Hôm nay,  

30 năm Việt Báo

05/09/202215:35:00(Xem: 7210)
Hinh tren
Hình 1. Tờ báo Việt Báo Kinh Tế Số 1 phát hành ngày 5 tháng 9, 1992.
2. Ban sáng lập Việt Báo và thân hữu trồng cây trước cửa tòa soạn Việt Báo
đầu tiên trên đường Moran, Westminster năm 1992. Từ trái: Đỗ Quý Toàn,
Nhã Ca, Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh, Kiều Chinh, Huỳnh Mai, Nguyễn Dũng Tiến, Tài Nguyễn.
 


Đang ở Thụy Điển, đang buông để tuổi già thanh thản, bình yên như cảnh mặt trời lặn trên biển chiều.  Con gái Hòa Bình và thân hữu báo tin: Đến ngày 5 tháng 9, Việt Báo tròn 30 tuổi. Ngày 5 tháng 9, năm 1992 khai sinh của tờ báo. Chúng tôi bàng hoàng nhớ. Toa tầu ký ức, những toa tầu xình xịch chở nặng đi cùng với thời gian. Nặng lắm. Nặng tình nghĩa.

Xin đừng hỏi một người “Đã mất ngày tháng” như tôi, phải nhớ rõ chi tiết, tháng nào, ngày nào. Chỉ nhớ có trước, có sau.

Trước: Từ Lê Đình Điểu, bạn chúng tôi, đã bỏ nhiều công sức, thời giờ để hướng dẫn đi tới các cánh cửa công quyền giúp chúng tôi có được giấy phép ra báo. Bạn Điểu của chúng tôi ít nói, chỉ cười cười. Cười mà được việc. Từ hai cháu thân yêu Nhung Hiển, chia phòng, dọn patio rộng phía sau nhà để làm một tòa soạn nhỏ. Từ sự hỗ trợ của anh Nguyên Sa, nhà báo Hồ văn Đồng, nhạc sĩ Phạm Duy, anh chị Hoàng Văn Đức, anh Trương Quốc Hoa, anh chị Mai Kim Ngọc, hai em Tài-Mai, sự giúp đỡ chân tình của luật Sư Chistine Nga Vũ Đình, khi chúng tôi gặp rối rắm và hoàn tất giấy tờ cho chúng tôi được ở lại, làm báo. Từ chị Kiều Chinh, hàng ngày lái xe bao dặm đường đem về cho chúng tôi những quảng cáo mới. Lê Giang Trần đến với chúng tôi vào thời điểm đó, người em thi sĩ phụ trách Layout, rất mã. Và không thể nào quên anh Trần Huy Bích, người bạn, người anh, lúc nào gặp khó khăn là có anh bên cạnh.

Người anh lớn, Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh, một hôm bỏ San Jose, với một túi xách nhẹ hều, bước vào nhà: “Anh xuống đây làm báo, ở luôn với bọn em. Anh chỉ cần một chỗ ngủ.”

Người già thì ngủ được bao nhiêu. Viết bài tối khuya, sáng sớm cùng với cháu Hòa Bình đi bỏ báo trên chiếc xe cà rịch cà tàng. Hai bác cháu có biết bao kỷ niệm vui, buồn về nghề báo.

Ngày nào, tháng nào, không nhớ. Địa chỉ được dời tới đường Moran, khu báo chí, chỉ là một phòng nhỏ cùng ké với em Phạm Đắc Hiện, là vua stock thời đó. Hiện vui vẻ nhường cho kê một chiếc bàn để giao thiệp, gặp gỡ bạn văn và độc giả. Lúc này, Phạm Minh đã dựng được nhiều thùng báo để bán, một tờ lấy ra, bỏ vào 25 xu, nhưng đồng xu 25 thì ít, mà những miếng nắp ken cà bằng phẳng giả bỏ vào để lấy báo thì nhiều vô kể.

