trong vai trò Người Tư vấn ( Consultant, ) của cô. Tư vấn cho  vấn đề cô cần giải quyết.


Nào ! Cô muốn gì ?

Đất nước tôi, tôi muốn có sự thay đổi. Để, khác với những gì chúng tôi không muốn mà cứ phải có. Trong chịu đựng !

Cô làm gì ? Hay muốn làm gì ? Để có sự thay đổi ?

Lên tiếng đòi hỏi.

Đòi hỏi ai ? Kết quả ?

Nhà cầm quyền. Họ cho là chúng tôi muốn lật đổ họ. Họ bắt bớ, giam cầm  những anh em tôi.

Quý vị có bước kế tiếp cho việc quý vị chủ trương ?

Kêu gọi lương tâm loài người và thế giới . Những tổ chức Quốc tế, những Hội vì Quyền con người,...

Quý vị có biết trong cộng đồng Quốc tế người ta hay có khuynh hướng làm lơ ! Tránh can thiệp vào “ nội bộ “ lẫn nhau. Nhất là không khéo, họ sẽ bị kết tội giúp đỡ bọn khủng bố, lật đổ một quốc gia hợp pháp.

Vậy đó.  Quý vị còn biện pháp nào ?

Kêu gọi mọi người dân chúng tôi. Cùng lên tiếng. Nhất tề, trong một đám đông khổng lồ, đủ sức ép nhà cầm quyền phải thay đổi.

Có xảy ra không ? Dường như không ! 


Với thật nhiều dữ kiện làm nghẽn tắc các kế hoạch đưa ra.

Một công ty làm ăn của Mỹ, gặp trường hợp này, thường ra họ tham khảo một chuyên viên làm Tư vấn cho họ, trong vai trò Consultant. 

Các bế tắc ? 

Được loại trừ dần.

  • Tránh tội lật đổ một nhà nước “ hợp lệ.”  Đổi mục tiêu tranh đấu. Thay vì chống nhà nước, ta chống cái đảng cầm quyền. Đảng CS, đảng cha sanh mẹ đẻ ra cái nhà nước. Thành công, cũng là lật đổ bọn chúng. Mà, Dễ đạt được sự đồng tình của quốc tế lẫn bạn bè. 

It cớ, cho chúng bắt ta. Có bị chúng bắt, cũng còn có cơ may, bè bạn thế giới còn có chỗ xen vào cứu bồ ! 

Nên nhớ. Khi nhân danh quốc gia chúng vận dụng luật pháp và sức mạnh nhân dân của cả nước. Cứ cái bề thế đó. Họ bắt ta. Dễ ợt !

Ta chọn mục tiêu . Đảng ( 5 triệu đảng viên +  5 triệu dân ăn theo,) Có dễ đánh hơn không ? Chọn các chỗ. Cơ quan, trường học, nhà thương,..cơ quan các cấp thấp Huyện, Xã, Ấp,..dễ đánh hơn không?

  • Tránh tình thế không được sự quan tâm giúp đỡ bên ngoài :

Đổi phương cách tranh đấu. Thay vì đấu tranh chánh trị. Hướng sang đấu tranh về quyền con người. Về những sinh hoạt hàng ngày,...những cái có ghi trong chủ trương đường hướng hoạt động của các hiệp hội như Hội chống việc trẻ con bị bắt nạt ! Hội bảo vệ người công nhân có quyền có nghiệp đoàn,..Hội “ Không một đứa trẻ nào có thể bị bỏ ...thụt lại sau lưng, chậm trễ trong giáo dục,... 

  • Tránh cảnh không ai hưởng ứng. Đổi ưu tiên công tác giữa đấu tranh  và giáo dục, đào tạo cán bộ…..vv...Có thêm người


Cô giáo, Xin cô đừng thất vọng. Cô trông chờ gì ở người Tư vấn, một consultant ? Một người cũng bình thường như cô, lại có phép màu cho cô ư ?

Người tư vấn vốn không có phép màu. Cô dư biết. Cái người này có, có chăng chỉ là cái nhận định; khi cô có cái quyết tâm để theo đuổi giải quyết vấn đề hay không.

Khi cô có quyết tâm. Bằng vào kinh nghiệm làm việc. Người này trình bày với cô những trường hợp ứng xữ, thích hợp. Và,

Cô mới là người đi đến cái quyết định.

