Hôm nay,  

Bí ẩn: Jeffrey Epstein sống nghèo trong thập niên 90s, rồi giàu đột ngột với các phi vụ ngân hàng cả tỷ đô, cả vài trăm triệu đô

13/09/202511:42:00(Xem: 1482)
blank 

Bí ẩn: Jeffrey Epstein sống nghèo trong thập niên 90s, rồi giàu đột ngột với các phi vụ ngân hàng cả tỷ đô, cả vài trăm triệu đô
 

Báo The Guardian hôm Thứ Bảy, ngày 13 tháng 9 năm 2025 có bài viết nhan đề "Jeffrey Epstein was linked to the upper echelons of wealth and politics – but where did he get his fortune?" (Jeffrey Epstein liên hệ với giới thượng lưu giàu có và quyền lực nhất – nhưng y đã kiếm được tài sản của mình từ đâu?" Bài báo ghi nhận: Kẻ phạm tội tình dục này có giá trị 600 triệu đô la khi qua đời, nhưng chính xác làm thế nào hắn có được khối tài sản này vẫn còn là một bí ẩn.
 

Jeffrey Epstein là một người rất giàu có, nhưng chính xác giàu đến mức nào và số tiền đó đến từ đâu vẫn còn là một bí ẩn. Các email mới được khai quật tuần trước đã làm sáng tỏ vai trò của Epstein trong việc phát triển khách hàng tự do, đóng vai trò là cầu nối giữa các nhân vật chính trị và các ông trùm kinh doanh, cung cấp cho những người đầu tiên lối sống mà họ không đủ khả năng chi trả và cho những người sau những con đường để có được ảnh hưởng chính trị.
 

Việc tiết lộ kênh thông tin đó đã kết thúc sự nghiệp của Peter Mandelson, đại sứ Anh tại Mỹ, gây ra một cuộc khủng hoảng trong chính phủ Công đảng Anh, sau khi các email cho thấy Lord Mandelson đã hướng một thỏa thuận ngân hàng trị giá 1 tỷ USD (a $1bn banking deal) về phía Epstein và bày tỏ sự đồng cảm với bản án năm 2008 của Epstein vì tội mua dâm trẻ em.

Các email do Bloomberg và những người khác thu thập được còn đi xa hơn, cho thấy những nhân vật trong mạng lưới tỷ phú, chính trị gia, người nổi tiếng, hoàng gia và trí thức của Epstein đã được tập hợp thành các kế hoạch gây ảnh hưởng.

"Jeffrey là một kẻ thích quan hệ với người nổi tiếng," một người quen nói với tờ Guardian vào tuần trước. Bất cứ ai mà ông ta nghĩ có ảnh hưởng, ông ta đều cố gắng thêm vào bộ sưu tập của mình. Mandelson là người xảo quyệt và bị ấn tượng bởi tiền bạc, nên Jeffrey thích điều đó.

Các khu vực ảnh hưởng mà Epstein tạo ra, theo email cho thấy, đồng thời dựa vào việc tiếp cận và quà tặng. Bloomberg đã có được một bảng tính chi phí, trong đó một số trường hợp dường như khớp với các email giữa Epstein và bạn gái cũ kiêm đồng phạm của ông, Ghislaine Maxwell, đồng phạm bị kết tội buôn bán tình dục của nhà tài chính.
 

Một khoản chi, ngày 21 tháng 12 năm 2005, cho thấy một chiếc đồng hồ trị giá 35.000 đô la cho "DB" - cùng ngày Maxwell và Epstein thảo luận trong email về việc tặng Doug Band, phụ tá của Bill Clinton, một chiếc Audemars Piguet có cùng giá trị. Band đã chối, phủ nhận việc nhận bất kỳ chiếc đồng hồ nào.
 

Tổng cộng, các email bao gồm một bảng tính liệt kê gần 2.000 món quà, vật phẩm xa xỉ và các khoản thanh toán tổng cộng 1,8 triệu USD.
 

Nhưng những câu hỏi về nguồn gốc tài sản của Epstein vẫn chưa được giải quyết triệt để. Ông có giá trị gần 600 triệu đô la khi qua đời, chủ yếu nhờ vào hai khách hàng tỷ phú giàu có – Les Wexner, người sáng lập Victoria's Secret, và sau đó là Leon Black, đồng sáng lập Apollo Global Management – cũng như Elizabeth “Libet” Johnson, người thừa kế của công ty Johnson & Johnson, em gái của cựu đại sứ Mỹ tại Anh Woody Johnson.
 

