Hôm nay,  

tan chảy…

29/07/202200:00:00(Xem: 3543)
 
Nhớ anh bạn trẻ đã qua đời vì bạo bệnh hôm trước dịch covid-19. Nhớ cứ bước vào tháng bảy, anh thường diễn tả cái nắng và cái nóng của mùa hè Texas với từ “tan chảy”, nắng cũng nắng tan chảy mà nóng cũng nóng tan chảy. Không riêng gì tôi mà nhiều anh em bạn nghe hơi khó chịu với từ tan chảy vì dị ứng với từ ngữ trong nước bây giờ thường nói quá, quá cả phép thậm xưng trong văn học dân gian như “con rận bằng con ba ba/ đêm nằm nó ngáy cả nhà thất kinh”. Người trong nước bây giờ ăn ngon cũng ngon tới tan chảy, nghe nhạc cũng nghe tới tan chảy với giọng hát ai đó, ra đường gặp gái đẹp cũng đẹp tan chảy… chỉ có đường cống thoát nước ở Sài gòn là không tan chảy khi trời mưa nên ngập cả Sài gòn. Còn lại thứ gì không tan chảy được theo từ ngữ xã hội chủ nghĩa thì dùng từ khó hiểu, từ ngữ càng âm u càng nổi bật “đẳng cấp” xã hội chủ nghĩa đang thịnh từ “a đù”.

   Nhưng dù sao năm nay tháng bảy về bỗng nhớ anh bạn vắn số nhiều hơn khi bước vào tháng bảy mới hai tuần thì đã hơn mười ngày nóng trên trăm độ F. Cái nắng và cái nóng vẫn như xưa, Những lúc lái trên đường vắng giữa trưa tháng bảy ở Texas sẽ dễ dàng ảo tưởng phía trước trời đang mưa vì thấy rõ một khúc đường loang loáng nước, nhưng khi lái đến nơi mới biết là ảo giác vì trời quá nóng tạo ra. Hay khi thấy rõ nắng loang như mây trên mặt đường xa xa, chạy đến không có gì, chạy qua chợt nhớ từ “hoa nắng” đã nghe hay đọc ở đâu đó.

   Nói gì thì anh em bạn còn lại đành cúi đầu chấp nhận là do bọn mình đã già, không còn chịu nổi cái nóng và cái nắng trên trăm độ mà vẫn nướng thịt, uống bia, xem banh cà na ở patio hay garage nhà ai đó. Anh bạn vắn số lại trẻ hơn nhiều anh em nhưng thường làm chủ xị. Anh thường hẹn mọi người đi ăn phở, uống cà phê vào sáng thứ bảy. Sau chầu cà phê ăn sáng cuối tuần sẽ kéo nhau đi nông trại của người Mễ để mua vịt sống về làm tiết canh, mua gà sống về nấu cà ri, trộn gỏi, làm gà nướng cho bọn trẻ con vui hưởng cuối tuần. Cứ bơi hồ bơi một lát, lũ trẻ kéo lên ăn gà thì nướng không kịp. Cánh chị em có chồng coi con cho đi shopping thì kéo nhau đi mua sắm quần áo, giày dép đại hạ giá, nói cười trở về như đoàn quân đại thắng nên gỏi gà bao nhiêu cũng hết, cà ri bánh mì bao nhiêu cũng không ngại sạch nồi…

   Những cuối tuần lại rơi vào dịp nghỉ lễ thì đi nông trại mua hẳn một con bê chừng trăm cân Anh. Thế là rôm rả mấy ngày cuối tuần với bê thui, bê tái chanh, lòng bê xào cải chua. Đặc biệt là món phở với sườn bê và thịt bê tái thì ngon ngọt tới ăn hoài không ngán.

   Tháng bảy vẫn về, thường được báo hiệu bằng những lá cờ Mỹ mà người bản xứ rất tự hào, hãnh diện, và trang trọng treo ở trước nhà họ để mừng lễ Độc lập của Hoa kỳ ngay vào những ngày đầu tháng bảy. Lá cờ Mỹ tung bay trong khoảng sân khiêm tốn của ngôi nhà người bản xứ không lớn, nhưng ý nghĩa của nó to lớn như bầu trời tháng bảy có hoa nắng vàng ươm những cánh đồng bắp đã thu hoạch.