Cô chọn đi hỏi tiếp. Hỏi ..nữa, tới..Lớp “ người sau.” 

E rằng cũng chỉ, Đất nước mình ngộ quá..!


Còn chờ ai đó trả lời dùm !

Còn chờ ai đó….là cái chúng ta phải nói cho nhau nghe. Nó là cội rễ của mọi thất bại của chúng ta. Những người con nước Việt, mà cô là đầu têu ! Trong bàn cải lần này của chúng ta. ( lần cuối của tôi chăng ?)


Lâm vào,

Cái thất bại trong cảnh chợ chiều. Không một ai hưởng ứng.

Làm sao mơ tới những cuộc xuống phố của anh nhóc Hoàng chí Phong.

Chú học sinh mươi tuổi đầu ( 14) cùng bạn chống đối việc Trung cộng định mang chương trình học ở Trung cộng áp dụng cho trường ở Hong Kong. 

Các em học sinh chống. 

“Trong bóng đêm đè nghẹt.,phục sẵn một mặt trời .” ( “ Trong bóng đêm,” thơ Nguyễn chí Thiện.)

Trong đám đông, lãnh tụ, có sẵn. Chỉ cần thi thố chút ít tài năng. Sẽ lộ rõ . Hoàng chí Phong sáng lên từ đó.

Mà mình cần là cần đến cái đám đông mình rất thiếu. Lãnh tụ , lãnh đạo,tự họ có cách của họ .

Cái đám đông mà Chú H.c. Phong từ đó bước ra, Cái đám học trò, có vẻ quen thuộc với cô giáo không?

Những em bé quen thuộc đó. Cô có cách nào biến các em quen thuộc này, ở phía ta, những học trò của mình, thành những người của mơ ước sau cùng  của chiến tích Hoàng chí Phong, mà ta mơ tới không. Ta mơ,

Những thanh niên sinh viên độc lập. Họ xuống đường chống lại sắc luật Dẩn độ, Trung quốc muốn áp đặt lên nền Tư pháp của Hong Kong.Mới đây.

Cuộc xuống đường nào của TNSV Hong kong cũng đều ngoạn mục. Đáng để noi theo. Bắt đầu, noi theo cái lối, không muốn thì la to : Tôi không muốn !Bằng xuống đường

Và cái hay nhất trong lần xuống đường lần gần đây, TNSV Hong kong xuống đường một cách tự phát. Tuyệt đối không có sự xuất hiện của bất cứ một lãnh tụ nào !

Cô giáo có cái ước mơ như tôi không ? Làm sao có những người em, người học trò như thế ?

Là nhà giáo. Cô sẽ nghĩ ra biện pháp thực hiện ước mơ của mình.

Cô xắn tay áo. Tôi lại sẽ xin làm consultant.

CHIẾN DỊCH GIÀNH LẠI CON EM.

Loại người nào cô nghĩ tôi và cô cần?

Những em có cái thích thú khi sinh hoạt trong đám đông.

Thì sao không tạo cho các em những sinh hoạt có tính cộng đồng, hay có tính hấp dẩn được các em như HĐ, Gia đình PT, Thanh niên CG,...làm quen ?

Gì nữa ?

Phải có tính tích cực. Không thể cứ ù lì. 

Cái này cần nhiều đến những gương trước mắt để các em noi theo. Những người có dịp làm gương trước nhất ; nhât, phải là cô. 

Cô, các bạn cô. Kéo theo phụ huynh các em. Đây là nỗ lực chính. Tôi khẩn khoản đề nghị tới và với cô. Thay đổi được các em. Từ ù lì, sang tích cực. Công đầu cho bất cứ nỗ lực nào trong công cuộc đòi lại Tự do Dân chủ cho đồng bào . Một thách thức lớn. Giữa ta và địch. Giành lại những đứa con , đứa em mà lâu nay ta giao cho họ. Để họ tha hóa chúng.

Cái mục tiêu của chúng ta. Lớn lao. Lớn bao nhiêu cũng sẽ là vô nghĩa khi ta thiếu đi yếu tố tích cực của người cùng chúng ta tiến hành cuộc đổi mới.

Thiếu cái tính tích cực ấy. Ta khó có họ.

Còn kèm thêm tính sợ hãi. Phải giúp loại trừ. Sợ những nguy hiểm bản thân. Kể từ chuyện không quen thiên nhiên, sống ngoài trời. Sợ từ cơn mưa, sợ những tiếng sét,, sợ từ nắng  gắt, sợ,..

