Hôm nay,  

Đọc Thiền Tập Với Pháp Ấn của tác giả Nguyên Giác

24/02/202302:31:00(Xem: 6123)
blank
  

Phan Thanh Tâm

Đọc Thiền Tập Với Pháp Ấn
của tác giả Nguyên Giác
 

"Các bài viết nơi đây hầu hết là trích từ Kinh Phật, ghi lại trong nỗ lực hoằng pháp để rủ nhau tu học. Người viết không bao giờ tự nhận là giáo sư, giảng sư, thầy dạy hay bậc đàn anh trong đạo.Trong khi những chữ này được gõ lên nơi đây, chỉ là do duyên mà hiện lên. Người viết luôn nhớ lời Đức Phật dạy rằng không hề có ai đang gõ, cũng như chỉ có những dòng chữ đang được đọc, và không hề có ai đang đọc. Người viết luôn luôn viết trong trong tinh thần như thế, trong khi trích lời Phật và ý Tổ để chia sẻ, và để mời gọi nhau cùng bước sang bờ bên kia."

Đó là Lời Thưa của tác giả Nguyên Giác về cuốn Thiền Tập Với Pháp Ấn. Nếu văn tức là người thì với 126 chữ viết trên trong cuốn sách dày 460 trang vừa mới phát hành đầu năm nay 2023 đủ để nói về vị cư sĩ này. Nhà xuất bàn Ananda Việt Foundation in cuốn sách, trong lời giới thiệu của Tâm Diệu cho biết ông là “một học giả thâm sâu Phật học và một hành giả chuyên tu tại gia” và “sách sẽ giúp người đọc học hỏi rất nhiều về giáo pháp của Đức Phật và về đường lối tu tập để giải thoát khỏi khổ đau sinh tử luân hồi.” Sách được thực hiện trong ba năm sau 20 năm nghiền ngẫm, tích lũy kinh sách Phật.

Cư sĩ Nguyên Giác cũng là nhà báo, nhà thơ, nhà văn Phan Tấn Hải, sanh năm 1952 tại Saigon. Là thuyền nhân đến Mỹ hồi đầu thập niên 1980, ông đã khóc trong lớp học Anh văn vì không hiểu gì nhiều khi nghe thầy cô giảng; dù rằng ông đã trang bị cho mình vốn liếng Anh ngữ bằng cách học thuộc lòng cuốn văn phạm Anh văn. Nhưng nhờ để có “niềm vui vô tận” khi đọc kinh sách Phật bằng tiếng Anh vì kinh sách Phật khi dịch qua tiếng Việt lại có nghĩa mơ hồ, khó hiểu; nên ông đã “học 24 giờ. Nghĩa là, ngoài giờ ngủ ra, và ngoài việc kiếm sống ra, là chỉ nghĩ tới học, hoặc học Anh văn, hoặc học Phật pháp.”


Ngày nay, mộng của Nguyên Giác Phan Tấn Hải đã thành sự thật. Tên ông đã rất quen thuộc trong làng báo, làng văn và trong giới Phật học. Ông sống nhờ nghề báo, trong khi cùng lúc là tác giả, dịch giả của hơn 20 cuốn sách Việt ngữ và sách song ngữ Việt – Anh; trong đó có cả truyện, bút ký và thơ. Ngoài ra, Phan Tấn Hải còn làm thơ tiếng Anh. Sách "Thiền Tập Và Pháp Ấn" gồm 27 bài viết. Theo lời giới thiệu của Tâm Diệu, mỗi bài viết là một trải nghiệm, là bài học Phật pháp ứng dụng, không lý thuyết rườm rà hay lý luận dài dòng. Sách sẽ như là sách cẩm nang để đầu giường cho nhiều người.

Cũng theo lời giới thiệu, sách này không không chỉ nói về thực hành thiền khi ngồi mà có thể thực hành thiền ở mọi nơi với nhiều cách khác nhau, ngay cả thiền đi bộ hay thiền niệm hơi thở cũng có thhể giải thoát. Giáo lý cốt tủy của đạo Phật là không được bám víu vào bất cứ thứ gì, để Tâm vô trụ, tức là tâm không trụ vào đâu cả.
 
Sách có bán trên Amazon.com với giá $17.90.
https://www.amazon.com/dp/1088004830 
.
Hiện tác giả định cư tại Quận Cam Cali, Hoa kỳ. Năm nay, ngoài việc cho phát hành đứa con tinh thần Thiền Tập Với Pháp Án, người con trai của ông cũng vừa hoàn tất chương trình tiến sĩ vật lý lý thuyết ở University of Minnesota.

