Hôm nay,  

Trăng Thu

01/09/202209:19:00(Xem: 2272)


Mặt trời khi xuất hiện là rạng rỡ, bừng sáng, dứt khoát xóa tan bóng tối để chiếm lĩnh cả không gian của thiên địa càn khôn.

Mặt trăng thì không như vậy. Sự xuất hiện của trăng là sự xuất hiện từ từ, nhẹ nhàng, dịu dàng, êm đềm… và dù có những lúc được xem là sáng vằng vặc, thì vẫn cứ giữ cho đêm vẫn là đêm, buổi tối vẫn là buổi tối. Trăng không đánh phá, hủy diệt bóng tối, mà luôn làm hòa với bóng tối. Trăng làm cho đêm được sáng lên bằng ánh sáng huyền diệu, trang nghiêm, lặng lẽ.

Trong khi bóng tối nghìn năm ngập phủ với tham lam, thù hận, si mê, con người càng lúc càng nhiều cơ tâm, man trá, ích kỷ; chỉ nghĩ đến lợi ích riêng của mình hay gia đình, bè phái của mình, không quan tâm đến đời sống của ai. Vậy mà vẫn có nhiều người thích sống trong bóng tối, thích gần gũi, ngợi ca kẻ xấu và điều ác; là bởi cái mầm xấu-ác ở trong họ tương thích với bóng tối tham, sân, si kia. Khi điều xấu-ác, bất thiện được xuề xòa chấp nhận và xem là lẽ thường trong đời sống thì cõi này đã sa đọa đến tận cùng của sự thấp kém đạo đức, văn hóa.

Tục ngữ có câu “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.” Lý này xưa nay rất đúng trong nhiều trường hợp, được ông bà, cha mẹ dùng để răn dạy con cháu trong nhà, và thầy cô giáo dạy học sinh ở trường. Tránh chơi với bạn xấu, bạn ác, bạn ngu dốt; nên tìm chơi với bạn ngoan hiền, thiện lương, học giỏi.

Nhưng thực tế ngày nay cho thấy không ít những nhà trí thức, có danh bằng học vị, cho đến những nhà lãnh đạo chính trị, tôn giáo… lại thường có khuynh hướng hùa theo, phù trợ những kẻ xấu-ác, đánh mất lương tri, che mờ lý trí, quên bẵng lý tưởng cao xa của mình là cống hiến tài năng làm đẹp cuộc đời. Như bầy đom đóm sau giấc ngủ miên đông, ồn ào trỗi dậy, túa nhau bay khắp nẻo những đêm đầu hạ. Nhìn sự phát quang lập lòe của chúng trong đêm tối như mực thì thấy đẹp kỳ diệu, nhưng thực ra thì ánh sáng sinh học từ thân của chúng rất độc hại, chính là vũ khí tự vệ để khỏi bị ăn thịt bởi loài côn trùng khác. Sinh sôi tràn lan trên cây lá và rơm rạ ủ mục, chúng rầm rộ kéo nhau bay về hướng bóng tối, và chỉ sinh hoạt trong bóng tối. Bầy đàn đom đóm bát nháo, chỉ biết hăm hở kiếm mồi, tấn công, ăn thịt những loài sâu bọ, ốc, sên… Ra nông nỗi như thế là do vì bẩm chất vị ngã ngủ sâu trong tâm thức được đánh thức đúng lúc bóng tối vô minh phủ xuống. Tối tìm đến tối. Vô minh tìm đến vô minh. Người u mê chỉ muốn gần mực.