Chặng đường giữa còn biết bao khó khăn, vẫn được sự giúp đỡ của bạn hữu, của các thân hữu quảng cáo. Tòa soạn báo được dọn sang một khu nhà bên, lớn hơn, cạnh văn phòng nhỏ của Phạm Đắc Hiện. Việt Báo từ một tuần một số, rồi lên một tuần ba số, rồi một tuần bảy số. Lúc này, tòa soạn có thêm Viên Linh, anh Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh trở về lại San José, trấn thủ một chi nhánh Việt Báo. Có thêm sự hợp tác của anh Nguyễn Ngọc Ngạn, nhà in, cùng với những người bạn trẻ mới, Tân, Thắng. Lúc tòa soạn rời đường Moran, xuống Sullivan, có mặt chị Quyên Trần, lo về trị sự. Về kỹ thuật có thêm Khanh Nguyễn, Huy Nguyễn, chị Loan Nguyễn. Về online, có thêm Phạm Luyến… những đêm làm báo khuya có Nguyễn Hoàng Đoan đem các hủ mắm cà thịt kho Khánh Ly tiếp tế, những tô phở của Phở Tàu Bay Lý Thái Tổ, bánh trung thu Kiên Giang, thức ăn và cây xanh từ vườn cây Mimosa Nguyễn Dũng Tiến, vô số cácmón ăn ân tình… Chặng đường giữa này, chúng tôi còn có thêm được tờ Việt Báo Houston do Sông Văn và Như Băng điều hành, tờ Việt Báo Seattle, do Phú Bùi phụ trách, tờ Việt Báo San Diego, do gia đình nhà báo Nguyễn Khắc Nhân phụ trách, chúng tôi có thêm bạn hữu các địa phương. Chúng tôi có sự cộng tác bài vở của các anh Như Phong Lê văn Tiến, anh Lê Văn, bác sĩ Đặng Đức Nghiêm, nhạc sĩ Cung Tiến, nhà trồng lan Ngô Bảo, chị Bích Đào... Đặc biệt anh Doãn Quốc Sỹ, đã gần 90 tuổi, cùng với cô gái út Doãn Hương vẫn hằng ngày viết, dịch truyện cổ tích thế giới cho trang thiếu nhi. Tường Chinh, cô giáo Lan Phương Phạm, cùng hai con BảoNgọc, Quốc Nam, Julie QTran đã ghé vai với cô Nhã Ca, cùng lo trang báo cho con nít, Trương Ngọc Bảo Xuân, Trương Ngọc Anh, Mina Minh Hà, Lê Minh Hải, anh Vi Anh, anh Vũ Linh… và các bạn lo trang báo chuyên mục hàng tuần, rồi Thảo Trương, Tiffany Đoàn cùng Hằng Nguyễn lo trong lo ngoài ... Kể thì nhiều lắm, nhưng quên cũng nhiều, xin đừng giận một bà già trên 80 tuổi đã quên nhiều hơn nhớ.


Không thể quên những thân tình của các vị dành cho Việt Báo: Đức ông Trần văn Hoài, Hòa thượng Geshe la Tsultim Gyeltsen, H.E Zong Rinpoche la, các chư tăng và phái đoàn Tây Tạng từ Ấn Độ, Hòa thượng Thích Nhất Hạnh, Hòa thượng Thích Mãn Giác, Hòa thượng Thích Nhật Thiện, Hòa thượng Thích Tâm Châu, Hòa thượng Thích Như Điển, hòa thượng Thích Trí Chơn, giáo sư Tenzin Dorjee thường ghé thăm, cầu nguyện.

Sau: là tưởng nhớ những người anh đã ra đi: Anh Hồ Văn Đồng, anh Nguyên Sa, anh Nguyễn Sỹ Tế, anh Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh, Phí Ích Bành.

Và rồi, tiếp tục: nhiều thân hữu đến, rồi đi như Nguyễn Ngọc Minh, Ngân Nguyễn, Nguyễn Hiền phóng viên, Phụng Linh, Nguyễn Chí Khả, Phí Ích Bành, biên tập, anh Nguyễn Hữu Hiền, bảo trợ… dù ở hay đi, vẫn luôn là thân hữu, khi cần, vẫn đến với nhau. Nhà văn Thảo Trường, khi sang tới Mỹ, không rời bạn hữu cùng tờ báo. Không thể thiếu Nguyễn Xuân Nghĩa, báo ngày, báo Xuân, bất kể ngày đêm, mặc áo giáp chủ biên báo xuân Việt Báo chăm sóc tờ báo xuân trong nhiều năm, với các bạn góp bài văn nghệ và thơ xuân hàng năm như Du Tử Lê, Nguyễn Quốc Thái, Nguyễn Lương Vỵ, Quỳnh Giao... Bà Trùng Quang với giải thưởng Trùng Quang của Viết Về Nước Mỹ. “Giải Thưởng Viết Về Nước Mỹ” hằng năm, những tác giả đoạt giải, những người viết, đã gắn bó với giải thưởng, với tòa soạn. Nhóm thân hữu Việt Bút, đã luôn luôn chia xẻ ngọt bùi, góp sức, họp mặt mỗi lần phát giải. Nhóm NTM, đầu tàu là Thân Nguyễn và Bích Liên, luôn sát cánh và hỗ trợ Việt Báo trong các chương trình. Một người mà chúng tôi rất biết ơn, anh TP, ở San Diego, không bao giờ muốn được nhắc, đã âm thầm giúp đỡ giải thưởng VVNM hằng năm. Luật sư Nguyễn Hoàng Dũng và Thụy Trinh, là MC trường kỳ trong các buổi phát giải thường niên, anh Nguyễn Hoàng Linh vẫn hàng năm với Xe Đò Hoàng đưa các tác giả từ bắc xuống nam... Ngoài các chủ khảo kỳ cựu như anh Giao Chỉ Nguyễn Văn Lộc, Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh, Nguyễn Xuân Nghĩa, Bồ Đại Kỳ, một số đoạt giải trong “VVNM” đã trở thành giám khảo như Trương Ngọc Bảo Xuân (rồi lại vác thêm trách nhiệm chánh chủ khảo), Trần Nguyên Đán, Nguyễn Viết Tân, Phạm Hoàng Chương (đã mất), Bồ Tùng Ma (đã mất), Lê Tường Vi, Khôi An, gần đây nhất là Anne Khánh Vân….