   Nhưng khi chỉ ngồi một mình ở nhà nhìn sang nhà hàng xóm Mỹ xanh xanh đỏ đỏ màu cờ mừng lễ Độc lập, gió đưa muôn phương hương thơm mùi thịt nướng. Người di dân tôi lại thấm triết lý: cuộc vui nào cũng tàn nên những người bạn khi còn trẻ gặp nhau hàng tuần thì bây giờ có người cả tháng, cả năm không gặp, có người tóc xanh đã đi sớm hơn người tóc bạc vì bạo bệnh; người từ giã bạn bè về quê an hưởng tuổi già vì chọn chết ở quê nhà chứ không gởi nắm xương khô nơi đất khách quê người. Tháng bảy ngồi nhớ đến đám trẻ con thì giờ chúng cũng đang bươn bả như cha mẹ khi chúng còn tắm hồ với nhau hồn nhiên, vô tư ở nhà chú bác hay nhà bạn của ba mẹ…

   Thời gian trôi đi theo cơm áo gạo tiền, tuổi tác chồng chất theo con cái lớn khôn tới khi ngồi một mình trong căn nhà cũ mới vui buồn riêng mang. Vui hoàn thành nhiệm vụ với gia đình, nhưng lòng lại hoang hoải với người sống bên ngoài lãnh thổ quê nhà rằng quê tôi đâu, tôi là người Mỹ hay người Việt? Sẽ làm gì cho hết thời gian khi về hưu trong bối cảnh xã hội nước sở tại đã sa lầy quá trớn trong tay những người đang nắm quyền lực lớn nhưng năng lực nhỏ nên làm việc nhỏ cũng gây tai hoạ lớn cho nước Mỹ hôm nay. Trong lòng lại u uẩu đường về quê xa lắc lê thê, trót nghe theo lời u mê… như lời nhạc trong Tình khúc thứ nhất.

   Tháng bảy đã già nửa tháng, nóng vẫn hơn trăm độ, nắng vẫn cháy cỏ đồng xanh thành màu nâu nhạt để đậm dần. Cỏ sẽ úa khi mùa thu về, đông sẽ đội khăn tang trắng bằng tuyết đá để tiễn đưa linh hồn năm cũ. Vũ trụ tuần hoàn theo quy luật của vũ trụ, người sống tuần tự ra đi theo những chuyến xe đời, phải có người bước xuống để có chỗ cho người khác bước lên. Tháng bảy năm nay trời vẫn thế, vẫn nóng như câu ngạn ngữ của người dân bản địa là nóng như con gà trống mới đạp mái. Khác đi chút những tháng bảy đã qua là tháng bảy năm nay cuộc chiến Nga với Ukraine vẫn chưa kết thúc, cho thấy phe trục ma quỷ đâu có sợ phương tây với Hoa kỳ. Trung cộng vẫn âm thầm mua dầu giá rẻ cho Nga có ngân sách đổ vào cuộc chiến xâm lược, Iran vẫn lén lút gởi máy bay không người lái cho Nga để tấn công Ukraine. Phương tây là những tay nhà giàu keo kiệt nên giúp đỡ Ukraine nhỏ giọt thì làm sao thắng Nga?

   Tháng bảy năm nay nhiều biến động. Ông thủ tướng Boris Johnson của Anh quốc là người giúp đỡ Ukraine mạnh nhất từ tây phương lại phải từ chức vào ngày 4 tháng 9 tới đây vì chuyện bé xé ra to trong chính trường nước Anh. Cuộc chiến Ukraine với Nga còn dai dẳng vì trông gì được vào ông tổng thống Pháp nói nhiều nhưng làm không được bao nhiêu; gã khổng lồ keo kiệt Đức thì chờ gì từ kẻ coi đồng tiền bằng cái bánh xe bò. Chờ Mỹ thì phiêu lưu với chính quyền sở tại Hoa kỳ và ông tổng thống bất nhất…

   Tháng bảy đau lòng cho ông cựu thủ tướng Shinzo Abe của Nhật bản, người được người dân Nhật yêu thương, tin tưởng và kính trọng lại đột ngột ra đi với tay súng tâm thần, nhắc tên hắn làm gì như báo đài đưa tin ngu ngốc, chỉ đơn giản gọi hắn là một thằng điên. Tôi đã gặp vài thanh niên Mỹ trắng ở phi trướng DFW, họ đội trên đấu họ không phải cái nón rộng vành của cao bồi Texas mà là lá cờ Nhật xếp lại thành vành khăn tang, chừa cái mặt trời đỏ ra cho nhân loại cùng thấy loài người tiến bộ đích htực là gì, là ai?