Trong khi đó, ánh trăng vẫn lặng lẽ, dịu dàng như muôn thuở nào. Trăng có tròn, có khuyết, nhưng muôn đời vẫn vậy, không thêm không bớt (1). Hành giả đi vào cuộc đời như vầng trăng khi ẩn khi hiện, đi trong ngày, đi trong đêm, không nơi nào lúc nào mà chẳng đến. Thong dong tự tại đi vào trần gian điên đảo mà lúc nào cũng tự tỏa sáng. Ánh sáng tự thân không mất thì ngại gì dấn thân vào những nơi mê vọng tối tăm! Ai cũng tìm đèn tránh mực thì những người u mê đến khi nào mới được thắp sáng? Ta không vào địa ngục thì ai vào! (2)

Có vầng trăng lừng lững đầu núi. Ánh trăng tưởng chừng như dòng suối mát, chảy dài từ đỉnh núi xuống đồng hoang, loang trong đêm vô tận. Kỳ thực có khi nào trăng không tỏa sáng. Trong khi trần gian say ngủ, đâu đó vẫn có người cùng thức với trăng tròn mùa thu.



California, đầu thu 2022
Vĩnh Hảo
(www.vinhhao.info)

___________

(1) “Nước chảy thế kia mà chưa từng đi bao giờ, mặt trăng khi tròn khi khuyết như vậy mà chưa thêm bớt bao giờ. Bởi vì ta tự ở nơi biến đổi mà xem ra thì cuộc trời đất cũng chỉ ở trong một cái chớp mắt, mà nếu tự ở nơi không biến đổi mà ra thì muôn vật cùng với ta, đều không bao giờ hết cả; cần gì phải khen đâu! Vả lại ở trong trời đất, vật nào có chủ ấy, nếu không phải là của ta thì dẫu một li ta cũng không lấy. Chỉ có ngọn gió mát ở trên sông, cùng vầng trăng sáng ở trong núi, tai ta nghe nên tiếng, mắt ta trông nên vẻ, lấy không ai cấm, dùng không bao giờ hết, đó là kho vô tận của Tạo hóa mà là cái vui chung của bác với tôi.” (Tô Đông Pha, Tiền Xích Bích Phú, Phan Kế Bính dịch – trích từ tác phẩm Tô Đông Pha, chương 7: Đông Pha cư sĩ và thanh phong minh nguyệt, biên khảo của Nguyễn Hiến Lê)

(2) Đây là lý tưởng dấn thân nhập thế qua biểu tượng Bồ-tát Địa Tạng, với lời nguyện rộng: “Địa ngục chưa trống không, thề không thành Phật; chúng sinh độ hết mới chứng quả vị Bồ-đề.”

biachanhphap130
Hình bìa của MoeRasmi (Pixabay.com)



CHÁNH PHÁP Số 130, tháng 9.2022

NỘI DUNG SỐ NÀY:

THƯ TÒA SOẠN, trang 2

TIN TỨC PHẬT GIÁO THẾ GIỚI (Diệu Âm lược dịch), trang 3

NẮNG HẠ NHÂM DẦN - 2022 (thơ ĐNT Tín Nghĩa), trang 6

NGHIÊN CỨU THỨC THỨ TÁM, t.t. (HT. Thích Thắng Hoan dịch), trang 7

QUI ẨN VỚI HOA, MÙA HOA… (thơ Trần Hoàng Vy), trang 9

NHƯ HUYỄN TRONG TRUNG LUẬN (Nguyễn Thế Đăng), trang 10

TRONG CÕI VÔ CÙNG (Nguyên Siêu), trang 12

NGHE NHƯ (thơ Thy An), trang 13

ĐI HÁI PHÙ VÂN (Toại Khanh), trang 14

GIẢI THOÁT TRONG ĐẠO PHẬT (TN Hằng Như), trang 15

STORY OF UGGASENA (Daw Tin), trang 17

KẺ CHÍ HÙNG XUẤT SĨ (thơ điếu của TK Thích Thiện Duyên), trang 18

CHIẾN TRANH VÀ BẤT BẠO ĐỘNG, t.t. (HT. Thích Quảng Độ dịch), trang 19

HƠI THỞ, ĐƯỜNG DẪN ĐẾN CHÁNH NIỆM (Thích Nguyên Tạng), trang 22

ĐÔI DÒNG TÂM SỰ VUI (thơ Lam Nguyên), trang 24

ẢNH HƯỞNG ĐẠO PHẬT TRONG THƠ HÀN MẶC TỬ (Quách Tấn), trang 25

GẦN PHẬT VÀ XA PHẬT (thơ TM Ngô Tằng Giao), trang 27

NIỆM THÂN: NHỠ KHÔNG THẤY BẤT TỊNH (Nguyên Giác), trang 28

TÂM CHÁNH NIỆM – Phật Pháp Thứ Năm (Nhóm Áo Lam), trang 30

12 ĐOẠN THƠ ĐẠO MÙA THU (thơ Diệu Viên), trang 31

TIẾNG HÚ CỦA THIỀN SƯ KHÔNG LỘ (Huỳnh Kim Quang), trang 32

CHỈ TIN MỘT NGƯỜI (Quảng Tánh), trang 34

NGHE, LẮNG NGHE VÀ KHÔNG NGHE (TK Vĩnh Hữu), trang 39

PHẬT GIÁO VÀ MÔI TRƯỜNG (Đồng Thiện), trang 40

MỘT BIẾN KINH (thơ Đồng Thiện), trang 41

LOẠI BỎ BỆNH LAO TRONG ĐỜI MÌNH (Bs. Nguyễn Ý Đức), trang 42

PHÁP LẠC THẤT (Huệ Trân), trang 44

VẼ (thơ Vỹ Tuấn), trang 47

SU SU XÀO CHAY (Hồng Hương), trang 48

TRUYỆN CỰC NGẮN (Steven N), trang 49

DÌU DỊU TRĂNG THU (Tịnh Bình), trang 51

CHIẾC ÁO KỲ DIỆU (TN Như Thủy), trang 52

CON MUỖI (thơ Hồ Thanh Nhã) trang 53

CHÙA BÁT NHÃ TRANG NGHIÊM TỔ CHỨC ĐẠI LỄ VU LAN 2022 (Thanh Huy), trang 54

THIỀN CỦA PETER COYOTE (Tiểu Lục Thần Phong dịch), trang 56

ƯNG VÔ SỞ TRỤ NHI SANH KỲ TÂM (thơ Hoàng Thục Uyên), trang 60

NGÕ THOÁT – chương 14, t.t. (truyện dài Vĩnh Hảo), trang 61

THỌ TRÌ BA GIỚI (Truyện cổ Phật giáo), trang 65


https://www.chanhphap.us/CHANH%20PHAP%20BO%20MOI/Muc%20luc%202022/CP%20so%20130%20(09.22).htm 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một phụ nữ tại Vùng Vịnh, Bắc California có thể đã tiếp xúc với vi khuẩn corona từ nơi công cộng là một trong 28 trường hợp tại tiểu bang này. Tuy nhiên, viên chức y tế tiểu bang nói rằng nguy cơ cho cộng đồng thì còn thấp.
Theo The Hill, chính phủ Trump tiếp tục các chính sách chống lại các cộng đồng di dân, kể cả di dân hợp pháp.
Cuộc bầu cử sơ bộ sắp tới vào ngày 3 tháng 3 và cuộc bầu cử chống bãi nhiệm ngày 7 tháng 4 tại Westminster sẽ có nhiều thay đổi về tiến trình và phương thức bầu cử. Bắt đầu năm 2020, Quận Cam đang làm thí điểm cho phương pháp bầu cử hoàn toàn bằng giấy qua phong bì và bỏ đi hình thức bầu cử tại phòng phiếu gần nơi cư ngụ. Đây là chiều hướng sắp tới cho tất cả mọi nơi trên toàn tiểu bang California.
Các thị trường tại Hoa Kỳ đã sút giảm nặng nề hôm Thứ Năm, 27 tháng 2 sau khi trường hợp bị lây corona đầu tiên tại Hoa Kỳ có thể không phải liên quan đến việc đi ra ngoại quốc đã được xác nhận.
