Hôm nay,  

Cơn Mê Dài

01/11/202311:03:00(Xem: 3703)

Lá thu đã rơi; vàng ngập quanh những gốc cây già cỗi, tràn lấn qua những con đường nhỏ trong khu xóm. Nhưng ngoài đường lớn, hàng thông vẫn xanh lá bất kể thu đông.

Đâu đó trên khắp các trang báo, người ta vẫn như mọi năm, nói về mùa thu lá vàng, và nói về vô thường biến dịch. Có vẻ như lý vô thường đã được hiểu là cái thường nhất của thế gian, như kinh điển từng minh thị từ hơn hai nghìn năm qua (1). Lý này không còn xa lạ với những người học đạo, hiểu đạo ngày nay. Nhưng học, hiểu về vô thường để làm gì?

Vô thường là cơn động chuyển sinh-diệt miên tục (2), một cách hiển nhiên của các hiện tượng tâm lý và ngoại giới, trên từng sát-na nhỏ nhiệm nhất của thời gian. Hiện tượng này, nếu chỉ thấy, hiểu một cách tổng quát và hời hợt, hoặc chỉ nói suông như một lời cảm thán, sẽ chẳng mang lại lợi ích gì ngoài niềm an ủi nhất thời, nếu không muốn nói là chỉ gợi cho ta một ý niệm bi quan trước cảnh già, bệnh, chết. Trong khi đó, quán chiếu thường xuyên và sâu xa về vô thường là một phép thiền định có thể dẫn đến sự buông xả, dứt bỏ những tà kiến, vọng niệm, và sự chấp thủ đối với tâm, thân và ngoại cảnh.

Từ nơi vô thường, từ nơi già, bệnh, chết của chúng sinh mà đức Phật xuất hiện ở đời để trình bày những gì mà ngài đã chứng nghiệm, và hướng dẫn phương cách vượt khỏi chúng (3). Chính từ vô thường mà nghiệm ra sự thực về khổ não của chúng sinh. Chính từ vô thường mà nghiệm ra không có một thực ngã (vô ngã) (4), một thực thể độc lập cố định, bởi vì tất cả tâm và cảnh đều có liên hệ hỗ tương, duyên với nhau mà sinh và diệt.

Chúng ta sinh ra nơi đời này là đã trầm mình trong một cơn mê dài. Có những khoảnh khắc tỉnh thức, nhưng cũng chỉ thoáng qua, rồi lại tiếp tục mê mộng. Biết thân này vô thường từ lâu, nhưng vẫn đắm trước, trói buộc. Biết tâm này, với suy tưởng và cảm giác, là vô thường, mà vẫn cứ bám chặt, không rời. Biết là sai mà không chịu sửa. Biết là hệ lụy mà không chịu cởi trói. Khổ não đi theo suốt cuộc đời là vì lẽ đó.

Lá thu điểm tô cả một công viên tĩnh mịch bằng những mảng màu vàng, cam, đỏ. Hãy cứ tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên trong từng phút giây tĩnh lặng. Nhưng trong những cơn sóng chập chùng của sinh, trụ, dị, diệt (5), một lúc nào đó, hãy thể nghiệm một cách chân xác về bản chất vô thường của mọi sự, mọi vật. Có như vậy, mới có thể ra khỏi cơn mê dài, ra khỏi cuộc trầm luân khổ ải từ nhiều đời kiếp.

___________

(1) “Vô thường thị thường” (無常是常) Vô thường chính là lẽ thường (được cho là xuất xứ từ Kinh Pháp Hoa; người viết chưa xác thực).
(2) Trường kỳ và liên tục 綿續.
(3) “Phật nói Kinh Vô Thường”, Tam tạng Pháp sư Nghĩa Tịnh dịch ra chữ Hán, HT. Thích Trí Thủ dịch ra chữ Việt. Trong bài kinh ngắn này, đức Phật dạy “thế gian có ba pháp không thể yêu, không trong sạch, không thể muốn, không vừa ý. Ba pháp là gì? Là già, bệnh, chết. Này các Tỳ kheo, nếu trong thế gian không già, bệnh, chết thì Như Lai ứng chánh đẳng giác không xuất hiện ra đời vì các chúng sanh nói pháp đã chứng và cách điều phục.”


(4) Ba pháp ấn (ba dấu ấn nền tảng) của giáo lý Phật là Vô thường, Khổ và Vô ngã. Giáo lý nào được cho là Phật nói mà không y cứ nơi ba pháp ấn này thì cần nghiệm xét lại.
(5) Sinh, trụ, dị, diệt: bốn tướng trạng vô thường của thân tâm. Thành, trụ, hoại, không: bốn tướng trạng vô thường của thế giới.



biachanhphap144
Hình bìa của Internet



CHÁNH PHÁP Số 144, tháng 11.2023

NỘI DUNG SỐ NÀY:

THƯ TÒA SOẠN, trang 2

TIN TỨC PHẬT GIÁO THẾ GIỚI (Diệu Âm lược dịch), trang 3

KHÍ HẬU XỨ HOA KỲ - 2023 (thơ ĐNT Tín Nghĩa), tr. 6

NHỮNG YẾU ĐIỂM CỦA TƯ TƯỞNG DUY THỨC, t.t. (HT. Thích Thắng Hoan), trang 7

KAPPA, TÊN CƯỚP (Thiền sư Bankei – TN Trí Hải dịch), trang 10

NHU CẦU CỦA CON NGƯỜI (HT. Thích Thái Hòa), trang 11

6 BÀI HÁN THI CỦA BẠCH CƯ DỊ (Pháp Hoa dịch), trang 12

HÒA THƯỢNG THÍCH TUỆ SỸ - CHỨNG NHÂN LỊCH SỬ GHPGVNTN (HT. Thích Nguyên Siêu), trang 13

CHỈNH NGÕ TÂM, RỜI XA... (thơ Minh Đạo), trang 16

KHÔNG DỄ NÓI LỜI LÀNH (Quảng Tánh), trang 17

LIÊN KHÚC LÁ VÀNG LÁ XANH (thơ Vĩnh Hữu – Tâm Không), trang 18

SƠ QUÁT VỀ CỘI NGUỒN VỌNG TƯỞNG QUA DUY THỨC HỌC (Khánh Hoàng), trang 19

TRUNG ĐẠO (thơ Tiểu Lục Thần Phong), trang 22

VÍ DỤ VỀ CON KIẾN (Thích Tâm Nhãn), trang 23

ĐI THEO CÙNG MÙA THU, SÔNG... (thơ Trần Hoàng Vy), trang 24

GIỮ GIỚI CẨN THẬN SẼ GIẢI THOÁT (Nguyên Giác), trang 25

ĐỌC BÀI “THỦY ĐIỆU CA ĐẦU” CỦA TÔ ĐÔNG PHA (Lam Nguyên), trang 28

VỀ XUÔI MƯA NGUỒN... (thơ Tịnh Bình), trang 29

SỐNG HỶ XẢ ĐỂ DŨNG TIẾN (Nhóm Áo Lam), trang 30

VẤN ĐỀ THÂN GIÁO CỦA MỘT HUYNH TRƯỞNG GĐPT (Tâm Quả), trang 31

DẠO CỬA KHÔNG... (thơ Trúc Nguyên- Thích Chúc Hiền), trang 32

CÂU CHUYỆN THƯƠNG TÂM CỦA CA NƯƠNG TÚ THANH... (ĐNT Tín Nghĩa sưu tập), trang 33

TÌM HIỂU THUYẾT “NGŨ THỪA” TRONG PHẬT GIÁO (TN. Hằng Như), trang 39

GIEO MÈ (thơ TM Ngô Tằng Giao) trang 43

QUÁN QUÂN NOBEL VĂN CHƯƠNG 2023 – JON FOSSE... (Huỳnh Kim Quang), trang 44

VÔ BIÊN KHÔNG GIAN (thơ Diệu Viên), trang 47

NẤU CHAY: BÚN XÀO NGHỆ CHAY (Đào Thị Bích Châu), trang 48

TRUYỆN CỰC NGẮN (Steven N), trang 49

MỘT PHẬT TỬ HẢI NGOẠI (Thanh Nguyễn), trang 51

CỎ CÂY VÀ PHẬT PHÁP (Đạo Sinh), trang 53

THANH VĂN TẠNG ĐẾN TÍCH LAN (Thích Thanh An), trang 54

BỐ THÍ THÂN MẠNG (Truyện cổ Phật giáo), trang 58

LỢI LẠC TỪ PHÁP MÔN TỊNH ĐỘ (TL Đào Mạnh Xuân), trang 59

ĐỘC HÀNH, THƠ HAIKU (thơ Hoàng Long), trang 60

CỞI TRÓI tập 1 – chương 6, t.t. (truyện dài Vĩnh Hảo), trang 61

HIỀN SĨ (thơ Đồng Thiện), trang 65

STORY OF THE GIVER OF THE FIRST-FRUITS OF HIS LABOUR (Daw Tin), trang 66

MÙA THU VÀ NIỀM HẠNH PHÚC... (thơ Hoàng Thục Uyên), trang 67

MỆT MỎI (Bs. Nguyễn Ý Đức), trang 68

CHÂN LÝ, ĐỊNH HƯỚNG (thơ Minh Trí), trang 69


https://chanhphap.us/CHANH%20PHAP%20BO%20MOI/Muc%20luc%202023/CP%20so%20144%20(11.23).htm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tuần qua, không chỉ cộng đồng người Việt trong và ngoài nước mà cả thế giới tự do dân chủ và nhân quyền tiếc thương vĩnh biệt Hòa Thượng Thích Quảng Độ, nhà lãnh đạo tối cao của GHPGVNTN bất khuất và kiên trì đấu tranh cho tự do tôn giáo và nhân quyền tại Việt Nam từ 45 năm qua.
Mọi thứ xuất hiện trên thế gian này đều mang theo nó bản chất tương đối, hay nói theo khái niệm triết học là một thực thể luôn luôn có hai mặt: nên và hư, tốt và xấu, lợi và hại, v.v… Cái dễ thấy nhất là đồ nhựa. Lúc đầu ai cũng thấy đồ nhựa rất tiện lợi cho việc sử dụng hàng ngày. Nhưng ngày nay, đồ nhựa sau khi được dùng rồi bỏ đi thành rác lại gây ra tai họa cho môi trường, cho các sinh vật trên trái đất trong đó có loài người.
Một phụ nữ tại Vùng Vịnh, Bắc California có thể đã tiếp xúc với vi khuẩn corona từ nơi công cộng là một trong 28 trường hợp tại tiểu bang này. Tuy nhiên, viên chức y tế tiểu bang nói rằng nguy cơ cho cộng đồng thì còn thấp.