   Những chiếc khăn tang vẫy máu của vài thanh niên Mỹ thương tiếc ông cựu thủ tướng Nhật thật ấn tượng. Trở về nhà sau khi đón người bạn từ xa tới. Đã bao năm thấy ông già hàng xóm là cựu chiến binh Mỹ trong chiến tranh Việt nam. Ông trang trọng thượng kỳ mừng ngày độc lập của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. Ông lặng lẽ hạ kỳ đem cất tới năm sau… tới cuối đời ông. Màu cờ có phai theo nắng gió, tóc ông bạc hơn năm ngoái, nhưng lòng ông với lá quốc kỳ không thay đổi niềm tự hào và hãnh diện. Nhưng tháng bảy, lễ Độc lập năm nay, ông già không thượng kỳ mừng lễ Độc lập nữa mà nhà ông phủ tang trắng trên những hàng cây. Người lính Mỹ trọn đời yêu thương tồ quốc đã an nghỉ. Cầu chúc cho linh hồn ông sớm hạnh ngộ cùng đồng đội đã hy sinh trong chiến tranh Việt nam.

    Tháng bảy của nước Mỹ đi vào lịch sử với bản Tuyên ngôn Độc lập vào năm 1776, đến nay đã 246 năm. Thành phố Philadelphia là thành phố đầu tiên tổ chức kỷ niệm một năm độc lập vào ngày 4 Tháng 7 năm 1777, trong khi quốc hội vẫn còn đang đối phó với cuộc chiến với quân Anh. Năm 1778, để đánh dấu hai năm sau bản Tuyên ngôn Độc lập, George Washington đã ra lệnh cho tăng gấp đôi khẩu phần rượu rum cho binh lính của ông để ăn mừng, và đến năm 1781, nhiều tháng trước khi người Mỹ đạt được chiến thắng quan trọng tại Yorktown, Massachusetts trở thành tiểu bang đầu tiên chính thức lấy ngày 4 Tháng 7 làm ngày lễ nghỉ của tiểu bang.

   Ngày 4 Tháng 7 năm 1776 trở thành ngày được ghi trong bản Tuyên ngôn Độc lập, và bản văn viết tay đặc biệt này được ký vào tháng 8 cùng năm. Bản viết tay này hiện đang được lưu trữ tại Văn khố Quốc gia ở Washington. Nó cũng là ngày được ghi trong những bản in đầu tiên của Tuyên ngôn Độc lập và sau đó được gửi đi khắp nước. Do vậy, khi người ta nghĩ tới bản Tuyên ngôn Độc lập đều nghĩ là ngày 4 Tháng 7 năm 1776 là ngày tuyên bố. (Thực ra nhiêu khê của bản Tuyên ngôn Độc lập Hoa Kỳ còn nhiều nhiêu kê khác tới mãi năm 1778).

   Tinh thần ái quốc còn được khơi dậy mạnh hơn nữa trong ngày 4 Tháng 7 sau cuộc Chiến tranh 1812 xảy ra giữa Hoa Kỳ và Vương quốc Anh một lần nữa. Nên năm 1870, quốc hội đã thông qua luật và chỉ định ngày 4 Tháng 7 thành ngày lễ liên bang; và năm 1941, quốc hội ghi thêm một điều khoản vào trong luật để cho phép là ngày lễ nghỉ trả lương cho tất cả các nhân viên làm việc cho chính phủ liên bang.

   Lễ Độc lập năm nay, tháng bảy năm nay nhiều biến cố, thời tiết cũng là một biến cố không nhỏ với châu Âu lụt lội, Trung quốc bão tố, châu Phi thiếu lương thực… Hoa kỳ cắn răng với đợt nắng nóng dài ngày cũng không khốn khó bằng tình hình lạm pháp, kinh tế suy trầm, chính trị phân cực, dịch bệnh lại cứ đi đi về về như hiểm họa khôn lường. Phải như còn anh bạn “tan chảy” cho anh ấy thấy bây giờ mới là tan chảy. Mọi thứ đã và đang tan chảy từng ngày với chính quyền thiếu năng lực, bất nhất hiện tại trên xứ sở đã từng hùng mạnh nhất địa cầu về mọi mặt.
  