Theo di sản của ông, Epstein sở hữu gần 380 triệu USD tiền mặt và đầu tư, bao gồm bộ sưu tập những ngôi nhà xa hoa ở New York, Palm Beach và Paris, hai hòn đảo tư nhân ở Caribbean, hai máy bay phản lực và một trực thăng.
 

Tài sản đó đến một cách bất ngờ. Theo những người quen biết, cho đến cuối những năm 90s, Epstein sống trong một căn hộ hai phòng ngủ ở khu Upper East Side của Manhattan (New York), gần sông. Chỉ khi Maxwell đến từ London thì phong cách sống của ông mới được nâng cao đáng kể.

Epstein chuyển đến một ngôi nhà phố trên Phố 68 St. và sau đó đến một biệt thự rộng 28.000 feet vuông trên Phố 71 St., sau này được Wexner chuyển nhượng cho ông vào năm 2011.

Steven Hoffenberg, cựu đối tác kinh doanh của Epstein và đã bị kết tội điều hành một vụ lừa đảo Ponzi, tuyên bố rằng cha của Maxwell, ông Robert Maxwell, một ông trùm báo chí đã bị thất sủng, đã giới thiệu con gái mình với Epstein vào cuối những năm 1980s.
 

Một bài điều tra năm 2022 của Miami Herald đã tiết lộ các giao dịch phức tạp của gia đình Maxwell thông qua các công ty ở Jersey, Quần đảo Virgin thuộc Anh và Panama, mà bài báo gọi là "phương thức hoạt động lừa đảo tài chính kéo dài hàng thập niên".


 

Trong một hồ sơ công ty năm 2013, Epstein tự mô tả mình là "một nhà tài chính và doanh nhân giàu kinh nghiệm và thành công", một "doanh nhân đã xây dựng một số công ty có lợi nhuận cao" và "một trong những người tiên phong trong đầu tư chứng khoán dựa trên "derivative and option-based investing" (đầu tư phái sinh và quyền chọn)".
 

Theo báo cáo tài chính do New York Times thu thập, trong số hơn 800 triệu đô la doanh thu mà Wexner và Black mang lại từ năm 1999 đến năm 2018, Epstein – người không phải là luật sư thuế được cấp phép cũng không phải là kế toán công chứng được chứng nhận – đã thu ít nhất 490 triệu đô la phí.

 
Theo Forbes, hai doanh nhân này đã cung cấp gần 75% thu nhập phí của Epstein trong giai đoạn đó. Hồ sơ tòa án từ một vụ kiện năm 2022 chống lại một trong các ngân hàng của Epstein, JPMorgan Chase, cho thấy các công ty của Epstein có trụ sở tại Quần đảo Virgin thuộc Mỹ là các công ty "tạo doanh thu" duy nhất của ông từ năm 1999 cho đến khi ông qua đời vào năm 2019. Theo chương trình phát triển kinh tế của các lãnh thổ, Epstein ước tính đã tiết kiệm được 300 triệu đô la tiền thuế từ năm 1999 đến năm 2018.
 

Một báo cáo năm 2023 của Chủ tịch Ủy ban Tài chính Thượng viện lúc đó là Ron Wyden, cho thấy Black đã trả cho Epstein 170 triệu USD "để được tư vấn về thuế và lập kế hoạch tài sản". Black chưa bị cáo buộc làm sai. Ông nói trong cuộc họp công bố kết quả kinh doanh năm 2020 rằng ông "vô cùng hối hận" về mối quan hệ của mình với Epstein. Một báo cáo từ công ty luật toàn cầu Dechert cho thấy "không có bằng chứng nào cho thấy Black... có bất kỳ liên quan nào đến các hoạt động tội phạm của Epstein".

Wexner tuyên bố sau khi Epstein bị bắt vào năm 2019 rằng Epstein đã "chiếm đoạt" hơn 46 triệu đô la tài sản cá nhân của ông và trong một bức thư gửi nhân viên L Brand, ông nói: "Bây giờ tôi biết rằng sự tin tưởng của tôi vào ông ấy là hoàn toàn sai lầm và tôi vô cùng hối hận vì đã từng gặp ông ấy."