Sợ mọi thứ. Không kềm chế những vô lý. Không thử thắng được mình.


Một đời sống với thiên nhiên và tập thể, bài thuốc gia truyền, cho những người thành phố. Những người có môi trường sống thuận lợi cho cái tính ích kỷ. MỘt trong những cái làm nên lực chắn lớn cho công cuộc mời gọi người của chúng ta.

Làm được . Khi cô quay lại hỏi người sau, họ mới có gì để trả lời cô. Bởi,

Khi đó.

NHững người trẻ sẽ không còn là “không chịu lớn.” Họ đã trưởng thành trong suy nghĩ của riêng họ. 

Và khi phải xuống đường bày tỏ những ước muốn của mình. Họ biết họ phải làm gì. Không thể nào ai đó bảo họ phải làm cái này hay phải làm cái kia. Họ không còn cần phải có lãnh tụ.

Đất nước cần những con em như thế.

Và chúng ta sẽ có họ, ngay khi cô bắt đầu cái chương trình hành động của cô.

Một  “ con sói đơn độc, “ trong mạng ( lưới ) tổ chức , đang ngủ giấc Đông miên. Chờ lệnh. 


Xin đọc tiếp

Bối cảnh chính trị của Việt Nam hôm nay,

Để có những trả lời đầy đủ hơn, với chi tiết,...