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
(WASHINGTON, ngày 14 tháng 9, Reuters) – Chính quyền Trump được cho là sẽ tiếp tục hoãn lại thời gian buộc ByteDance (công ty mẹ của ứng dụng TikTok tại TQ) hoặc phải bán lại TikTok ở Hoa Kỳ hoặc ngừng hoạt động tại thị trường Mỹ. Hạn chót trước đó được đặt ra là vào ngày 17 tháng 9 năm 2025.
(HOA KỲ, ngày 14 tháng 9, APNews) – Giữa lúc Taliban cấm phụ nữ theo học đại học tại Afghanistan, cô nữ sinh Bahara Saghari đã nuôi hy vọng được tiếp tục học tập ở Hoa Kỳ. Sau nhiều năm miệt mài học tiếng Anh gần 8 tiếng mỗi ngày, cô gái 21 tuổi đã nhận được thư mời theo học ngành quản trị kinh doanh tại một trường đại học tư thục ở tiểu bang Illinois. Những tưởng giấc mơ đã trong tầm tay, nhưng hy vọng ấy bị dập tắt bởi lệnh cấm nhập cảnh của Tổng thống Donald Trump.
Nếu những người giàu nhất thế giới sẵn sàng đóng góp một phần rất nhỏ tài sản của họ, thì sự thiếu hụt của các chương trình viện trợ đói nghèo có thể được bù đắp.1% tài sản của 3,000 người giàu nhất thế giới tương đương khoảng 140 tỷ đô la.
Các nhà lãnh đạo lập pháp đảng Cộng hòa đang yêu cầu chính quyền Trump bồi hoàn cho Arizona số tiền 744 triệu USD đã chi cho an ninh biên giới trong 4 năm qua - một tháng sau khi Thống đốc Katie Hobbs gửi yêu cầu riêng của mình, nhưng vẫn chưa được trả lời.
J141. Godha Jātaka -- Kỳ nhông và tắc kè hoa Tóm tắt: Một vị sư được Đức Phật truyền giới nhưng dễ dàng bị thuyết phục dùng đồ ăn ngon của Đề Bà Đạt Đa thay vì đi khất thực. Ông được dẫn đến trước Đức Phật, và Ngài kể câu chuyện về một con kỳ nhông kết bạn với một con tắc kè hoa, dẫn đến cái chết của cả vị này và bạn bè.
Tổng thống Donald Trump đã nhiều năm liên tục nói những lời dối trắng trợn về các cuộc bầu cử ở California, nơi đảng Dân chủ chiếm ưu thế. Trump đã đưa ra nhiều tuyên bố sai lệch hơn về chủ đề này trong một cuộc phỏng vấn trên Fox News vào hôm thứ Sáu
Jeffrey Epstein là một người rất giàu có, nhưng chính xác giàu đến mức nào và số tiền đó đến từ đâu vẫn còn là một bí ẩn. Các email mới được khai quật tuần trước đã làm sáng tỏ vai trò của Epstein trong việc phát triển khách hàng tự do, đóng vai trò là cầu nối giữa các nhân vật chính trị và các ông trùm kinh doanh
- Tòa Kháng Án Cho Phép Chính Quyền Trump Bắt Đầu Trục Xuất 500,000 Di Dân. - Chính Quyền Trump Cắt Tài Trợ Cho Các Đại Học Phục Vụ Thiểu Số. - Nhiều Người Bị Mất Việc Vì Bày Tỏ Ý Kiến Sau Vụ Charlie Kirk Bị Bắn Chết. - California: Dự Án Tàu Cao Tốc Được Bảo Đảm 1 Tỷ Đô La Hằng Năm Đến 2045. - Chicago: Nhân Viên ICE Bắn Chết Người Mexico Ở Ngoại Ô. - Louisiana: Bạch Ốc Dự Tính Điều 1.000 Vệ Binh Làm Nhiệm Vụ Trị An. - Cộng Hòa Missouri Thông Qua Bản Đồ Bầu Cử Xóa Ghế Dân Chủ Giữ Suốt 76 Năm. - Quốc Hội Đề Nghị Luật Ngăn Cắt Giảm Medicare Cho Chăm Sóc Tại Nhà. - U.C. Berkeley Giao Danh Sách Sinh Viên Và Giáo Sư Cho Chính Quyền Trong Cuộc Điều Tra Chống Bài Do Thái. - Trump Kêu Gọi NATO Ngưng Mua Dầu Nga, Đòi Đánh Thuế Trung Quốc Tới 100%.. - Trung Quốc Đẩy Mạnh Bỏ Đô-La, Đưa Nhân Dân Tệ Ra Toàn Cầu. - Ngoại Trưởng Rubio Thăm Israel Giữa Lúc Hy Vọng Ngừng Bắn Gaza Suy Tàn. - Nato Tăng Cường Phòng Thủ Phía Đông Sau Khi Ba Lan Tố Nga Xâm Nhập Drone. ....