Khi còn ở trong nước trước 1975 PhanTấn Hải từng hoc ở trường Văn Khoa Saigon. Phần tiểu sử cho biết cư sĩ Nguyên Giác học Phật với bốn vị sư: Hoà Thượng Thích Tịnh Chiếu, chùa Tây Tạng Bình Dương; Hòa Thượng Thích Thường Chiếu (sư đệ của Thích Tịnh Chiếu); Hoà Thượng Thích Thhiền Tâm, Đại Ninh, Lâm Đồng; Hòa Thượng Thích Tài Quang, Phú Nhuận, Saigon. (PTT).

.
Sơ lược tiểu sử Nhà báo Phan Thanh Tâm:


blank 

Trước 1975, trưởng phòng phóng viên và ký sự của Việt Nam Thông Tấn Xã Sài Gòn (Việt Tấn Xã).
Cuối thập niên 60 đã cùng một số nhà báo trẻ thành lập nhóm Việt Nam Ký Sự.
Năm1974 tu nghiệp báo chí tại International Institute For Journalism In Berlin (Germany).
Sang Mỹ làm việc trong ngành điện toán computer programmer.
Đồng thời là nhà báo tự do (freelance journalist); sáng lập Viet Minnesota Radio năm 2000, một giờ hàng tuần trên đài KFAI; trưởng chương trình Việt ngữ phát thanh, phát hình VBM (Vienamese Broadcasting of Minnesota ) từ 2012-2016.
Năm 2018, thành lập Hội Văn Hóa & Giáo Dục Phan Thanh Giản có trụ sở tại Boston, tổ chức Giải Văn Học Phan Thanh Giản mang chủ đề “Miền Nam Việt Nam Trước Và Sau Năm 1975.”