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
- Ba Thẩm Phán Dân Chủ Tiếp Tục Giữ Ghế Tối Cao Pháp Viện Pennsylvania. - Thị Trưởng Dân Chủ Cincinnati Tái Đắc Cử, Đánh Bại Em Cùng Cha Khác Mẹ Của JD Vance
Abigail Spanberger, cựu dân biểu ba nhiệm kỳ của Đảng Dân Chủ, đã giành chiến thắng trong cuộc đua thống đốc Virginia trước đối thủ Cộng Hòa Winsome Earle-Sears, theo kết quả công bố từ Associated Press. Bà trở thành nữ thống đốc đầu tiên trong lịch sử tiểu bang.
- Dick Cheney, cựu phó tổng thống thứ 46 của Hoa Kỳ qua đời. - Trump dọa cắt ngân sách của New York nếu Mamdani thắng. - Đảng Dân Chủ có dấu hiệu chia rẽ về quyết định mở cửa chính phủ. - Tiểu bang Maine sẽ bỏ phiếu “cờ đỏ” về dự luật kiểm soát súng. - Trump và Kim Jong Un có thể sẽ tổ chức một cuộc gặp thượng đỉnh vào năm tới. - Phần lớn người Mỹ nói thuế quan của Trump ảnh hưởng đến tài chính gia đình. - Giám đốc Tình báo Tulsi Gabbard bất ngờ thăm Israel. - Cựu xướng ngôn viên Fox News nhận chức vụ đại sứ Hoa Kỳ tại Hy Lạp. - Trung Quốc tham vọng thâu tóm khách du lịch thế giới?
- Tòa Mỹ nhận thụ lý hồ sơ kiện chính phủ VN: Đặc vụ CSVN bắt, tra tấn, cố gắng giết người đối với 1 sĩ quan quân pháp Mỹ. - Trợ cấp thực phẩm SNAP: Chính quyền Trump trưa nay phải ra tòa nói vì sao chưa cấp SNAP cho dân nghèo - Ngày mai, Thứ Ba, nhớ đi bầu - Tòa Tối Cao xét đơn hãng Mỹ kiện Trump áp thuế quan làm hại kinh doanh nội địa. Trump: không tham dự phiên tòa. - Trump làm tiền điện tăng trung bình 11% trong 10 tháng qua, xóa sổ 150.000 việc làm trong lĩnh vực năng lượng sạch - Thăm dò CNN: 63% nói Trump làm kém, 37% nói Trump làm tốt; 72% nói kinh tế suy giảm, 61% nói chính sách Trump tồi tệ, 61% nói Trump có lỗi đóng cửa chính phủ - Nga-TQ liên minh chiếm đóng, xây trạm và nhà máy điện mặt trăng - Bênh Putin, Trump nói sẽ không cấp Ukraine tên lửa tầm xa Tomahawk - Trump: lính Mỹ có thể đổ bộ Nigeria để cứu tín đồ Ky tô; Nigeria nói không đàn áp tôn giáo gì cả - Trump: ICE cần bố ráp di dân lậu mạnh hơn - Mỹ chuẩn bị gửi quân đến Mexico để bố ráp ma túy - Thủ tướ
Chớm thu hiu hắt đồi hoang cũ / Lối mòn cỏ lấp dấu chân xưa / Người đi vạn dặm không tung tích / Để lại muôn lời rơi như mưa.
Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ (USDA) gửi email cho các cửa hàng tạp hóa, cấm họ cung cấp các chương trình giảm giá đặc biệt cho những khách hàng bị ảnh hưởng do chính quyền Trump ngừng hỗ trợ vốn cho chương trình trợ cấp thực phẩm SNAP. Xướng ngôn viên Catherine Rampell của MSNBC thông báo trên trang X cá nhân.
Lâu lắm tại Quận Cam, thủ phủ tị nạn người Việt Nam hải ngoại có một tang lễ đặc biệt với mấy trăm người đến dự gồm giới cầm bút, truyền thông, văn thi sĩ, nhạc sĩ, hoạt động cộng đồng, để tưởng nhớ, tôn vinh và tiễn đưa nhà giáo- nhà văn Doãn Quốc Sỹ vừa qua đời ngày 14-10-2025 tại Quận Cam, California, hưởng đại thọ 103 tuổi...
- Hôm nay, nhớ đổi giờ. Và ngày mốt, Thứ Ba: nhớ đi bầu cho Để xuất 50 ở California./ bầu cử chức Thống đốc New Jersey, Thị trưởng New York City bầu cử: chức Thống đốc Virginia, Phó Thống Đốc, Bộ trưởng Tư pháp và 100 ghế Dân Biểu tiểu bang / Tòa Tối cao Pennsylvania: nên giữ lại hay đổi? / Houston: Bầu cử đặc biệt Dân biểu liên bang khu 18 - Năm ngoái, Biden đón nhận 125.000 người tỵ nạn nhiều màu da vào Mỹ (và bị Trump vu khống là đón nhận khủng bố vào Mỹ). Năm nay, Trump chỉ nhận 7.500 tỵ nạn mà phải là da trắng Nam Phi, bất kể họ là thành phần nắm quyền lực kinh tế. - Thăm dò ABC News/Washington Post/Ipsos: 2/3 dân Mỹ nói đất nước đang đi sai hướng và kinh tế tệ hại hơn, 1/3 nói đang đi đúng hướng.
J321. Kutidusaka Jātaka -- Vị Sa-di Trẻ Đốt Lều Của Trưởng Lão Tóm tắt: Một trong những sa di của Trưởng lão Mahākassapa nổi giận với thầy mình, cư xử tệ bạc, và cuối cùng đốt cháy túp lều của thầy trước khi rơi vào địa ngục. Đức Phật kể câu chuyện về một con khỉ, khi bị khiển trách vì những thiếu sót của mình, đã phá hỏng tổ chim.