Tại Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng số 15496 Magnolia St., Suite 111 Thành Phố Westminster vào lúc 10 giờ sáng Thứ Năm ngày 27 tháng 2 năm 2020, Giám Sát Viên Andrew Đỗ, Phó Chủ Tịch Hội Đồng Giám Sát Quận Cam đã tổ chức buổi họp báo để trình bày về diễn tiến của bệnh dịch Covid-19, hiện diện trong buổi họp báo có Bà Michelle Steel, Chủ Tịch Hội Đồng Giám sát Quận Cam và BS. Kimberly Hồ, Phó Thị Trưởng Thành Phố Westminster, ngoài ra còn có một số các cơ quan truyền thanh, truyền hình, báo chí và cư dân tham dự.
Dịch Covid-19 đang khủng bố Vũ Hán và nước Tàu cho thấy nhà cầm quyền cộng sản Bắc kinh khó khăn đối phó để ngăn chận, giới hạn sự lây nhiễm nhưng vẫn không thành công do hệ thống tập quyền cứng ngắt của chế độ cộng sản độc tài toàn trị trong lúc ngày nay nước Tàu lại bị chi phối bỡi hệ thống toàn cầu.
Một người hướng dẫn du lịch tại Nhật Bản mà gần đây đã được cho ra về từ một bệnh viện sau khi hồi phục từ dịch corona đã thử nghiệm dương tính trở lại, theo các báo cáo cho biết.
Siêu vi khuẩn gây ra dịch sưng phổi ở Vũ Hán làm chết hơn 2000 người và hơn 74 000 bị nhiễm (tin ngày 19/02/2020) có tên là Covid-19 do Tổ chức Y tế Thế giới chọn, cho ngắn gọn, dễ đọc hơn, thay thế tên gọi trước. Thật ra cũng hãy còn dài, còn khó đọc và khó nhớ, nhứt là đối với những người Trung Quốc không biết chữ Tây.
Tuần qua, tôi đến Songkhla (địa danh cực Nam của Thái, giáp giới với Mã Lai) để tìm lại cố nhân. Khi phi cơ chao cánh, chuẩn bị đáp xuống phi trường Hat Yai, tôi chợt thấy Vịnh Thái Lan. Tự trời cao, nhìn những con tầu bé li ti bên dưới khiến tôi không khỏi trạnh lòng nhớ đến chiếc thuyền vượt biên mỏng mảnh của mình (vào mấy mươi năm trước) khi đang hoang mang giữa vùng biển lạ xa này.
Chỉ khi xẩy ra nạn dịch chết người Vũ Hán (Trung Cộng) có tên khoa học COVID-19 (Corona Virus Disease-2019), Việt Nam Cộng sản mới thấy thấm đòn lệ thuộc vào kinh tế Trung Cộng đã đe dọa nghiêm trọng đến độc lập và chủ quyền quốc gia.
ngày 24 tháng 1 năm 2020, chúng tôi đã đến Vũ Hán, Trung Quốc, để hỗ trợ các y tá địa phương trong cuộc chiến đấu chống lại bệnh nhiễm trùng COVID-19. Chúng tôi vào khu cách ly Vũ Hán
7 người đã bị giết chết vào xế trưa Thứ Tư, ngày 26 tháng 2, gồm tay súng, trong một vụ nổ súng tại khu vực sản xuất bia MillerCoors tại thành phố Milwaukee, tiểu bang Wisconsin, theo các nguồn tin nới với CBS News hôm Thứ Tư.
Năm 1968, Chiến tranh Viêt Nam-Vietnam War-như môt địa chấn, cuốn hút nước Mỹ vào những biến động, làm sụp đổ quyền lực: Kinh tế, Chính trị, Xã hội của nước Mỹ. Năm 1968, Vietnam War làm chuyển hướng những giá trị lich sử của nước Mỹ: địa chính trị, quan hệ toàn cầu, biểu tượng văn hóa, khuynh hướng xã hội.
Liệu virút này có tiềm năng gây đại dịch? Hoàn toàn có. Chúng ta đã tới mức đó chưa? Theo đánh giá của chúng tôi, chưa.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.