Thật tệ, đầu óc tôi. Phan Tấn Hải đến với chúng tôi năm nào, không nhớ. Nhưng với tôi thì lâu lắm, như  từ đầu, như mãi mãi về sau.  Rồi Huỳnh  Kim Quang, Trịnh Y Thư, Thanh Huy, Hưng Doãn, thi sĩ Ngu Yên, Hằng Nguyễn. Còn phải nhớ Trúc Hồ của STBN, lại cho dọn về chung trụ sở của mình, để trở thành anh chị em một nhà. Và điều đáng trân quí biết bao, khi chúng tôi đã mệt, đã nghỉ, tất cả vẫn còn cùng với Hòa Bình giữ tờ Việt Báo, cho đến hôm nay, cùng nhau kỷ niệm Việt Báo 30 năm.

30 năm, biết bao vui buồn. Chúng ta đã xem nhau như anh chị em, như cùng một gia đình. Con tàu vẫn chạy, trẻ hơn, mạnh mẽ hơn. Nặng thêm tình nghĩa.

 

Xin cám ơn tất cả, anh chị em trong gia đình Việt Báo, các thân hữu, các thân chủ quảng cáo, các mạnh thường quân cùng với lời chúc mừng gửi tới tương lai.

Nhã Ca

Chủ Nhiệm Sáng Lập

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lời phi lộ: Cơ quan truyền thông Đức loan tin ở trên, qua Radio & đài truyền hình lớn như Deutschlandfunk, Ard, Zdf, N-tv …). Báo chí như nhật báo Spiegel, die Zeit, Merkur, Noz, Business Insider Deutschland … đều phổ biến. Tuy ở Europe chúng tôi/ tôi có theo dõi tin tức thế giới trong đó có tin từ USA nhưng hầu như chỉ ghi nhận, ít khi bàn đến để tránh phiền phức, tranh cãi không hay. Hãng thông tấn xã Đức DPA lớn và là một cơ quan truyền thông uy tín ở Đức nên tôi mạn phép chuyển ngữ và tóm lược tin của dpa để cho dễ đọc với khả năng tiếng Việt + Đức ngữ hạn hẹp của mình và để rộng đường dư luận.
Úc đã bị thiệt hại vì một ngày tồi tệ nhất các trường hợp bị nhiễm vi khuẩn corona, với tiểu bang Victoria ghi nhận 484 trường hợp mới và cảnh báo số lượng có thể tăng cao hơn nữa, khi làn sóng thứ hai đe dọa sự hồi phục nền kinh tế quốc gia, theo bản tin của báo Time cho biết hôm 22 tháng 7. Tiểu bang láng giềng New South Wales cũng ghi nhận 16 trường hợp mới, và Queensland 1, giúp đẩy tổng số hơn 500 và phá kỷ lục trước đây 469 trường hợp trong một ngày vào này 28 tháng 3.
Bộ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ Mark Esper đã cảnh báo Bắc Kinh hôm Thứ Ba rằng Hoa Kỳ “sẽ không bị bất cứ ai ngăn chận” tại Biển Đông, là mới nhất trong hàng loạt những phát biểu mạnh mẽ từ Hoa Kỳ về đường biển chiến lược này, theo bản tin Yahoo News cho biết hôm 22 tháng 7. Ông ấy phát biểu qua mạng tại Viện Nghiên Cứu Chiến Lược Quốc Tế rằng TQ “tiếp tục tham gia vào các hoạt động phá vỡ quy tắc có hệ thống, chèn ép và các hoạt động hung hăng khác, và sự quan tâm nhất đối với tôi, là Quân đội Giải Phóng Nhân Dân tiếp tục hành vi gây hấn ở Biển Đông.”
Tổng Thống Trump đang bố trí 100 nhân viên liên bang tới Chicago để giúp chống lại tỉ lệ tội phạm gia tăng – hành động đánh dấu sử mở rộng can thiệp của Bạch Ốc trong lực lượng chấp pháp địa phương khi Trump tiếp tục lập trường chính ông như là tổng thống “luật pháp và trật tự,” theo bản tin Fox News cho biết hôm Thứ Tư, 22 tháng 7. “Sự tăng cường” các nhân viên được tuyên bố hôm Thứ Tư gửi tới Chicago và các thành phố khác ở Mỹ là một phần của Operation Legend – được đặt tên của em bé 4 tuổi LeGend Taliferro, đã bị bắn chết trong lúc đang ngủ tại một chung cư ở thành phố Kansas City vào cuối tháng trước – và đến khi các nhân viên công lực liên bang đã giảm bớt khỏi Portland, Oregon và Kansas City.