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
✱ TT Putin: Nga chưa bao giờ và sẽ không bao giờ chống lại Ukraine, chủ quyền thực sự của Ukraine chỉ có thể thực hiện được khi hợp tác với Nga ✱ Năm 1917 các nhà trí thức và sinh viên họp ở Kiev đã thành lập một hội đồng Ukraine - Hội đồng Rada Trung Ương đòi hỏi quyền tự trị ✱ Trong suốt những năm thuộc thập niên Hai mươi, sự phản đối của người Ukraine về sự cai trị của Liên Xô luôn diễn ra ✱ Trong thế chiến thứ II, người Ukraine đã chiến đấu chống lại Quân đội Đức và chống lại các lực lượng Liên Xô. ✱ Khi Đức xâm lược Nga vào năm 1940, nhân cơ hội này người Ukraine ngay lập tức nắm quyền kiểm soát, tuyên bố thành lập quốc gia độc lập.
Từ hai mươi năm nay, Putin ôm ấp giấc mộng làm một người « vĩ đại ». Giữa ý thức hệ và sự « cuồng vinh » (say mê điên cuồng danh vọng, quyền lực, kiêu ngạo thái quá). Mãi tới nay, người ta mới thấy rõ Putin đang trên đà thực hiện giấc mộng của ông ta.
Mùa xuân mới gõ cửa từng nhà, mùa xuân không của riêng ai, không chỉ của mỗi con người mà là của tất cả muôn loài cùng hưởng. Lá hoa, cây cỏ, chim muông muôn loài cho đến côn trùng bé nhỏ đều cùng hưởng, cùng hồi sinh trong mùa xuân mới. Nếu động vật và thực vật thay áo mới đón xuân, thì con người cũng cần thay đổi tư duy để đón xuân.
Bạn đã từng yêu thơ, đã từng đọc thơ, đã từng làm thơ, đã từng say đắm với thơ... tôi tin rằng bạn sẽ đứng tim khi đọc tới những dòng: cổng chùa khuya chưa khép / bầy sao rủ nhau về / soi trong hồ nước biếc / tiếng hạc buồn lê thê... Tôi đã đứng tim như thế, đã kinh ngạc đọc đi đọc lại các dòng thơ trên. Tôi đã nghiêng đầu, áp tai sát trang giấy để nghe xem tiếng hạc buồn lê thê thế nào. Tôi đã nghiêng trang giấy qua lại để xem có ngôi sao nào rơi ra từ giữa những dòng thơ. Khi đó, tôi đã thắc mắc vì sao có hình ảnh cổng chùa chưa khép trong thơ, có phải vì nhà sư thi sĩ đã đi lạc nơi phố chợ và quên mất lối về.
Biết ơn là một nhịp cầu nối tình cảm của con người với nhau. / Gratitude is a bridge that connects people's feelings with each other.
GARDEN GROVE (VB/PTH) -- Nhà văn Trịnh Y Thư vừa thực hiện buổi ra mắt sách với thân hữu tại tòa soạn Việt Báo hôm Thứ Sáu 18/3/2022. Người tham dự không nhiều, nhưng đều là những người đã có nhiều thập niên sống trong ngành báo chí, xuất bản, sáng tác văn học.
Từ ba vị thế khác nhau với những lập trường chính trị có khi khác hẳn nhau, cả Ngô Nhân Dụng, Huy Đức và Nguyễn Văn Tuấn đều có nhận định giống nhau về giới lãnh đạo Việt Nam hiện nay: Hèn!
UKRAINE Vladimir Putin nói chiến dịch quân sự đến Ukraine vì muốn ngăn chận cuộc diệt chủng bởi Ukraine, nhưng ngược lại Putin đã làm cho tên thành phố Mariupol được đi vào lịch sử, khi mọi người sau này nhắc đến những tội ác của chiến tranh, nơi mà những đứa bé sơ sinh bị giết chết bởi các mảnh đạn, nơi có những hố chôn người tập thể, và nhà hát, chỗ trú ẩn của hàng ngàn trẻ em và phụ nữ, bị dội bom. Mariupol là thành phố cảng với hơn 400 ngàn cư dân. Thành phố này nằm ở vùng Donetsk, vào năm 2014 những cuộc chiến ác liệt cũng đã xảy ra trên đường phố của Mariupol. Lần này, Mariupol bị bao vây chỉ vài ngày sau khi cuộc tấn công của Nga bắt đầu vào ngày 24 tháng 2.
UKRAINE Sáng sớm thứ sáu ngày 18 tháng 3 năm 2022, theo giờ Ukraine, nhiều vụ nổ đã xảy ra ngay sát thành phố Lyiv, theo tin BBC.
Hầu hết người Việt cho rằng vẽ và viết trên tường, trên vỉa hè, trên mặt đường, trên trụ, trên hàng rào là vẽ viết bậy, làm dơ bẩn thành phố. Ở Singapore, nếu bắt được vì vẽ viết bậy sẽ trừng phạt nặng nề, bị đánh đòn và ở tù. Graffiti là tên gọi của nghệ thuật vẽ này. Nghệ thuật? Vâng, đúng là nghệ thuật. Nó có một tên khác, bình dân hơn, Street Art. (Nghệ thuật bên đường, vẽ bên đường.) Tôi đặc biệt yêu thích nghệ thuật bên đường này vì một số lý do, trong đó, “đẹp” là yếu tố lớn trong hội họa đã trở thành thứ yếu, hoặc nói một cách cao kỳ hơn, cái đẹp nhan sắc trở thành cái đẹp tính nết. Rồi “cái nết đánh chết cái đẹp.” Thẫm mỹ trong nghệ thuật gần như là một khối, không thể tách rời. Nghệ thuật phải có đẹp. Có đẹp mới có nghệ thuật. Thẩm mỹ càng cao, càng nhiều, nghệ thuật càng được xem trọng. Ý niệm truyền thống này hầu như là tôn chỉ duy nhất trong hầu hết các họa phẩm của các họa sĩ Việt. Người vẽ, người xem, chỉ cần “đẹp” là đủ. Không có gì sai trái, chỉ thiếu thôi.
“Cộng Hòa Điếc” mở đầu bằng hình ảnh một cậu bé điếc bị một người lính của đội quân xâm lược bắn tại một quảng trường công cộng nơi người dân đang biểu tình chống xâm lược. Cả cộng đồng quyết định phản đối vụ giết người này bằng cách từ chối nghe chính quyền. Người dân thị trấn phối hợp với nhau bằng ngôn ngữ ký hiệu. Và ngay giữa bạo lực, người ta vẫn yêu nhau, vẫn cười đùa, vẫn sanh con đẻ cái. Tôi lớn lên chứng kiến sự sụp đổ của Liên Bang Sô Viết và cuộc chiến ở Transnistria — một cuộc chiến trá hình dưới cái tên gọi "chiến dịch viện trợ nhân đạo" đầu tiên của Nga, rất giống với “chiến dịch quân sự” hiện tại ở Ukraine, mặc dù ít công khai hơn. Sau đó, tôi đến Hoa Kỳ, nơi tôi đã sống 12 năm qua tại một thị trấn chỉ cách biên giới Hoa Kỳ / Mễ Tây Cơ 8 dặm. Không có gì lạ khi xe của bạn bị chặn lại để họ tìm kiếm những người đang cố gắng vượt qua biên giới, hoặc nhìn thấy những người bị đưa đi trong xe tải ICE là chuyện thường tình. Và tất nhiên, cũng thấy cả sự tàn bạo của cảnh sát


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.