Theo The Hill, chính phủ Trump tiếp tục các chính sách chống lại các cộng đồng di dân, kể cả di dân hợp pháp.
Cuộc bầu cử sơ bộ sắp tới vào ngày 3 tháng 3 và cuộc bầu cử chống bãi nhiệm ngày 7 tháng 4 tại Westminster sẽ có nhiều thay đổi về tiến trình và phương thức bầu cử. Bắt đầu năm 2020, Quận Cam đang làm thí điểm cho phương pháp bầu cử hoàn toàn bằng giấy qua phong bì và bỏ đi hình thức bầu cử tại phòng phiếu gần nơi cư ngụ. Đây là chiều hướng sắp tới cho tất cả mọi nơi trên toàn tiểu bang California.
Các thị trường tại Hoa Kỳ đã sút giảm nặng nề hôm Thứ Năm, 27 tháng 2 sau khi trường hợp bị lây corona đầu tiên tại Hoa Kỳ có thể không phải liên quan đến việc đi ra ngoại quốc đã được xác nhận.
Tại Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng số 15496 Magnolia St., Suite 111 Thành Phố Westminster vào lúc 10 giờ sáng Thứ Năm ngày 27 tháng 2 năm 2020, Giám Sát Viên Andrew Đỗ, Phó Chủ Tịch Hội Đồng Giám Sát Quận Cam đã tổ chức buổi họp báo để trình bày về diễn tiến của bệnh dịch Covid-19, hiện diện trong buổi họp báo có Bà Michelle Steel, Chủ Tịch Hội Đồng Giám sát Quận Cam và BS. Kimberly Hồ, Phó Thị Trưởng Thành Phố Westminster, ngoài ra còn có một số các cơ quan truyền thanh, truyền hình, báo chí và cư dân tham dự.
Dịch Covid-19 đang khủng bố Vũ Hán và nước Tàu cho thấy nhà cầm quyền cộng sản Bắc kinh khó khăn đối phó để ngăn chận, giới hạn sự lây nhiễm nhưng vẫn không thành công do hệ thống tập quyền cứng ngắt của chế độ cộng sản độc tài toàn trị trong lúc ngày nay nước Tàu lại bị chi phối bỡi hệ thống toàn cầu.
Một người hướng dẫn du lịch tại Nhật Bản mà gần đây đã được cho ra về từ một bệnh viện sau khi hồi phục từ dịch corona đã thử nghiệm dương tính trở lại, theo các báo cáo cho biết.
Siêu vi khuẩn gây ra dịch sưng phổi ở Vũ Hán làm chết hơn 2000 người và hơn 74 000 bị nhiễm (tin ngày 19/02/2020) có tên là Covid-19 do Tổ chức Y tế Thế giới chọn, cho ngắn gọn, dễ đọc hơn, thay thế tên gọi trước. Thật ra cũng hãy còn dài, còn khó đọc và khó nhớ, nhứt là đối với những người Trung Quốc không biết chữ Tây.
Tuần qua, tôi đến Songkhla (địa danh cực Nam của Thái, giáp giới với Mã Lai) để tìm lại cố nhân. Khi phi cơ chao cánh, chuẩn bị đáp xuống phi trường Hat Yai, tôi chợt thấy Vịnh Thái Lan. Tự trời cao, nhìn những con tầu bé li ti bên dưới khiến tôi không khỏi trạnh lòng nhớ đến chiếc thuyền vượt biên mỏng mảnh của mình (vào mấy mươi năm trước) khi đang hoang mang giữa vùng biển lạ xa này.
Chỉ khi xẩy ra nạn dịch chết người Vũ Hán (Trung Cộng) có tên khoa học COVID-19 (Corona Virus Disease-2019), Việt Nam Cộng sản mới thấy thấm đòn lệ thuộc vào kinh tế Trung Cộng đã đe dọa nghiêm trọng đến độc lập và chủ quyền quốc gia.
ngày 24 tháng 1 năm 2020, chúng tôi đã đến Vũ Hán, Trung Quốc, để hỗ trợ các y tá địa phương trong cuộc chiến đấu chống lại bệnh nhiễm trùng COVID-19. Chúng tôi vào khu cách ly Vũ Hán
7 người đã bị giết chết vào xế trưa Thứ Tư, ngày 26 tháng 2, gồm tay súng, trong một vụ nổ súng tại khu vực sản xuất bia MillerCoors tại thành phố Milwaukee, tiểu bang Wisconsin, theo các nguồn tin nới với CBS News hôm Thứ Tư.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.