Có rất nhiều bằng chứng cho thấy Charlie Kirk đang dẫn dắt gia đình mình về theo Giáo hội Công giáo; đặc biệt là lời kêu gọi công khai của ông về việc tôn kính Đức Mẹ
Bản tin sau đây của AP, ngày 12 tháng 9 năm 2025: Một nhóm các giám mục và nữ tu Công giáo hàng đầu của Hoa Kỳ đang ở tuyến đầu trong cuộc xung đột về nhập cư của đất nước đã lên án các chính sách cứng rắn của chính quyền Trump vì đã chia cắt các gia đình, gây ra nỗi sợ hãi và đảo lộn đời sống nhà thờ Mỹ.
Dân biểu Derek Tran (CA-45) đã bỏ phiếu chống lại dự luật H.R. 3486, còn gọi là Stop Illegal Entry Act of 2025. “Là con trai của người tị nạn, tôi thất vọng trước biện pháp cực đoan này, trong khi phía đa số tại Hạ Viện lại phớt lờ những giải pháp thực sự để cải thiện hệ thống di trú,” Tran tuyên bố. Ông cho rằng dự luật “khuyến khích thủ đoạn mang tính kỳ thị chủng tộc mà không tăng cường việc thi hành luật di trú một cách ý nghĩa.”
Matthew Robinson, cha của can phạm Tyler Robinson, là cựu sĩ quan kỳ cựu, có 27 năm phục vụ tại Văn phòng Cảnh sát trưởng Quận Washington. Ông được cho là người nhận ra con trai qua hình ảnh do FBI phổ biến và chủ động liên lạc nhà chức trách để đưa con ra đầu thú.
Trong bối cảnh thế giới đang trải qua những biến động nghiêm trọng về kinh tế, chính trị và công nghệ, toàn cầu hoá – vốn từng được xem là động lực chính thúc đẩy cho tăng trưởng và thịnh vượng – đang đứng trước những thách thức chưa từng có. Tiến trình công nghiệp hoá và toàn cầu hoá đã đem lại nhiều thành tựu vượt bậc trong suốt thời gian dài qua, từ thế kỷ XX sang thế kỷ XXI, đặc biệt là thông qua sự chuyên môn hoá, tự do thương mại và tiến bộ công nghệ. Tuy nhiên, các cuộc khủng hoảng tài chính, đại dịch toàn cầu, chiến tranh và cạnh tranh chiến lược giữa các cường quốc đã khiến mô hình toàn cầu hoá truyền thống bộc lộ nhiều tình trạng bất ổn...
Nhưng một nhân vật như Kirk có lẽ chỉ có thể tồn tại trong bối cảnh độc đáo của Đảng Cộng hòa dưới thời Trump. Trong suốt sự nghiệp của mình, siêu năng lực thực sự của Kirk là khả năng trực giác – và khéo léo khai thác – sự rỗng tuếch về thể chế của Đảng Cộng hòa dưới thời Trump.
- Nghi Can Bắn Chết Charlie Kirk, Tyler Robinson - 22 Tuổi, Bị Bắt Ở Utah, Trump Đòi Án Tử Hình. - Trump Thề Sẽ Trừng Phạt Những Người Chỉ Trích Sau Khi Charlie Kirk Bị Giết. - Từ “Nội Chiến” Tràn Ngập Mạng Sau Khi Charlie Kirk Bị Ám Sát. - Ba Lan Nói Nga Xâm Phạm Không Phải Lỗi Nhầm, Sau Khi Trump Nêu Giả Thuyết. - Cựu Tổng Thống Brazil Bolsonaro Lãnh Án 27 Năm Tù Vì Âm Mưu Đảo Chính. - Cộng Hòa Đổi Luật Thượng Viện, Mở Đường Xác Nhận Hàng Loạt Ứng Viên Của Trump. - California Thông Qua Luật Cấm Cảnh Sát Che Mặt Khi Thi Hành Công Vụ. - Bảo Hiểm Y Tế Tăng Vọt Vì Giá Thuốc Và Thuế Quan, Đe Dọa Cộng Hòa Trước Bầu Cử 2026. - Học Viện Hải Quân Hoa Kỳ Bị Phong Tỏa Vì Báo Động An Ninh. - Chính Quyền Trump Muốn FDA Bỏ Tham Khảo Chuyên Gia Khi Duyệt Thuốc Mới. - Tối Cao Pháp Viện Chuẩn Bị Thảo Luận Hàng Loạt Chính Sách Của Trump. - Công Nhân Nam Hàn Bị Bắt Ở Mỹ Trở Về Nước Trong Nước Mắt Đón Chào. - Người Mẹ Nam Hàn Thú Nhận Giết Hai Con, Thi Thể Bỏ Trong Va Li Ở New Zealand.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.