- Chính Phủ Hoa Kỳ Đóng Cửa Tròn Một Tháng, Hàng Triệu Người Bị Ảnh Hưởng. - Trợ cấp SNAP cạn kiệt, các tiểu bang vào cuộc. - Phòng tắm dát vàng của Trump trong Tòa Bạch Ốc. - Phí Obamacare tăng gấp đôi sau lễ Halloween, người mua bảo hiểm y tế lo sợ. - Trump phá và xây lại toàn bộ nhà tắm của cố Tổng thống Lincoln trong White House . - Chính quyền Trump cấm truyền thông đến gần East Wing. - Đàm phán thất bại, Disneys rút các kênh truyền hình khỏi YouTube. - Thủ tướng Canada xin lỗi Trump vì quảng cáo của tỉnh Ontario. - Bộ Tư Pháp Của Trump Yêu Cầu Hồ Sơ Bầu Cử Năm 2020 Tại Hạt Fulton, Georgia. - P Morgan Đã Cảnh Báo Chính Phủ Về 1 Tỷ USD Giao Dịch Của Epstein Liên Quan Đến Buôn Người. - Các Nhà Lãnh Đạo APEC Thông Qua Tuyên Bố Gyeongju, Cam Kết Thương Mại Mở. - Số Người Chết Do Bão Melissa Ở Jamaica Và Haiti Tăng Lên 50, Thiệt Hại Thảm Khốc - Lũ Lụt Tại Miền Trung Việt Nam: 13 Người Chết, 11 Người Mất Tích; Cảnh Báo Mưa Lớn Tiếp Diễn...
- Trump muốn dùng ‘nuclear option’ để bỏ ‘filibuster’, thông qua dự luật ngân sách của GOP. - FBI chặn một cuộc tấn công nhiều phần là khủng bố ở Michigan. - Có lẽ quá muộn để chánh án quyết định số phận của SNAP hôm nay. - Cao ủy nhân quyền LHQ cáo buộc các cuộc tấn công của Mỹ ở Caribe là “vi phạm luật nhân quyền quốc tế”. - Bộ trưởng Y Tế thừa nhận chưa đủ dữ liệu để nói Tylenol gây tự kỷ. - ‘Honeymoon’ giữa Trump và cử tri Gen Z đã chấm dứt. - Israel bàn giao thi thể của 30 người Palestine. - Cảnh sát Thái Lan bắt giữ một người Việt trộm tiền du khách. - Diễn viên Trương Ngọc Ánh bị bắt.
Đầu năm nay, ông Trump đã công bố kế hoạch triển khai một loại chiếu khán Thẻ Vàng trị giá 5 triệu Mỹ kim. Ngày 26 tháng 3, Bộ trưởng Thương mại Hoa Kỳ Howard Lutnick thông báo về việc bán ra 1,000 Thẻ Vàng, mang về 5 tỷ Mỹ kim chỉ trong một ngày. Thông tin này hoàn toàn sai sự thật. Không hề có bất kỳ cách nào để nhà đầu tư nước ngoài nộp đơn xin loại chiếu khán này. Vậy liệu chúng ta có thể kỳ vọng chính quyền sẽ minh bạch hơn về Thẻ Vàng 1 triệu Mỹ kim?
Ngôi Thánh đường Sacred Heart – chỉ cách Bạch Ốc vài dặm – vốn được xây dựng để làm nơi nương náu tâm linh. Giờ đây, giáo đoàn đa phần là di dân của nhà thờ này đang sống trong nỗi sợ hãi. Từ tháng Tám đến nay, hơn 40 giáo dân bị giam giữ hoặc trục xuất sau khi các lực lượng liên bang gia tăng truy quét. Nhiều người sợ hãi đến mức không dám ra khỏi nhà để đi lễ, mua thực phẩm hay đi khám bệnh, trong khi chiến dịch trấn áp di dân của chính quyền Trump vẫn đang nhắm vào cộng đồng của họ.
Khủng hoảng nhà ở tại Hoa Kỳ đã kéo dài nhiều thập niên, với giá nhà tăng 60% kể từ năm 2019 và hơn 22 triệu người thuê nhà phải chi quá 30% thu nhập cho chỗ ở. Dù nguyên nhân đến từ tiền lương trì trệ và nguồn cung hạn chế, Phó Tổng thống JD Vance lại quy trách nhiệm cho người di dân không giấy tờ, cho rằng việc “tràn vào nước Mỹ” khiến giá nhà tăng vọt. Ông còn lập luận rằng việc trục xuất di dân sẽ giúp hạ giá, theo bài viết của Rahim Kurwa, giáo sư xã hội học tại Đại học Illinois Chicago, đăng trên The Conversation ngày 27 tháng 10 năm 2025.
Hai trăm mười một năm trước, mùa hè năm 1814, quân Anh kéo vào Washington. Trước khi phóng hỏa Bạch Ốc, họ ngồi xuống dùng bữa tại bàn tiệc đã dọn sẵn cho Tổng thống James Madison. Khi bữa ăn kết thúc, lính Anh đốt màn, đốt giường, và tòa nhà bốc cháy suốt đêm. Sáng hôm sau, cơn mưa lớn chỉ còn rửa trôi phần tro tàn của nơi từng là biểu tượng cho nền cộng hòa non trẻ. Tuần này, phần Cánh Đông của Bạch Ốc bị phá sập. Không phải bởi ngoại bang, mà bởi chính quyền tại vị. Và lần này, không ai được báo trước. Người Mỹ chỉ biết chuyện qua những bức ảnh máy xúc cày nát nền nhà, cùng lời xác nhận ngắn ngủi từ các viên chức trong chính phủ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.