Nhưng đến năm 2006, khi sự bảo trợ của Wexner chấm dứt, Công ty ủy thác tài chính của Epstein, từng tạo ra 300 triệu đô la phí, chỉ tạo ra chưa đến 5 triệu đô la trong 5 năm. Bản án năm 2008 của ông đã giáng một đòn nữa và ông trở lại New York để cứu vãn danh tiếng và công việc kinh doanh của mình.

Tờ New York Times đưa tin tuần trước rằng bất chấp những dấu hiệu đáng ngờ về việc rút và chuyển tiền mặt, JPMorgan Chase vẫn coi Epstein là một khách hàng quý giá với hơn 200 triệu đô la trong tài khoản. Có lẽ quan trọng hơn, ông đã không chính thức làm nhà phát triển khách hàng cho bộ phận quản lý tài sản tư nhân.

JPMorgan Chase đã mô tả mối quan hệ của mình với Epstein là "một sai lầm". Epstein đã giới thiệu các giám đốc ngân hàng với một số nhân vật sau này trở thành khách hàng, bao gồm đồng sáng lập Google Sergey Brin, và với các nhà lãnh đạo toàn cầu, như Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu, Bill Gates, Elon Musk và tỷ phú người Emirati Sultan Ahmed bin Sulayem.

Epstein đã nhận được khoản phí 15 triệu USD để giúp thương vụ bán cổ phần trị giá 1,3 tỷ USD trong quỹ phòng hộ Highbridge Capital Management trị giá 7 tỷ USD của Glenn Dubin cho ngân hàng được suôn sẻ. Các mối quan hệ của Epstein lúc đó còn có giá trị hơn cả tài sản của ông.

Mối liên hệ chính của Epstein với ngân hàng là Jes Staley, người sau này là CEO của Barclays, người đã bị các cơ quan quản lý của Anh phát hiện là đã đánh lừa họ về mối quan hệ của ông với Epstein.

Các thuyết âm mưu cho rằng Epstein đang tống tiền những người quen giàu có của mình, bẫy họ bằng những "bẫy mỹ nhân kế" có sự tham gia của các người mẫu được đưa đến Mỹ, bao gồm cả những người do Jean-Luc Brunel, người sáng lập công ty quản lý người mẫu MC2, đưa đến. Brunel, giống như Epstein, đã chết trong tù khi đang chờ xét xử vì tội phạm tình dục. Tuy nhiên, những thuyết âm mưu này đã không chứng tỏ thành hiện thực.

Nhưng dù vụ sì căng đan Epstein đi đến đâu tiếp theo, và dù nó kéo theo những ai khác, thì Epstein vẫn di chuyển như một thây ma qua các tầng lớp cao nhất của sự giàu có và chính trị. "Ông ấy điều hành một mạng lưới với nhiều điểm vào," người quen nói, "nhưng bây giờ ông ấy giống như một quả cầu phá hoại lăn qua các quốc gia."