Ít nhất 15 người đã bị bắn bên ngoài một nhà quàn ở Chicago trong một vụ xả súng lái xe trong buổi lễ cho người đàn ông bị giết trong vụ nổ súng trước đó, theo Sở Cảnh Sát Chicago cho biết qua bản tin của Đài ABC News hôm Thứ Tư, 22 tháng 7. Thị trưởng thành phố và các cảnh sát đang thúc giục công chúng cung cấp tin tức để giúp chấm dứt vòng bạo động lẩn quẩn.
Như bao nhiêu triệu người Việt Nam tị nạn khác, tôi là kẻ vượt biên và còn sống sót nhờ vào may mắn; bởi thế, mọi chuyện (xa gần) có liên quan đến ranh giới của đất nước này đều nhớ như in: “Nguyên Hồng là người phàm tục. Anh thích nhắm ngon, thích rượu ngon, nhưng thích nhất là khi có những thứ đó mà quanh anh là bè bạn. Nhưng trong bữa ăn khoái khẩu hôm ấy anh chỉ lẳng lặng uống. Sau mỗi miếng nhắm anh chống đũa, tư lự. Có vẻ anh buồn. – Bên Tàu loạn to. Nhiều người chạy sang ta, chạy loạn hay là chạy chính phủ không biết, trông tội lắm. – anh nói, giọng rầu rầu.
Khúc đàn Khổng-Vọng-Vi là tiếng khóc của Đức Khổng Tử, tiếc thương người đệ tử thân yêu Nhan Hồi, mệnh yểu mà chết sớm khi tuổi còn thanh xuân. Tiếng khóc bộc lộ tình thầy trò cực kỳ thắm thiết, cực kỳ cảm động đó đã chạm vào những giây tơ mà bật lên âm thanh, truyền cảm tới thẳm sâu tâm linh hậu thế.
Ngành y tế của các quốc gia kỹ nghệ nói chung đang đối đầu thường xuyên với tình trạng cần phải gia tăng ngân sách y tế một cách liên tục. Để giải thích, các nhà khoa học cho biết rằng, có thể có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng trên, chẳng hạn như sự kiện tuổi thọ càng ngày càng cao hơn xưa, cho nên bệnh tật cũng phải nhiều hơn...
Vào ngày 17 tháng 7, tiểu bang và Thống Đốc đã cập nhật chỉ thị về việc mở trường lại, trong đó nêu rõ các khu học chính không thể trở lại việc giảng dạy ở trường cho đến khi các hạt trong vùng không còn danh sách giám sát về sự gia tăng lây nhiễm Covid-19 của tiểu bang trong 14 ngày liên tiếp. Thứ Hai, ngày 24 tháng 8 là ngày dự định khai giảng tại các trường trong GGUSD. Hiện tại với tình trạng Hạt Orange đang trong danh sách giám sát và gần đây đã gia tăng các ca nhiễm coronavirus, học khu nhận thấy cần phải khởi đầu niên học 2020-2021 chỉ với cách giảng dạy qua mạng. Học khu trưởng và các viên chức điều hành học khu đã đề ra kế hoạch dự phòng này và sẵn sàng để chuyển sang việc học hoàn toàn trên mạng.
Chính phủ Hoa Kỳ đã đột ngột ra lệnh cho Trung Quốc “ngưng tất cả mọi hoạt động và sự kiện” tại tòa lãnh sự của họ ở thành phố Houston thuộc tiểu bang Texas, theo Bộ Ngoại Giao TQ cho biết, trong điều mà bộ này gọi là “sự leo thang chưa từng thấy” trong các hành động gần đây được Washington thực hiện, theo tin CNN hôm Thứ Tư, 22 tháng 7 năm 2020. Vào chiều Thứ Ba, cảnh sát tại Houston cho biết họ đã đáp ứng nhiều báo cáo về khói bốc lên trong sân bên ngoài tòa lãnh sự, đặt tại Đại Lộ Montrose Boulevard, trong khu Midtown của thành phố. Truyền thông địa phương đã chia xẻ video về những gì dường như các viên chức bên trong đang đốt các tài liệu.