Ý kiến bạn đọc
17/09/202514:56:23
Khách
Vui lòng nhập tiếng
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
OPEC cho biết trữ lượng dầu của Venezuela là lớn nhất thế giới. Và do vậy, khó bình yên. Chính quyền Trump trong mấy tuần qua đã dội bom làm chìm 3 tàu cá của ngư dân Venezuela và làm chết nhiều ngư dân, mà Hoa Kỳ nói là ghe chở ma túy
- Đảng Cộng Hòa Chỉ Trích Tổng Thống Trump Lạm Dụng Quyền Hành - Putin Khen Trump Xứng Đáng Được Giải Nobel Hòa Bình - Dịch Sởi Bùng Phát Tại Nam Carolina – Hàng Trăm Học Sinh Phải Cách Ly - Bắc Triều Tiên Phô Trương Tên Lửa Liên Lục Địa Mới Hwasong-20 - Người Venezuela Tại Mỹ Mừng Machado Đoạt Nobel Nhưng Vẫn Lo Sợ Bị Trục Xuất - Nữ Nhân Viên Đài WGN Bị ICE Bắt Giữ Giữa Phố Chicago - Trung Quốc Treo Thưởng Truy Nã Sĩ Quan Đài Loan
Theo báo Government Executive: Việc Trump cảnh báo sẽ sa thải nhân viên do đóng cửa chính phủ dẫn đến ít nhất 4.200 người bị cắt giảm tại bảy cơ quan. Nhiều khả năng sẽ có thêm các cuộc cắt giảm nhân sự liên bang (RIF) khi chính quyền Trump đang thực hiện lời đe dọa lợi dụng việc đóng cửa chính phủ để thực hiện cắt giảm
Chỉ số Trung bình Công nghiệp Dow Jones lập tức sụt giảm 560 điểm, tương đương 1,2%. S&P 500 mất 1,7%, trong khi Nasdaq Composite giảm 2,3%. Ghi nhận: Trước khi Trump hăm dọa, cổ phiếu đã tăng mạnh, với Nasdaq đạt mức cao kỷ lục mới trong ngày.
Ai cũng biết hít thở không khí ô nhiễm có hại cho lá phổi, nhưng còn não bộ của chúng ta thì sao? Một nghiên cứu mới đã đưa ra những bằng chứng đầy thuyết phục, cho thấy ô nhiễm không khí có thể làm tăng đáng kể cơ nguy phải vào bệnh viện vì bệnh trí nhớ suy giảm thể Lewy (Lewy body dementia). Căn bệnh này hiện ảnh hưởng đến hơn một triệu người tại Hoa Kỳ, có hai dạng chính: trí nhớ suy giảm với thể Lewy (Dementia with Lewy) và bệnh Parkinson kèm theo suy giảm trí nhớ (Parkinson’s disease dementia). Cả hai đều xảy ra khi protein alpha-synuclein tích tụ quá mức trong não bộ, dần dần phá hủy các tế bào thần kinh khỏe mạnh. Nghiên cứu được công bố trên tạp chí Science vào tháng 9 năm 2025, hé lộ cơ chế đứng sau mối liên quan đáng lo ngại này.
- Trump Trượt Giải Nobel Hòa Bình Dù Được Đề Cử Rộng Rãi. - Dân Biểu Oregon Hòa Nguyễn Qua Đời Ở Tuổi 41 Sau Thời Gian Chống Chọi Với Ung Thư - Israel Chấp Thuận Giai Đoạn Một Của Thỏa Ước Ngưng Chiến Với Hamas Do Hoa Kỳ Bảo Trợ. - Căng Thẳng Giữa Chính Quyền Trump Và Giới Tư Pháp Leo Thang. - IRS Công Bố Khung Thuế Thu Nhập Liên Bang 2026, Giữ Nguyên Thuế Suất Nhưng Nâng Mức Thu Nhập Theo Lạm Phát. - Thống Đốc Texas Dọa Cắt Ngân Khoản Nếu Không Xóa Vạch Cầu Vồng Và Biểu Tượng “Chính Trị” Trên Đường Phố. - Letitia James Trở Thành Mục Tiêu Mới Trong Chiến Dịch Báo Thù Của Trump. - Nga Oanh Kích Quy Mô Lớn Khiến Kyiv Chìm Vào Bóng Tối. - Tập Cận Bình Đích Thân Tham Gia Soạn Kế Hoạch 5 Năm Mới Của Trung Quốc.
Nhà lãnh đạo đối lập Venezuela María Corina Machado được trao Giải Nobel Hòa Bình năm 2025, nhằm vinh danh cuộc tranh đấu bền bỉ suốt nhiều thập niên của bà chống lại chế độ độc tài, sự can đảm trong công cuộc bảo vệ dân chủ, và vai trò lãnh đạo đạo đức giữa một đất nước đang kiệt quệ vì khủng hoảng.