Tổng thống Donald Trump đã bác bỏ kết luận của các nhà khoa học, hàng ngàn nghiên cứu về khí hậu liên quan đến 13 cơ quan liên bang, là việc phát thải carbon dioxide do các hoạt động của con người đã gây ra biến đổi khí hậu và thiệt hại kinh tế lâu dài cần phải nhanh chóng chấm dứt
Một nghiên cứu được thực hiện bởi Nhóm Ứng Phó Covid-19 của Cơ Quan CDC và đã được đăng hôm 21 tháng 7 năm 2020, trong Tạp Chí JAMA Internal Medicine, nói rằng con số thực sự của người bị truyền nhiễm Covid-19 có thể cao từ 6 tới 24 lần hơn những gì được báo cáo, nhưng nghiên cứu thực sự đã tìm thấy cách để tìm ra bao nhiêu người có kháng thể Covid-19, theo bản tin của Yahoo News cho biết. Kháng thể là những proteins giúp chống lại việc nhiễm trùng và thông thường nếu bạn bị lây Covid-19, nghiên cứu cho rằng bạn có kháng thể để tránh bị vi khuẩn lần nữa. Vấn đề là, theo nghiên cứu phát hiện rằng chỉ có một số nhỏ người thực sự có kháng thể chống vi khuẩn, mà cơ bản có nghĩa là, không phải tất cả mọi người bị lây Covid-19 đều có kháng thể để chống lại bệnh và như thế vẫn dễ bị nhiễm vi khuẩn lần nữa.
Hạ Viện đã thông qua dự luật quốc phòng 740 tỉ đô la hôm Thứ Ba, 21 tháng 7 năm 2020 để tăng lương 3% cho các binh sĩ và đòi hỏi quân đội gỡ bỏ tên của các chiến binh và các lãnh đạo thuộc Liên Minh Miền Nam ra khỏi các căn cứ quân sự, theo bản tin của CNN cho biết. Dự luật đã được thông qua với tỉ số phiếu 295 thuận trên 125 chống. Việc thông qua dự luật đặt ra các thương lượng giữa Hạ Viện và Thượng Viện cho phiên bản cuối cùng của dự luật. Các Thượng Nghị Sĩ cũng đang xem xét đề xuất của họ trong tuần này.
Không bên nào chịu lùi bước khi những người biểu tình và các nhân viên liên bang tiếp tục đụng độ trong đường phố Portland theo sau việc đổ thêm nguồn lực liên bang vào khu vực này, và chính phủ Trump cương quyết tìm cách giành thế chính trị từ các căng thẳng đang diễn ra, theo bản tin của CNN cho biết hôm 21 tháng 7 năm 2020. “Chúng tôi muốn họ rời khỏi thành phố của chúng tôi,” theo Aaron, một cư dân Portland không cho biết hết tên họ trong lúc đứng bên ngoài pháp đình, biểu tình chống sự hiện diện gia tăng của lực lượng liên bang.
Nhà hoạt động chống biến đổi khí hậu vị thành niên người Thụy Điển Greta Thunberg hứa hiến tặng 1.15 triệu đô la mà cô đã thắng được giải cho các nhóm hoạt động chống biến đổi khí hậu, theo bản tin của báo USA Today cho biết hôm 21 tháng 7 năm 2020. Thunberg đã được chọn là người thắng Giải Gulbernkian Prize for Humanity từ 136 ứng viên của 46 quốc gia, theo tổ chức này cho biết trong một tuyên bố. Cô đã được chọn bởi vì cách mà cô “đã có thể huy động nhiều thế hệ trẻ để chống lại nguyên nhân gây biến đổi khí hậu và cuộc đấu tranh ngoan cường của cô để thay đổi hiện trạng tồn tại dai dẵng,” theo Jorge Sampaio, chủ tịch của hội đồng chấm giải cho biết trong một tuyên bố.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.