Có một anh chàng trẻ tuổi gốc Việt, hồi ở Việt Nam học nhạc viện Hà Nội, sau đó đi du học ở Nhật, hiện nay đã trở thành công dân Nhật theo diện di dân có tay nghề. Anh nhận xét rằng nền âm nhạc cổ truyền của Nhật thật đặc sắc, và còn độc đáo hơn nữa khi được các ban nhạc rock trẻ Nhật trình diễn theo phong cách mới. Thí dụ như Wagakki Band phối hợp đàn koto, trống taiko, sáo trúc… chơi cùng với những nhạc cụ rock, làm say mê hàng triệu khán giả trẻ của Nhật. Anh chàng trẻ gốc Việt tin rằng các ban nhạc trẻ ở Việt Nam rồi cũng sẽ làm được điều tương tự. Một chị quê ở Hà Nội, hiện nay đang sống ở Canada theo diện di dân đầu tư. Là người mê dân nhạc Việt Nam, chị cho biết vẫn nghe đủ thể loại chèo, quan họ, chầu văn… để đỡ nhớ quê nhà. Có một lần xem trên Youtube một nhóm trẻ ở Hà Nội kết hợp hát xẩm với nhạc rap, nhảy hip hop, chị nhận xét: “…nhạc chơi theo kiểu hiện đại, trang phục thì khá lố lăng, nhưng chắc phải hát xẩm kiểu này tụi trẻ mới thích và mới biết đến hát xẩm…”
Khi chính thức trở thành công dân Hoa Kỳ bằng con đường nhập tịch, tân công dân không chỉ được công nhận quyền công dân, mà còn nhận được những món quà kỷ niệm đáng trân quý: quốc kỳ, bản sao của Tuyên Dương Độc Lập và Hiến Pháp, cùng một lá thư chào mừng từ tổng thống đương nhiệm. Trong số này, lá thư có lẽ là thứ ít được để ý nhất vì chỉ là mẫu thư được soạn sẵn, nhưng lại chứa đựng nhiều thông điệp sâu xa về cách một tổng thống nhìn nhận đất nước mà mình điều hành.
Ngày 20 tháng 9 năm 2025, Sở Di trú Hoa Kỳ đã ban hành một bản ghi nhớ nhằm làm rõ Tuyên bố của Tổng thống Trump ngày 19 tháng 9 năm 2025, liên quan đến việc hạn chế nhập cảnh vào Hoa Kỳ đối với một số lao động không di dân diện H-1B. Ngày hôm sau, 21 tháng 9 năm 2025, Nhà Trắng đã công bố tài liệu “Câu hỏi thường gặp về H-1B” nhằm cung cấp hướng dẫn thêm.
Trong những năm qua, các chính phủ phương Tây đang biến việc trục xuất di dân thành chính sách quen thuộc, và đáng lo hơn, thành điều “bình thường mới.” Dưới thời Tổng thống Donald Trump, Hoa Kỳ nhanh chóng mở rộng các biện pháp giam giữ và trục xuất người không có quốc tịch. Chỉ trong vài tháng gần đây, chính quyền Trump đã ký thỏa thuận với nhiều quốc gia thứ ba để gửi những người bị trục xuất tới, ngay cả khi họ không hề có bất kỳ mối liên quan nào với những nơi đó.
Vào giữa tháng 9, Ủy Ban Cố Vấn Về Tiêm Chủng (AICP), cơ quan đưa ra lời khuyên cho Trung Tâm Kiểm Soát Và Phòng Ngừa Dịch Bệnh (CDC), đã họp, ban hành các đề nghị mới cho một số loại vaccine, đáng chú ý nhất là vaccine MMRV — sởi, quai bị, rubella, đậu mùa — và vaccine Viêm Gan B. Trước đó, ACIP đã ban hành hướng dẫn mới về vaccine Covid-19, hạn chế mạnh mẽ điều kiện tiêm chủng. Các tuyên bố của ủy ban là mâu thuẫn với chính sách hiện hành của nền y tế Hoa Kỳ và thế giới, khiến giới chuyên gia y tế lo ngại. Một số tiểu bang đã tuyên bố sẽ không tuân theo hướng dẫn của ACIP, sẽ xây dựng các quy định riêng của mình.
Từ phi trường, ngân hàng cho đến các trang mạng xã hội, gương mặt của chúng ta đang dần trở thành chiếc chìa khóa vạn năng, tấm vé thông hành cho vô số dịch vụ. Công nghệ nhận diện gương mặt (facial recognition), cùng các phương thức sinh trắc học (biometric) khác, đang được ca ngợi là giải pháp nhanh chóng, tiện lợi và an toàn. Nhưng đằng sau lời hứa hẹn đó là những tranh cãi xoay quanh vấn đề quyền riêng tư. Liệu đây là tương lai của ngành bảo mật, hay là một sự bành trướng công nghệ đầy nguy hiểm? Và quan trọng hơn, điều này sẽ ảnh hưởng thế nào đến các gia đình, khi chính con em chúng ta cũng đang được yêu cầu dùng gương mặt để xác minh danh tính?
Trong thập niên qua, các trường học và thư viện tại Hoa Kỳ đã trở thành tâm điểm của một cuộc chiến văn hóa ngày càng gay gắt. Tổ chức vô vụ lợi PEN America cho biết kể từ năm 2021, đã có gần 16,000 lệnh cấm sách trong hệ thống trường công lập và thư viện công cộng trên khắp đất nước. Con số này gợi nhớ về thời kỳ đen tối của Chủ nghĩa McCarthy (thập niên 1950), và trên thực tế có thể còn cao hơn nhiều bởi vì không phải trường hợp nào cũng được ghi nhận lại.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.